Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2167 - Lý Nhị muốn tìm Lý Nguyên báo thù!!

Đại Ỷ Ti thấy Lý Nhị gật đầu, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Nàng vội vàng nói với Lý Đại: “Lý Đại, hoàng gia gia chuẩn bị tự mình làm chủ cho ngươi, báo thù cho ngươi, ngươi còn không mau cám ơn hoàng gia gia của ngươi.”
Lý Đại nghe vậy, không khỏi vui mừng quá đỗi.
Có thái thượng hoàng giúp hắn làm chủ, hắn muốn báo thù, chẳng phải là dễ dàng sao không?
Bởi vậy, hắn vội vàng dập đầu nói lời cảm ơn Lý Nhị.
Lý Nhị thì sao?
Hắn nghi hoặc trừng mắt nhìn?
Ta có nói phải tự mình giúp Lý Đại làm chủ sao?
Việc này khiến cho hạ nhân nơi đi để ý không phải được rồi?
Nhưng mà, hắn thấy Đại Ỷ Ti đã mở miệng, Lý Đại lại là một dáng vẻ cảm động đến rơi nước mắt.
Cũng sẽ không nói ra suy nghĩ chân thật trong lòng mình.
Hơn nữa, hắn cũng muốn đi xem thử, rốt cuộc là cuồng đồ ở đâu, cũng dám ở trong kinh thành, ra tay với con cháu hoàng thất.
Thật sự là chán sống.
Nghĩ đến đây, Lý Nhị nhất thời nói với Lý Đại: “Ngươi đứng lên đi, việc này, trẫm sẽ vì ngươi tự mình lấy lại công đạo, mặc kệ hắn là ai vậy, trẫm nhất định đem sự vũ nhục mà ngươi chịu trả lại cho hắn gấp bội.”
Đại Ỷ Ti nghe vậy, vội vàng mở miệng nói: “Nếu bệ hạ chuẩn bị tự mình ra tay, chuyện đó không nên trì hoãn, chúng ta nên nhanh chóng tìm được hung thủ kia, miễn cho đối phương trốn xa.”
Vẻ mặt Lý Nhị thoải mái nói: “Yên tâm, có trẫm ở đây, hắn trốn không thoát đâu.”
Hắn có hệ thống suy tính, có thể suy tính quá khứ tương lai, sửa họa phúc.
Cho dù hung thủ chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng có thể bị hắn suy tính ra.
Mọi người nhất thời khen tặng nói: “Có phụ hoàng (bệ hạ) ở đây, bọn ta đương nhiên yên tâm.”
Lý Nhị nhất thời làm bộ làm tịch bấm tay suy tính, thật ra, ở trong tối, hắn đang phân phó nói với hệ thống: “Hệ thống, suy tính cho ta hung thủ đả thương Lý Đại, vị trí chuẩn xác giờ phút này.”
Hệ thống: “Suy tính thông tin này, cần tiêu hao mười vạn điểm tích phân, kí chủ suy tính hay không?”
Lý Nhị biết được cần mười vạn điểm tích phân, nhất thời có chút đau lòng.
Hắn không ngờ lần suy tính này lại cần nhiều như vậy.
Phải biết rằng, bình thường suy tính một sự việc, chỉ cần mấy trăm, mấy ngàn điểm tích phân là đủ rồi.
Nhưng mà, tuy rằng đau lòng, nhưng hắn nhìn vẻ mặt mọi người chờ mong, lại không thể khiến cho mọi người thất vọng.
Không có cách nào, hắn chỉ phải cắn răng thanh toán mười vạn điểm tích phân.
Sau khi trả xong mười vạn điểm tích phân, rất nhanh, màn hình giả thuyết trong đầu Lý Nhị, nhất thời xuất hiện một hàng chữ viết.
“Giờ phút này đối phương ở trà lâu Tụ Phong thành Đông.”
(Bởi vì Lý Nguyên cố ý làm, bởi vậy hệ thống của Lý Nhị lúc này mới suy tính ra vị trí của Lý Nguyên)
Lý Nhị nhất thời ngừng bấm ngón tay, vẻ mặt hắn tự tin nói với mọi người: “Giờ phút này hung thủ ở trà lâu Tụ Phong thành Đông.”
Lý Mậu nghe vậy, không khỏi có chút phẫn nộ: “Người này thật to gan, đả thương con cháu hoàng gia, vậy mà không lập tức đào tẩu, ngược lại còn ở trong kinh thành, thật sự là cuồng vọng đến cực điểm.”
Phất Lệ Gia lạnh lùng nói: “Nếu không cuồng vọng, hắn cũng không dám đả thương Đại Nhi. Nhưng mà, ta sẽ khiến cho hắn vì sự cuồng vọng của hắn, trả giá đau đớn.”
Đại Ỷ Ti: “Chúng ta xuất phát đi trà lâu Tụ Phong thành Đông, gặp cuồng đồ này thử, xem có phải hắn mọc ra ba đầu sáu tay hay không, lại kiêu ngạo như vậy.”
Vì thế, Lý Nhị nhất thời mang theo phi tử, con trai, con dâu, cùng với tôn tử của mình Lý Đại, rời khỏi Khang Vương phủ, xuất phát tới Thành Đông.
Lý Nhị tự cho rằng, tự mình có thể giải quyết việc này, hơn nữa hắn không thích ra cửa quá mức đường hoàng, thu hút sự chú ý của người khác.
Bởi vậy hắn cũng không mang những thuộc hạ hộ vệ tùy tùng.
Lý Đại đi trên đường đến trà lâu Tụ Phong, trong lòng rất khoái ý.
Hắn không ngờ, lần này bản thân lại khiến hoàng gia gia tự mình đứng ra vì hắn.
Thật là vận khí quá tốt.
Lý Nguyên, ngươi chờ nếm thử đau đớn vô tận đi!
Ta nhất định sẽ làm ngươi vì hành vi của ngươi, hối hận không kịp!
Trong lòng Lý Đại oán hận nghĩ.
Uống trà, nghe hí khúc duyên dáng, Mai Thiên Vũ tùy ý tán gẫu với Lý Nguyên, chỉ cảm thấy cuộc sống này, quả thật thoải mái.
Trước khi xuyên qua, Mai Thiên Vũ cũng không quan tâm đến nghệ thuật biểu diễn hí khúc cổ xưa này, cảm thấy quá lỗi thời.
Nhưng mà, giờ phút này sau khi xem biểu diễn trong chốc lát, nàng lập tức bị mê hoặc, nàng phát hiện, hí khúc của thế giới này vậy mà một chút cũng không low.
Tràn ngập cổ vận và tiên khí, tựa như Hải yêu đang hát, lại như tinh linh đang kêu gọi, làm cho người ta say mê không thôi.
Đặc biệt giọng hát của mấy người biểu diễn trên sân khấu, thật là tuyệt.
Mỗi người đều có thể xứng danh những cái gọi là ngôi sao ca nhạc, ca thần trước khi nàng xuyên qua.
Lúc này Mai Thiên Vũ mới phát hiện, thì ra dư âm còn văng vẳng bên tai, ba ngày không dứt trong truyền thuyết, vậy mà cũng không phải từ hình dung, mà là một sự thật có thể xảy ra.
Mai Thiên Vũ vừa hưởng thụ biểu diễn đặc sắc trên sân khấu, vừa hỏi Lý Nguyên.”Lý huynh, ngươi làm nghề gì?”
Lý Nguyên xem biểu diễn, thuận miệng trả lời: “Không có việc gì, bình thường mở một khách điếm giết thời gian.”
Mai Thiên Vũ: “Mở khách điếm? Ở đâu?”
Lý Nguyên: “Ngay trong một hẻm nhỏ cách cửa tiệm của ngươi không xa.”
Mai Thiên Vũ gật đầu: “Đợi có rảnh, ta đi tìm ngươi chơi. Đúng rồi.”
Nàng vờ lơ đãng hỏi vấn đề.”Đến lúc đó ta đi tìm ngươi, vợ ngươi sẽ không nói gì chứ?”
Trong lòng nàng có chút khẩn trương, cũng không biết Lý Nguyên kết hôn hay chưa?
Lý Nguyên: “Ta vẫn chưa có vợ.”
Da!
Mai Thiên Vũ nghe vậy, không khỏi vui mừng quá đỗi.
Nàng lại hỏi: “Vậy ngươi có bạn gái không?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Chưa có duyên gặp!”
Mai Thiên Vũ rốt cuộc khống chế không được biểu cảm của mình, trên mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn.
Nàng hưng phấn cười nói: “Hi hi, thật tốt quá.”
Lý Nguyên thấy Mai Thiên Vũ vui vẻ như thế, nhất thời nhìn Mai Thiên Vũ, khó hiểu trừng mắt nhìn.
“Ngươi vui vẻ như vậy làm gì?”
Ặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận