Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1588 - Ngự tỷ vô song Võ Mị Nương!!

“Ta đúng là Bách Hiểu Sinh.”
Nhưng mà, Công Tôn Tập Nhã lại lập tức đánh vào mặt lão tử, sảng khoái gật đầu thừa nhận mình là Bách Hiểu Sinh.
Dù sao, Võ Chiếu đã biết thân phận của hắn, không cần phải phủ nhận nữa.
Công Tôn Ương: “…”
Xoạch!
Hắn rớt cằm, ngây ngốc nhìn con trai của mình, thật lâu cũng không thể khép lại.
Hắn không hiểu, vì sao con trai của mình lại nói mình là Bách Hiểu Sinh?
con trai của ta, ta còn không biết sao?
Bình thường như vậy, sao hắn có thể là Bách Hiểu Sinh?
Dù sao Bách Hiểu Sinh là người biết được cơ mật của vô số thế gia đại tộc, còn có thể biết trước quá khứ tương lai, con trai của ta tu vi còn không cao bằng ta, sao hắn có thể có bản lĩnh lớn như vậy?
Sẽ không phải là, tiểu tử này vì khoe khoang trước mặt mỹ nhân nên cố ý nói mình là Bách Hiểu Sinh đấy chứ?
Thật sự vì phát xuân, ngay cả tính mạng cũng không cần nữa à!
“Bốp.”
Nghĩ tới đây, tay hắn giơ lên đập xuống, một phát đánh tới cái ót của con trai.
“Tiểu tử ngươi nói bậy bạ gì đấy, sao ngươi có thể là Bách Hiểu Sinh được?”
Quở trách con trai xong, hắn vội vàng giải thích với Võ Chiếu: “Võ thừa tướng, ngươi đừng nghe hắn nói năng lung tung, hắn bị điên rồi, sao hắn có thể là Bách Hiểu Sinh? Chuyện này hoàn toàn không có căn cứ.”
Công Tôn Tập Nhã sờ cái ót của mình, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.
Hắn không nghĩ tới, lão cha hờ lại ra tay đánh hắn.
Khiến cho hình tượng của hắn trước mặt nữ thần đều bị mất sạch!
Võ Chiếu không để ý đến Công Tôn Ương, nàng hỏi Công Tôn Tập Nhã: “Sao ngươi lại muốn viết chuyện của từng thế gia và môn phái thành tiểu thuyết, ngươi có mục đích gì?”
Công Tôn Ương thấy Võ Chiếu không nghe lời giải thích của hắn, nhận định Công Tôn Tập Nhã chính là Bách Hiểu Sinh, cả người đều sắp không xong.
Thế giới này rốt cuộc là sao đây?
Đường đường là Võ thừa tướng, cường giả Đại La Kim Tiên, sao lại dễ dàng tin lời khoác lác của con trai ta như vậy?
Trong ‘Kiếm của Thập Tam thiếu gia’ nói, ngươi không phải là người đại âm mưu thao túng lòng người, đùa bỡn quyền mưu sao?
Người đại âm mưu mà dễ dàng tin lời người khác như vậy?
Công Tôn Tập Nhã cũng không để ý đến lão cha hờ, hắn nhìn Võ Chiếu, trả lời: “Không có mục đích gì, chỉ là cảm thấy chơi vui.”
Chuyện hệ thống, đương nhiên hắn sẽ không nói cho Võ Chiếu.
Đây chính là bí mật lớn nhất của hắn, ngay cả cha ruột cũng không thể tiết lộ.
Chơi vui?
Võ Chiếu nghe câu trả lời của Công Tôn Tập Nhã, khoé miệng không khỏi run lên.
Rõ ràng, đáp án này, quá mức ngoài dự đoán của nàng.
“Sao ngươi biết nhiều bí mật như vậy? Tu vi của ngươi thật sự cao bao nhiêu?”
Công Tôn Tập Nhã dửng dưng nói: “Suy tính là sẽ biết. Tu vi, nhất định là cao hơn ngươi.”
Hắn không nói cho Võ Chiếu tu vi thật sự của hắn.
Công Tôn Ương nhìn con trai thẳng thắn nói chuyện với Võ Chiếu, vẻ mặt lộ ra ngớ ra vô cùng, tròng mắt đều sắp trừng ra ngoài.
Hắn có phần không dám tin tưởng, đây thật sự là con trai ba cây gậy đều đánh không ra một cái rắm của hắn sao?
con trai của ta, làm sao có thể bình tĩnh như vậy? Thong dong tự tin như thế?
Đây thật sự là con trai của ta hả?
Võ Chiếu mặt không biểu cảm nhìn Công Tôn Tập Nhã, lạnh lùng nói: “Ngươi có biết, hành vi của ngươi đã dính dáng xâm phạm sự riêng tư của người khác không?”
“Thậm chí còn dính dáng phỉ báng, đồng thời liên quan đến quan lớn triều đình?”
Công Tôn Tập Nhã không để ý nói: “Vậy ngươi muốn thế nào?”
Võ Chiếu hờ hững nói: “Ta có thể lệnh cho Hình Ngục ti bắt ngươi lại, sau đó định tội cho ngươi, lấy tội của ngươi, sẽ bị phong ấn tu vi, vì triều đình làm lao dịch mấy trăm năm.”
Công Tôn Tập Nhã cười khẩy, thả lỏng nói: “Vậy ngươi nhanh sai người bắt ta đi.”
Võ Chiếu: “...”
Nàng không ngờ Công Tôn Tập Nhã lại không để pháp luật triều đình vào mắt như thế.
Phải biết rằng, cho dù là Thánh Nhân cũng không dám ngang nhiên khiêu khích pháp luật Tiên Đường.
Không biết là Công Tôn Tập Nhã quá mức cuồng vọng, hay là hắn quá mức tự tin đối với thực lực của chính mình.
Võ Chiếu nhịn xuống oán giận trong lòng, nói với Công Tôn Tập Nhã: “Nếu ngươi biết nội tình của vương triều Tiên Đường, ngươi sẽ không thoải mái như vậy.”
Giọng nói của nàng bống nhiên chợt chuyển: “Đương nhiên, ngươi cũng có thể chọn hợp tác với ta, vì triều đình hiệu lực. Như vậy, ta có thể bỏ qua cho ngươi.”
Công Tôn Tập Nhã hài hước nói: “Là vì ngươi hiệu lực, hay là vì triều đình hiệu lực?”
Võ Chiếu chắp hai tay sau lưng, dửng dưng nói: “Ta đại biểu cho triều đình.”
Công Tôn Tập Nhã hiểu, đối phương là đang muốn thu phục hắn.
Quả nhiên dã tâm không nhỏ, thế mà muốn thu phục hắn.
Chẳng qua, ngươi muốn thu phục ta, mà không biết ta cũng muốn thu phục ngươi sao.
Để xem ai có thể thành công.
Công Tôn Ương thấy con trai thẳng thắn nói chuyện, tranh phong đối lập với Võ thừa tướng, vẻ mặt có vẻ vô cùng ảo ma.
Đây thật sự là con trai của ta à?
Nhìn như, cảm giác không đúng lắm!
“Ngươi hỏi ta nhiều vấn đề như vậy, ta cũng có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi. Hỏi xong, sẽ nói cho ngươi biết ta có muốn vì ngươi hiệu lực hay không.”
Công Tôn Tập Nhã nói với Võ Chiếu.
“Ngươi muốn hỏi gì?”
Võ Chiếu cau mày.
Công Tôn Tập Nhã nhìn thẳng vào hai mắt Võ Mị Nương, mở miệng hỏi: “Vị Lý tiền bối kia có lai lịch gì?”
Võ Chiếu không ngờ, Công Tôn Tập Nhã lại hỏi chuyện của Lý tiền bối.
Trên mặt nàng lộ ra một tia trào phúng, hỏi ngược lại: “Không phải ngươi nói bản thân biết suy tính hả? Ngươi có thể suy tính lai lịch của Lý tiền bối.”
Công Tôn Tập Nhã bình tĩnh nói: “Nếu ta có thể suy tính ra, cũng sẽ không hỏi ngươi.”
Võ Chiếu: “Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Lý tiền bối thân phận rất cao, tu vi rất mạnh, thực lực sâu không lường được.”
Công Tôn Tập Nhã truy hỏi: “Cao bao nhiêu, mạnh bao nhiêu, sâu không lường được bao nhiêu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận