Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 473 - Hình tượng Hậu Thổ nương nương tiêu tan rồi!!

“Chuyện này... là thật hay giả?”
n Kiều Nga bị lời nói của Lý Nguyên làm cho chấn động không nói nên lời.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta không nói dối.”
Cha của mình lại sắp được phong Thần? Nói như vậy hắn muốn làm thần tiên sao? Vậy hắn bị moi tim mà chết, rốt cuộc là phúc hay hoạ? n Kiều Nga mơ mơ màng màng.
Lý Nguyên hỏi n Kiều Nga: “Sau này ngươi có tính toán gì không?”
n Kiều Nga lấy lại tinh thần, nàng suy nghĩ một lúc, nói: “Ta muốn đi danh sơn Đại Xuyên, tìm tiên hiểu đạo, học tập thuật thần tiên.”
Đây là mơ ước trước nay của nàng, chỉ có điều trước kia phụ thân quá nghiêm khắc, nàng căn bản chưa từng xa nhà.
Hiện giờ phụ thân đã qua đời, nàng chuẩn bị đi hoàn thành giấc mộng của mình.
Hơn nữa, lần ám sát Di Lặc này làm cho nàng hiểu rõ sự yếu kém của mình, vì vậy nàng càng mong muốn tăng thực lực của bản thân hơn.
Lý Nguyên gật đầu nói: “Ta biết một người, nếu như ngươi bằng lòng, ta có thể cho ngươi làm đệ tử học tập công pháp ở chỗ nàng.”
“Không biết là người nào?” n Kiều Nga tò mò hỏi.
Lý Nguyên: “Hậu Thổ.”
Ặc! n Kiều Nga nhịn không được, bị nước miếng của mình làm cho bị sặc.
Hậu Thổ, tất nhiên nàng có nghe nói tới cái tên này, hơn nữa còn như sấm bên tai. Đây chẳng phải là Địa phủ nương nương trong truyền thuyết sao? Cai quản vạn quỷ, trông coi luân hồi, là sự tồn tại cao nhất ở Địa phủ, được Nhân tộc muôn đời kính ngưỡng.
Vị thần chí cao như thế, nàng mới chỉ nghe danh, chưa từng gặp mặt, sao Lý Nguyên lại biết? Qua một lúc lâu n Kiều Nga mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt nàng không dám tin, hỏi Lý Nguyên: “Ngươi biết Hậu Thổ nương nương?”
Lý Nguyên gật đầu: “Biết.”
“Ngươi có thể khiến Hậu Thổ nương nương thu nhận ta làm đồ đệ?” n Kiều Nga lại hỏi.
Lý Nguyên: “Vậy phải xem ngươi có đồng ý hay không.”
n Kiều Nga vội vàng gật đầu nói: “Đồng ý, tất nhiên là đồng ý rồi.”
Có thể bái Hậu Thổ Thánh Nhân làm sư phụ, kẻ ngu mới không muốn.
Lý Nguyên thấy n Kiều Nga bằng lòng, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau này, coi như là chiếu cố n Kiều Nga, hoàn thành giao phó của Bỉ Kiền.
“Khi nào ta có thể bái Hậu Thổ nương nương làm sư phụ?” n Kiều Nga hơi vội, hỏi.
Lý Nguyên: “Bây giờ ngươi ra khỏi phòng rồi quẹo trái, đi đến phòng bếp trong sân đứng đợi. Khi nhìn thấy một vị nữ tử y phục màu trắng tiến vào phòng bếp thì bái sư với nàng là được.”
“Nếu như nàng không muốn thì nói với nàng. Không muốn thì sau này vĩnh viễn đừng có vào phòng bếp nữa.”
n Kiều Nga nghe mà không hiểu gì.
Ở phòng bếp chờ là được? Nữ tử y phục màu trắng chính là Hậu Thổ nương nương? Nhưng Hậu Thổ nương nương không phải là ở Địa phủ sao? Sao lại tới nơi này? Hơn nữa còn tới phòng bếp nữa. Trong lòng n Kiều Nga xẹt qua vô số nghi vấn, chỉ cảm thấy Lý Nguyên nói quá rồi. Tuy nhiên nàng nhớ tới sự sợ hãi của Di Lặc đối với Lý Nguyên, đoán là Lý Nguyên không phải loại người nói vớ vẩn.
Kệ đi, đi xem trước.
Mang theo nghi ngờ, n Kiều Nga dựa vào hướng dẫn của Lý Nguyên, đi vào phòng bếp trong sân.
Nhờ ánh trăng, nàng đánh giá phòng bếp một lượt, n Kiều Nga cảm thấy rất bất ngờ.
Nàng chưa từng nhìn thấy phòng bếp nào sạch sẽ như vậy, không có một chút khói dầu hay bụi bặm. Bếp lò như được chế tạo từ thuỷ tinh, bóng loáng trắng noãn, không nhiễm một hạt bụi.
Ở bên cạnh bếp lò có một đống củi được chất lên ngay ngắn. Củi kia cũng không biết là từ loại cây gì mà tản ra hương thơm nhàn nhạt.
Thớt, dao, bát đũa, không có gì không tinh xảo đặc biệt, được sắp đặt rất quy củ. n Kiều Nga nhìn mà thấy cảnh đẹp ý vui.
“Két.”
Thời điểm n Kiều Nga đáng đánh giá vật trang trí trong phòng bếp, cửa phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, một bóng dáng màu trắng nhẹ nhàng bay bổng đi vào.
n Kiều Nga thấy vẻ ngoài của đối phương, trong mắt không khỏi hiện lên sự kinh ngạc.
Khí chất lạnh lùng diễm lệ, dung mạo tuyệt đẹp, vóc người cao gầy, thướt tha uyển chuyển. Trong số tất cả những nữ tử mà n Kiều Nga gặp được, người này chỉ kém Thược Dược một phân, đẹp đến mức không gì sánh được.
Nữ tử y phục trắng, chẳng lẽ nàng là Hậu Thổ nương nương? Hậu Thổ nhìn đông nhìn tây, rón rén, lén lút bước vào gian phòng.
Đột nhiên nàng nhìn thấy n Kiều Nga trong phòng, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Á, sao trong này lại có người?”
n Kiều Nga thấy dáng vẻ nữ tử lén lén lút lút, kinh ngạc, ngờ vực trong lòng không khỏi càng tăng thêm.
Mặc dù nàng chưa từng gặp Hậu Thổ nương nương, nhưng không cần nghĩ cũng biết Hậu Thổ nương nương nhất định là một người bình tĩnh ổn trọng, oai phong nghiêm túc.
Sao mà có dáng vẻ lén lút như trộm cắp thế được.
“Ngươi là ai, sao trước giờ chưa từng thấy ngươi?” Hậu Thổ hạ thấp giọng hỏi n Kiều Nga.
n Kiều Nga đè nén mối ngờ vực trong lòng, hỏi thăm dò Hậu Thổ: “Xin hỏi, ngươi là Hậu Thổ nương nương sao?”
Vẻ mặt Hậu Thổ càng tỏ ra ngạc nhiên: “Làm sao ngươi biết thân phận của ta.”
Nàng vậy mà đúng thật là Hậu Thổ nương nương! Thế này, hình tượng hơi bị tiêu tán rồi! n Kiều Nga nhịn lời chê bai xuống, vội vàng quỳ lạy nói: “Ta tên là n Kiều Nga, xin Hậu Thổ nương nương thu nhận ta làm đồ đệ.”
Hậu Thổ nghi ngờ nói: “Tại sao ta phải thu ngươi làm đồ đệ?”
n Kiều Nga cung kính nói: “Là Lý công tử bảo ta đứng ở đây chờ Hậu Thổ nương nương. Nói nếu như ngươi không thu nhận ta làm đồ đệ, sau này không cho phép ngươi vào trong phòng bếp này nữa.”
Nghe thấy tên Lý Nguyên, Hậu Thổ không khỏi ngạc nhiên nhảy dựng lên: “Hả, thế này là hắn biết ta đến phòng bếp trộm đồ rồi.”
Trong khoảng thời gian này, Hậu Thổ quả thực thường xuyên len lén trốn vào phòng bếp vào buổi tối để trộm một ít bánh ngọt Lý Nguyên để ở chỗ này, ăn chút đồ ăn vặt.
Nàng còn cho rằng hành động của mình rất bí mật, không ngờ vẫn bị Lý Nguyên phát hiện.
Trộm đồ! Thì ra Hậu Thổ nương nương chính là tới đây trộm đồ! n Kiều Nga hoàn toàn sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận