Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 705 - Quan âm rất ngốc nghếch! (2)

Lý Nhị đáp lại: “Bởi vì khách điếm chính là do hắn mở.”
Quan m: “...”
Nàng cảm thấy gương mặt có chút đau.
Không nghĩ tới, không nghĩ tới, nghĩa phụ của công chúa thật sự chính là một tiểu thương nhân
Thật sự là chuyện quái quỷ năm nào cũng có, đây là điều kỳ quái nhất năm nay!
Lý Nhị lại nói: “Nói ra thì nghĩa phụ của Tiểu Tê Tử là người trong giới tu luyện, sau khi Quan âm đại sĩ và hắn gặp nhau, có lẽ có chung đề tài tìm kiếm.”
“Người trong giới tu luyện ư?”
Trên mặt Quan âm không khỏi lộ ra một chút kinh ngạc.
Hiển nhiên nàng không nghĩ tới điểm này.
“Nếu hắn là người trong giới tu luyện, sao không truyền thụ công pháp cho Tiểu Tê Tử?”
Quan âm nghi ngờ nói.
Lý Nhị gãi gãi đầu: “Hắn nói Tiểu Tê Tử còn nhỏ, tu luyện không cần gấp gáp, để Tiểu Tê Tử chơi đủ rồi hãy nói.”
Ách!
Quan âm suýt nữa tự vấp ngã.
Chơi đủ!
Đây cũng là Tiên Thiên Đạo Thai, Thánh Đồng chín tầng, chỉ để cho người khác chơi lại không tu luyện, không phải là phí của trời sao?
Nàng sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy lý do hiếm thấy như vậy! Thật là sống lâu mới thấy!
Chẳng qua, ngươi đã muốn chơi, còn không bằng giao thiên phú tuyệt thế cho ta! trong lòng Quan âm thầm suy nghĩ nói.
Ngay vào lúc này, Quan âm đột nhiên nghe thấy Lý Nhị nhỏ giọng âm thầm nói.
“Đại cô nương cũng mười mấy tuổi, còn coi nàng là như đứa trẻ mà cưng chiều, ài, không biết bao lâu nữa Tiểu Tê Tử mới có thể chân chính lớn lên!”
Quan âm suýt nữa nghĩ lỗ tai mình có vấn đề.
Mười mấy tuổi?
Đây là đang nói Tiểu Tê Tử sao?
Rõ ràng Ta xem cốt linh của Tiểu Tê Tử, quả thật tuổi của nàng chỉ có bốn tuổi lẻ mấy tháng thôi?
Sao có thể là mười mấy tuổi?
Nàng vội vàng hỏi Lý Nhị nghi ngờ trong lòng.
“Sao Ngươi nói Tiểu Tê Tử mười mấy tuổi?”
Mộc Tra Bên cạnh cũng không hiểu ra sao.
Lý Nhị giải thích: “khi còn bé thân thể Tiểu Tê Tử suy yếu, tật bệnh quấn thân, suýt nữa đã chết. Trẫm đưa Nàng đến chỗ nghĩa phụ nơi này của nàng điều dưỡng, kết quả mặc dù thân thể nàng điều dưỡng tốt hơn, nhưng ngoài tâm trí nàng đã trưởng thành, thân cao và dáng vẻ vẫn giống hệt mười mấy năm trước, hỏi nghĩa phụ nàng, nghĩa phụ nàng chỉ nói Tiểu Tê Tử chậm lớn lên, sau này bản thân sẽ dần dần phát triển.”
Quan âm nghe Lý Nhị giải thích, trong lòng lại vừa kinh ngạc, vừa nghi ngờ.
Thì ra tuổi thọ Tiểu Tê Tử thật sự mười mấy tuổi.
Nhưng cho dù nàng ăn linh dược đặc biệt, người vẫn không cao, nhưng cốt linh chắc sẽ không dừng sinh trưởng mới đúng, làm sao cốt linh chỉ có mấy tuổi?
Rốt cuộc nàng ăn linh đan diệu dược gì?
Còn nữa, rốt cuộc nghĩa phụ của nàng là ai?
Chẳng qua, cho dù ngươi là người gì, đều không thể ngăn ta đến Thánh Đồng chín tầng, khi Quan âm âm thầm tự suy đoán, đoàn người tới ngoài khách điếm.
Còn chưa tiến vào, Quan âm, Lý Nhị lại đột nhiên nghe thấy một âm thanh truyền ra từ trong khách điếm.
“Quan âm bình thường cứu khổ cứu nạn, từ bi hỉ xả, không nghĩ tới nàng lại làm ra chuyện đáng khinh thường như thế.”
“Đây là nàng vì truyền bá giáo nghĩa, phát triển tín đồ. Kiểu người điển hình trước một mặt, sau lưng một bộ.”
Vẻ mặt Lý Nhị có phần ngây ngốc.
Sao có người đang chửi bới Quan âm?
Còn bị Quan âm nghe thấy, điều này đủ lúng túng! vẻ mặt Trưởng Tôn hoàng hậu cũng có chút ngây ra.
Dương Thiền nói Quan âm vô sỉ, còn có người nói Quan âm là kiểu trước một mặt, sau lưng một bộ.
Chẳng lẽ là lúc trước Tiểu Tê Tử không phải là hồ ngôn loạn ngữ, Quan âm thật sự có chút vấn đề?
Quan âm thấy có người lại dám chửi bới bản thân, hơn nữa còn là ở trước mặt Đường Vương, hoàng hậu, lúc này nàng giận đến mức da mặt không khống chế được rung lên trong cơn giận dữ.
Đây quả thực là đang tìm chết.
Trong lòng hắn, đã phán tử hình cho người trong phòng.
“cha ba.”
Đột nhiên, hiện trường vang lên một tiếng vỗ tay tay nhỏ bé.
Chỉ thấy Tiểu Tê Tử vỗ tay nở nụ cười.
“Xem ra, trên đời này vẫn có người biết chuyện. Không phải tất cả mọi người đều hồ đồ giống như phụ vương.”
Nói xong, nàng lập tức mở chiếc xe của nàng, trực tiếp xông qua màn cửa, chạy vào trong khách điếm.
Lý Nhị có phần im lặng.
Ta hồ đồ chỗ nào?
Ta anh minh thần võ, túc trí đa mưu, hùng tài đại lược có được hay không?
Huệ Ngạn hành giả Mộc Tra thấy sư phụ chịu nhục, gương mặt đã sớm giận đến đỏ bừng.
Hắn dùng một tay hành lễ với sư phụ, nói: “Sư phụ, lại có yêu ma phỉ báng danh tiếng sư phụ, đệ tử này đi hàng yêu phục ma.”
Nói xong, hắn cầm Tân Thiết Côn trong tay, xông ào vào khách điếm.
Giờ phút này Quan âm lại nhìn thấy chuông gió trên màn cửa, lộ ra một chút vẻ tha thiết.
Âm thanh này, đạo vận này, đây hình như là một linh bảo!
Không nghĩ tới, dễ dàng phát hiện một linh bảo như thế, lại có duyên với ta như thế, trong lòng Quan âm đã coi chuông gió là thứ đồ của mình.
Về phần mấy người trong khách điếm, nàng không để ở trong lòng, nàng không ở bên trong cảm nhận được khí tức lớn mạnh gì.
Nàng cảm thấy, chỉ bằng một người Huệ Ngạn hành giả đã có thể giải quyết mấy cuồng vọng đồ này. Chẳng qua, sau khi Mộc Tra tiến vào, tại sao không truyền tới động tĩnh?
Chẳng lẽ đối phương quá yếu, bị Mộc Tra giải quyết dễ dàng?
Quan âm mang theo nghi ngờ cùng Lý Nhất đi vào khách điếm.
Tiểu Tê Tử điều khiển xe chở Trưởng Tôn hoàng hậu vọt vào khách điếm, lập tức nhìn thấy hai nữ tử xinh đẹp thướt tha, đang cùng trò chuyện với Lý Nguyên và Dương Thiền rất vui.
Nhìn thấy dung mạo hai nữ tử, Trưởng Tôn hoàng hậu không khỏi âm thầm kinh ngạc một chút.
Thật sự là tuyệt sắc nhân gian, bế nguyệt tu hoa, đến nàng cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh diễm.
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nhìn thấy một mèo quái dị vọt vào khách điếm, cũng có chút kinh ngạc.
Các nàng thoáng cái đã nhận ra, hai người trên con mèo kỳ quái chính là hoàng hậu và bé gái nhỏ mới vừa rồi cưỡi con mèo kỳ quái trong đội ngũ nghi trượng Hán Đế.
Hoàng hậu không hề trong đội nghi trượng, tại sao đến nơi đây? Trong lòng hai người đồng thời hiện lên một chút nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận