Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 829 - Ta câm, aba, aba!

Lý Nguyên miệng nhỏ ăn sò điệp, bình tĩnh nói: “Làm nhiều, nghiên cứu nhiều là được.”
“Ngươi yêu thích nấu thức ăn ngon sao?”
Tử Hà vừa ăn vừa hỏi Lý Nguyên hỏi. Nàng còn nhớ chắc chắn phương pháp sư phụ Tiểu Tê Tử truyền thụ nàng phương pháp sống chung với nam tử. Nói về sở thích.
Tìm điểm giống nhau từ sở thích.
Tiểu Tê Tử ở một bên, yên lặng giơ một cái ngón tay cái lên với Tử Hà. Ta xem trọng ngươi nhé!
Lý Nguyên: “Thức ăn ngon, tiểu thuyết, đánh cờ, khảy đàn, vẽ tranh…”
Ðát Kỷ ngắt lời nói: “Ngươi nói thẳng sống phóng túng, không làm việc đàng hoàng là được.”
Lý Nguyên: “...Ặc, coi là như vậy!”
Tử Hà vui mừng nói: “Ha ha, ta cũng thích không làm việc đàng hoàng, tỷ tỷ ta thường xuyên oán trách ta không tu luyện, mỗi ngày mơ tưởng không có việc gì.”
“Ngươi còn có tỷ tỷ?”
Ðát Kỷ ngoài ý muốn nói.
Tử Hà gật đầu nói: “Tỷ tỷ ta tên Thanh Hà, chỉ là quan hệ chúng ta không tốt, thường xuyên gây lộn.”
“Nếu là tỷ muội, tại sao hay gây lộn vậy?”
Ðát Kỷ không hiểu.
Tử Hà: “Tính cách bọn ta không hợp, dù sao nàng không ưa chuyện của ta, ta không thích cách nàng làm. Thế nên cũng chỉ có ầm ĩ cãi nhau.”
Ðát Kỷ: “Vậy ngươi để tỷ tỷ của ngươi nhường ngươi một chút không được sao. Ca ta bình thường chuyện gì cũng nhường ta.”
Tử Hà nhún vai: “Nàng không muốn nhường.”
Mọi người yên lặng ăn phật nhảy tường.
Đợi đến khi sắp ăn xong, Lý Nguyên tăng nhanh tốc độ, buông đũa xuống đầu tiên.
“Ta ăn xong rồi.”
“Ta ăn xong rồi.”
Ðát Kỷ kêu lên thứ hai.
“Ta ăn xong rồi.”
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt đồng thời kêu lên. Mọi người nhìn Tử Hà.
Tử Hà yên lặng ăn nấm bào ngư, không hiểu nhìn mọi người. Tại sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn ta?
Chẳng lẽ trên mặt ta có hạt cơm hay sao? Nàng dùng bàn tay sờ trên mặt một chút. Không có ư?
“Các ngươi nhìn ta làm gì?” Tử Hà trực tiếp hỏi mọi người.
Lý Nguyên: “Nơi này của chúng ta có quy củ.”
Tiểu Tê Tử tiếp lời nói: “Ăn xong trước thì bỏ qua.”
Ðát Kỷ: “Sau khi ăn xong rửa chén.”
Nữ Bạt: “Thế nên bửa tiệc bát đũa này do ngươi rửa.
Tử Hà: “...”
Thì ra vì không muốn rửa bát đũa, một đám người mới ăn nhanh như vậy. Thật là nhân tài.
“Rửa thì rửa, cũng không phải chuyện lớn bao nhiêu.”
Ăn xong rồi, Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt đi cửa hàng điện thoại di động làm, Lý Nguyên tiếp tục đọc tiểu thuyết, Ðát Kỷ là người không ở yên một chỗ, thấy nàng trên đường đi tản bộ.
Tử Hà nhìn một bàn bát đũa, có phần buồn rầu thỉnh cầu nói với Lý Nguyên: “Lý Nguyên, cho tới bây giờ ta chưa từng rửa bát, ngươi dạy rửa như thế nào?”
Lý Nguyên nghe vậy, lập tức để điện thoại di động xuống, gật đầu nói: “Được.”
Dĩ nhiên không dễ từ chối chút yêu cầu!
Hắn theo Tử Hà, đi tới phòng bếp, phân phó nói: “Trước tiên đun một nồi nước nóng.”
Đun nước.
Tử Hà nhìn bếp nấu, nhặt được một cây củi ở bên cạnh, chuẩn bị ném toàn bộ củi vào bếp đun nước.
Nàng cầm củi, chỉ cảm thấy rất nặng, không khỏi tò mò đánh giá một chút. Vừa nhìn, Tử Hà lập tức kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: “Đây là lê đàn mộc, là loại cây chuyên dùng để luyện đan đốt hỏa, ngươi lại dùng nó để nấu cơm?”
Giọng điệu tràn đầy không thể tin nổi.
Lý Nguyên liếc nhìn lê đàn mộc, bình tĩnh gật đầu nói: “Đúng vậy, nó dễ đốt, nấu lâu, lại không có mùi lạ, dùng để nấu cơm là quá thích hợp.”
Khóe miệng Tử Hà run lên, lộ ra vẻ đặc biệt sụp đổ.
Nàng có chút không biết nên chửi bậy hành động phí của trời như nào.
Đây là thần mộc cao cấp nhất dùng để luyện đan, vô số luyện đan sư cầu mà không được, ngươi lại dùng để nấu cơm, dĩ nhiên thích hợp rồi.
Chỉ là quá xa xỉ một chút.
Tử Hà nhịn xuống chửi bậy, ném một cây lê đàn mộc giá trị vạn kim vào bếp nấu.
Ngọn lửa lập tức cháy lên, ngọn lửa cháy gần như trong suốt, còn có một mùi đàn hương nhàn nhạt phát ra, cực kỳ dễ ngửi.
Chẳng qua Tử Hà lại cảm thấy tim đang chảy máu, nếu như bị những luyện đan sư kia biết một màn này, không biết sẽ có bao nhiêu tuyệt vọng?
Đột nhiên, Tử Hà nhớ ra cái gì đó, trên mặt nàng lộ ra một chút nghi ngờ.
“Ngọn lửa đốt do Lê đàn mộc có thể so với Chân hỏa của Thái Dương, nồi và bếp lò bình thường gần như là không chịu nổi nhiệt độ này?”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Nồi và bếp lò bình thường hiển nhiên không chịu nổi.” Tử Hà phản ứng qua, vẻ mặt Sparta.
Nói như vậy, nồi, bếp lò này không phải là vật bình thường?
Nàng vội vàng nhìn về phía bếp lò, dưới pháp nhãn, quả nhiên nàng nhìn thấu chỗ bất phàm của bếp lò.
Trên lò lại dùng Đại Đạo Minh Văn, khắc hoa văn Cửu Cung Bát Quái, tản ra khí tức Hỗn Độn.
Điều này dĩ nhiên là một vật quý, để lộ ra uy áp, còn mãi mãi xa xưa, thần bí bất phàm hơn tất cả Tiên Thiên linh bảo Tử Hà đã thấy.
“Này, đây chẳng lẽ là một Tiên Thiên linh bảo sao?”
Tử Hà chỉ vào nồi trên lò đồng, kinh hãi hỏi Lý Nguyên.
Biểu hiện lộ ra vẻ không thể tin.
Lý Nguyên lắc đầu: “Không phải.”
Phù!
Tử Hà thở phào nhẹ nhõm, thì ra bản thân nhìn hoa, ta nói không thể nào có người lấy Tiên Thiên linh bảo ra nấu nước.
Ngay vào lúc này, nàng lại nghe thấy âm thanh của Lý Nguyên vang lên: “Đây là Hỗn độn linh bảo.”
Vãi chưởng!
Tử Hà chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ ở trên mặt đất.
Ông trời ơi, Hỗn độn linh bảo, Tử Hà suýt nữa không dám tin lỗ tai của mình. Tiên Thiên linh bảo khiến nàng trợn mắt hốc mồm, Hỗn độn linh bảo, quả thực không dám tưởng tượng. Hơn nữa, Hỗn độn linh bảo không phải là không có thể tồn tại Hồng Hoang sao?
Sao trong hồng hoang có thể có Hỗn độn linh bảo?
Lui mười vạn bước, cho dù thật sự có, cũng không thể sử dụng để đun nước? Coi như là ông trời cũng không thể làm cho người ta phá sản!
Phu quân da trâu này, nói phét vượt bình thường một chút!
Kết hợp với chuyện lúc trước Lý Nguyên sai người tới diễn Hồng Quân, Tử Hà cảm thấy, chính một phu quân như hắn, nhìn điệu thấp, thật ra thì có chút thích mặt dày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận