Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 353 - Bạch Tố Trinh sụp đổ!

Còn có mao lão đầu lông mày dài nữa, tại sao hắn cũng biết Hỗn độn linh căn, hơn nữa uống trà ngộ đạo còn bình tĩnh như vậy? Hắn thật sự là lão già bình thường sao? Vô số nghi ngờ trong nháy mắt lấp đầy đầu Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh, khiến đầu các nàng đều sắp bị nổ.
“Tại sao ngươi có thể có vật quý bậc này?”
Vẻ mặt Bạch Tố Trinh phức tạp hỏi Lý Nguyên.
Dương Mi đạo nhân nói: “Lý lão đệ có rất nhiều bảo vật, trà ngộ đạo đối với hắn vẫn không tính là vật quý.”
Hỗn độn linh căn không tính là vật quý! Khóe miệng Tiểu Thanh co quắp không dứt, nàng cảm giác mình sắp phát điên.
Bạch Tố Trinh đã có cơ, bây giờ xảy ra những chuyện này, đã vượt qua năng lực tiếp nhận của nàng.
Lý Nguyên im lặng nhìn Dương Mi đạo nhân, tức giận nói: “Ngươi không mở miệng, không ai nghĩ ngươi thành người câm.”
Dương Mi đạo nhân không biết ngại, cười mỉa nói: “Khà khà, chủ yếu là lão hủ rất lâu không nói chuyện với người khác, nhìn thấy hai tiểu nữ oa, không nhịn được nhiều lời mấy câu.”
“Rốt cuộc các ngươi là ai?”
Vẻ mặt Tiểu Thanh trịnh trọng hỏi Lý Nguyên và Dương Mi lão tổ.
Coi như là kẻ ngu, nàng cũng biết hai người không đơn giản.
Lý Nguyên: “Ta là nam nhân.”
Hắn nhìn Dương Mi lão tổ: “Còn hắn là gì, không dễ nói.”
Dương Mi đạo nhân thở hồng hộc nói: “Có cái gì khó nói, ta còn không phải là nam nhân à, nhiều nhất là lão nam nhân.”
Khi mọi người nói chuyện, một nữ tử cao quý thánh khiết đột nhiên phi xuống từ trên Cửu Thiên, trực tiếp rơi bên cạnh Lý Nguyên.
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nhìn thấy nữ tử, lập tức sinh ra cảm giác mặc cảm tự ti.
Nữ tử này thật sự là quá đẹp, hai người bình sinh mới thấy, mấu chốt vẫn là khí chất cao quý, thánh khiết lãnh diễm, khiến các nàng không nhịn được loại xúc động sùng bái.
Nàng là ai? Tiểu Thanh nhìn nữ tử một chút, lại nhìn tỷ tỷ một chút.
Nàng phát hiện tỷ tỷ lại có một chút giông giống nữ tử.
“Hít hà.”
Nữ Oa hít sâu hai hơi, không khỏi lộ vẻ say mê: “Mùi vị quá thơm, mùi thơm còn đậm đặc hơn sủi cảo.”
Nàng đắc ý nhìn Lý Nguyên, vui vẻ ra mặt nói: “Lúc trước ta thấy ngươi đi mua vịt, đoán được ngươi lại muốn làm thức ăn gì ngon rồi, quả nhiên không đoán sai.”
Lý Nguyên liếc mắt nhìn Nữ Oa: “Một ngày của ngươi đúng là nhàm chán, cứ nhìn chằm chằm nhà ta.”
Nữ Oa hiểu được, Lý Nguyên phát hiện hành vi của nàng.
Trong khoảng thời gian này đúng là nàng vẫn luôn “giám sát Lý Nguyên.”
Chỉ có điều, nàng không nhìn thấy tình hình trong trang viên, chỉ có thể nhìn thấy động tĩnh bên ngoài trang viên.
Nàng không lộ ra chút xấu hổ, đương nhiên nói: “Đây còn không phải là trách ngươi! Lần trước ngươi cho Hậu Thổ ăn que cay, Hậu Thổ tới Oa Hoàng cung hình dung cho ta mấy ngày mấy đêm que cay có mỹ vị như thế nào, ăn ngon như nào, ta muốn biết khi nào ngươi lại làm thức ăn ngon, chỉ đành nhìn chằm chằm vào ngươi.”
Hậu Thổ, Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh mở trừng hai mắt. Đây là tên sao?
Dương Mi đạo nhân chen lời nói: “Que cay quả thật ăn rất ngon, lần trước lão già ta ăn, đến nay còn nhớ vị cũ.”
Vừa nói, hắn không nhịn được nuốt ngụm nước miếng.
Nữ Oa nghe vậy, không khỏi càng thêm thiệt thòi: “Thậm chí ngay cả lão già cũng ăn que cay mà ta còn chưa từng ăn, ngươi cũng quá thiên vị đi.”
Lý Nguyên nhắc nhở: “Còn hai tiểu bối ngươi ở chỗ này, chú ý hình tượng một chút!”
Nữ Oa liếc nhìn Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh, ánh mắt dừng lại một giây ở trên người Bạch Tố Trinh, nàng có phần bất ngờ nói: “Không nghĩ tới nàng lại là huyết mạch của Bạch Hi và Đằng Phi.
Ánh mắt của Bạch Hi Bạch Tố Trinh chú ý tới Nữ Oa, vẻ mặt nghi ngờ.
Nàng không nhận ra Bạch Hi.
“Xin hỏi Bạch Hi là ai?”
Bạch Tố Trinh cung kính hỏi Nữ Oa.
Nàng không thấy rõ tu vi Nữ Oa, nhưng trên người đối phương phát ra khí tức đạo vận, lại khiến nàng cảm thấy sâu không lường được.
Nữ Oa nói: “Bạch Hi là… ừm, con rắn đầu tiên ta tạo nên.”
Nữ Oa tạo người đầu tiên, dựa theo dáng vẻ mình và Phục Hy, dùng tiên thiên Tức Nhưỡng tạo hai sinh linh thân rắn hình người.
Rắn cái tên Bạch Hi.
Rắn đực tên Đằng Phi.
Sau khi Nữ Oa sáng tạo ra Nhân tộc, sai Bạch Hi và Đằng Phi bảo vệ Nhân tộc.
Chỉ là sau này khi Vu Yêu lượng kiếp, Cộng Công giận đụng Bất Chu sơn, khiến trời đất nghiêng ngả, dòng nước Ngân Hà trên trời chảy tới địa giới, địa giới lập tức xảy ra nước lũ ngập trời, còn có Thiên Hỏa rơi xuống.
Đối mặt thiên tai diệt thế như thế, hung thú bình thường cũng khó ngăn cản, chứ đừng nói là Nhân tộc nhỏ yếu.
Vẫn là hai người Bạch Hi và Đằng Phi ra tay thi triển pháp lực, ngăn cản nước lũ cho Nhân tộc, dập được thiên tai.
Hơn nữa ngày kia Nữ Oa luyện chế Ngũ Thải Thạch, chắn lỗ thủng trên trời, lúc này Nhân tộc mới có thể sống sót.
Chẳng qua, sau nước lũ diệt thế, lại xảy ra Vu Yêu đại chiến.
Bạch Hi và Đằng Phi bị trận chiến lớn có một không hai liên lụy, mà trước sau chết trong chiến đấu.
Chỉ để lại một quả trứng rắn, thất lạc ở nơi hẻo lánh nào đó.
Cho đến mấy ngàn năm trước, Bạch Tố Trinh mới lột xác từ trong trứng rắn.
Bởi vì dáng vẻ Bạch Hi và Đằng Phi với Nữ Oa và Phục Hy rất giống nhau, thế cho nên người đời không biết tên Bạch Hi và Đằng Phi, chỉ biết là Nữ Oa và Phục Hy.
Bạch Tố Trinh nghe Nữ Oa giải thích, vẻ mặt dại ra, tâm trạng kích động không dứt.
Nàng không nghĩ tới người con gái trước mắt này lại là đại Thánh nữ Oa nương nương của Yêu tộc.
Nàng không nghĩ hôm nay bản thân lại biết biết thân thế của mình.
Thì ra mẫu thân của mình tên Bạch Hi, cha tên Đằng Phi.
Là thần bảo vệ bảo vệ Nhân tộc thái cổ.
Nghĩ tới đây, đột nhiên Bạch Tố Trinh lệ rơi đầy mặt.
Giờ phút này Tiểu Thanh cũng cảm thấy đầu ngây ngất, nàng không nghĩ tới tỷ tỷ thật sự có lai lịch không ngờ.
Chẳng trách tỷ tỷ và Nữ Oa có mấy phần giống nhau.
Má ơi, người này lại là Nữ Oa nương nương.
Ta lại thấy Nữ Oa nương nương trong truyền thuyết, trở về nói cho các xà yêu khác, chắc chắn bọn họ không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận