Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1430 - Cách cục nhỏ!

Ở trong lòng hắn, vĩnh viễn không hy vọng người khác phát hiện ra bí mật của hắn.
Còn nữa, hắn không biết một khi bí mật hệ thống bị bại lộ, Lý Nguyên có thể ghen tị hay không? Do đó muốn chiếm hệ thống của hắn thành của riêng?
Suy cho cùng, đây là hệ thống đó, ai có thể không động lòng chứ?
Thế nên không phải hắn không lo lắng.
Quét sân, tu luyện?
Tống Tân Dương ở một bên yên lặng nghe Liễu Phàm và Lý Nguyên đối thoại, vẻ mặt lộ ra vẻ rất kỳ quái.
Tại sao quét sân có thể tu luyện?
Hai thứ này căn bản chả liên quan gì đến nhau cả!
Trừ khi ngươi giống như mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết, có hệ thống còn không khác biệt lắm!
Chẳng qua ta còn không có hệ thống, sao ngươi có thể có hệ thống!
Lý Nguyên nghe vậy, không khỏi cười nhạt.
“Ngươi không cần cố dò xét ta, nếu ta đã nói ta sẽ không can thiệp vào người xuyên không, đương nhiên sẽ không nhớ thương hệ thống của ngươi.”
Mé nó!
Liễu Phàm giật mình trong lòng.
Lộ vẻ rất khiếp sợ.
Thì ra hắn thật sự biết ta có hệ thống!
Ta ở trước mặt Lý Nguyên, quả thực không có bí mật gì!
Điều duy nhất khiến Liễu Phàm dễ chịu chút là, Lý Nguyên nói sẽ không nhớ thương hệ thống của hắn. Cũng đúng, thực lực của Lý Nguyên mạnh hơn hắn quá nhiều.
Nếu như Lý Nguyên muốn hệ thống, Liễu Phàm gần như không thể phản kháng.
Chẳng qua, cùng với việc thở phào, trong lòng Liễu Phàm lại có chút mất mát.
Lý Nguyên, thậm chí ngay cả hệ thống cũng không động lòng?
Là hệ thống vô dụng đối với hắn, hay là hắn thật sự có đạo đức tốt, thấy hơi tiền mà không nổi máu tham? Liễu Phàm hiểu rất rõ tính cách con người, hắn cảm thấy, hơn phân nửa là một loại khả năng.
Điều này nói rõ, chênh lệch giữa ta và Lý tiền bối lớn hơn trong tưởng tượng!
Liễu Phàm nhớ lúc trước, vẫn luôn lo lắng sau khi Lý Nguyên biết hắn có hệ thống sẽ sinh ra lòng ham muốn đối với hệ thống.
Giờ phút này hắn mới hiểu được, mình vẫn là cách cục quá nhỏ!
Căn bản không hiểu được độ cao của Lý Nguyên!
Tống Tân Dương ở bên cạnh, vẻ mặt lại có phần ngốc nghếch.
Hắn không ngờ Lý Nguyên lại biết hệ thống.
Hơn nữa Liễu Phàm có hệ thống.
Thì ra trên thế giới này thật sự có hệ thống?
Liễu Phàm quá may mắn đi?
Mọi người cùng là người xuyên không, sao hắn có hệ thống, mà ta cũng chỉ có thể đi tới đi lui giữa hai thế giới, làm một nhà buôn chứ?
Chênh lệch này quá lớn!
Rất muốn khóc!
Còn nữa, Lý Nguyên lại không có chút lòng mơ ước nào đối với hệ thống, khí độ như này, khiến người ta không bội phục cũng không được.
Liễu Phà, cảm khái một lúc, lúc này mới hơi khôi phục một chút bình tĩnh.
Hắn tò mò hỏi Lý Nguyên: “Tu vi Lý tiền bối cao thâm, không gì không làm được, không biết Lý tiền bối có biết lai lịch hệ thống không? Hệ thống là ai sáng tạo? Tại sao phải lựa chọn ta làm kí chủ?”
Đây là nghi vấn cứ vướng mắc ở trong lòng Liễu Phàm từ sau khi kích hoạt hệ thống.
Cho dù tu vi hiện tại của hắn đã tu luyện tới Thiên Đạo chí cao, nhưng vẫn không thể tìm tòi nghiên cứu lai lịch của hệ thống.
Nếu Lý Nguyên là Đại Đạo chí cao, có lẽ có thể biết lai lịch hệ thống?
Tống Tân Dương tò mò nhìn Lý Nguyên.
Hắn cảm thấy, hôm nay mình thật sự là tới đúng dịp rồi.
Bí tân tìm hiểu được còn nhiều hơn nửa đời trước cộng lại.
Lý Nguyên uống ngụm trà, thuận miệng đáp lại: "Hệ thống là do một cường giả Đại Đạo chí cao dùng bản nguyên chi lực sáng tạo. Nó rải rác ở các không gian, thời gian của vũ trụ Hồng Mông. Để có được nó thuần tùy dựa vào cơ duyên."
Liễu Phàm không ngờ, Lý Nguyên thật sự biết lai lịch của hệ thống.
Cường giả Đại Đạo chí cao, dùng bản nguyên chi lực sáng tạo.
Mà Lý Nguyên chính là Đại Đạo chí cao.
Nói như vậy, Lý Nguyên cũng có thể là người sáng tạo hệ thống?
Mé nó!
Điều này cũng quá trâu bò đi!
Chẳng trách hắn thờ ơ với hệ thống của mình!
Thứ bản thân có thể tạo ra, đúng là không cần.
Chẳng qua điều này khiến Liễu Phàm hoàn toàn hiểu được chênh lệch giữa hắn và Lý Nguyên rốt cuộc lớn đến bao nhiêu.
Hắn có thể tu luyện tới Thiên Đạo chí cao, hoàn toàn dựa vào hệ thống trợ giúp.
Mà Lý Nguyên lại có thể tạo ra hệ thống, chênh lệch giữa hai bên, quả thực còn lớn hơn khác biệt giữa trời và vực một tỷ lần.
Lúc trước, Liễu Phàm cảm giác mình chỉ cần yên lặng quét sân cà kinh nghiệm, một ngày nào đó trong tương lai thực lực sẽ vượt qua Lý Nguyên.
Nhưng bây giờ, hắn lại không có lòng tin này.
Lý tiền bối có thể sáng tạo hệ thống, ta còn có thể dựa vào hệ thống vượt qua hắn sao?
Đây căn bản không có khả năng!
Nói đến đây, trong lòng Liễu Phàm không khỏi sinh ra một cảm giác mất mát thật sâu.
Lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng.
Từ sau khi kích hoạt hệ thống, lần đầu tiên hắn cảm thấy có người ưu tú hơn hắn.
Tống Tân Dương lại không bị đả kích, hắn chỉ là đắm chìm ở trong sự thần thông quảng đại của Đại Đạo chí cao.
Lại có thể tạo ra hệ thống, Đại Đạo chí cao thật sự là quá trâu bò!
Nếu có thể may mắn nhìn thấy được Đại Đạo chí cao thì tốt rồi, cho dù như thế nào ta cũng phải xin hắn một hệ thống.
Vì thế mà phải gọi cha hắn cũng không tiếc!
Hơn nữa, gọi Đại Đạo chí cao là cha, ta không thiệt thòi, còn phát tài lớn!
Cha Đại Đạo chí cao ơi, ngươi ở nơi đâu?
Tống Tân Dương lớn tiếng reo hò nói ở trong lòng.
Đúng rồi, Lý Nguyên lại biết bí mật bậc này, không biết tu vi của hắn cao bao nhiêu?
Có đến Đại La Kim Tiên không?
Liễu Phàm lấy lại bình tĩnh, hắn tò mò hỏi Lý Nguyên: “Không ngờ ngoài Lý tiền bối ra thì còn có những Đại Đạo chí cao khác tồn tại, không biết trong vũ trụ Hồng Mông, có bao nhiêu cường giả Đại Đạo chí cao?”
Mé nó!
Vẻ mặt Tống Tân Dương ngu ngơ.
Suýt nữa nghĩ lỗ tai mình có vấn đề.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, hòa thượng này lại nói Lý Nguyên là Đại Đạo chí cao?
Trời ạ, điều này có thật không?
Vậy Lý Nguyên quá trâu bò đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận