Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2351 - Xuyên việt khiến cho ta quá nhẹ nhàng!!

Hắn phát hiện, trên quầy bar mà người tí hon nhìn, lại đặt một bộ di động.
Màn hình di động còn đang sáng, trên màn hình đang dừng lại ở một thông tin, mà Kiều Di Sơn nhìn lướt qua rất nhanh nội dung thông tin phía trên, là giới thiệu về lai lịch của Hồng Hoang.
Kiều Di Sơn chấn kinh rồi.
Hắn không ngờ, thế giới tiên hiệp tràn ngập pháp thuật này, lại có thể xuất hiện di động.
Những cổ nhân mặc trường sam, mặc váy dài, sao có thể có di động?
Lẽ nào, thế giới này còn có internet?
Đây không phải văn minh tiên hiệp sao?
Sao lại nhảy ra văn minh khoa học kỹ thuật?
Kiều Di Sơn cảm thấy, thế giới quan của bản thân bị phá vỡ.
Hắn phát hiện, tuy rằng bản thân xuyên qua thế giới này ba năm, đáng tiếc, bình thường cũng chỉ trêu chọc muội tử, căn bản là không chân chính hiểu biết qua thế giới này.
Ai, xuyên qua khiến cho ta rất nhẹ nhàng!
(Nơi trước khi Kiều Di Sơn xuyên qua cũng không phải tiên đường, mà là quốc gia Nhân tộc ở Bắc Câu Lô Châu, hơn nữa, hắn luôn sống ở đó, cho nên cũng không biết tồn tại của di động)
“Ồ, ngươi là ai?”
Người tí hon mà Nữ Oa thấy trước mắt, trên mặt tràn ngập tò mò.
“Ta nhớ rõ, ta cũng không sáng tạo qua người tí hon nhỏ như thế?”
Đào Thiến Thiến thấy Nữ Oa, mở cái miệng nhỏ nhắn, không khỏi biến thành hình tròn.
Chỉ cảm thấy người nữ khổng lồ trước mắt này, dáng vẻ cũng quá đẹp.
Đôi mắt sáng rực, cao quý thánh khiết.
Nàng lớn như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp như thế.
Ở trước mặt đối phương, nàng cảm giác bản thân giống như là một chú vịt con xấu xí.
Chẳng qua, lời nói của người nữ khổng lồ lại làm cho Đào Thiến Thiến có chút không sờ tới đầu.
Cái gì gọi là người tí hon mà ngươi không sáng tạo qua?
Lẽ nào, ngươi còn có thể sáng tạo nhân loại?
Trong lòng tuy rằng nghi hoặc khó hiểu, nhưng mà động tác của Đào Thiến Thiến lại không có chần chờ.
Nàng nhanh chóng đứng lên từ trên bàn, trả lời Nữ Oa: “Ta là tiểu nhị ở đây, xin hỏi ngươi chuẩn bị ở trọ sao?”
Trải qua vài ngày rối rắm, cuối cùng Đào Thiến Thiến vẫn lựa chọn ở lại trong khách điếm.
Bởi vì nàng không có tiền trả tiền phòng, lại lo lắng thế giới bên ngoài, vì thế dưới sự đề nghị của Dương Thiền, trong lúc nàng ở trọ, kiêm chức tiểu nhị khách điếm để trừ tiền phòng và tiền ăn uống, về phần giờ phút này di động mà nàng xem, còn là Dương Thiền chủ động mượn cho nàng, để nàng mau chóng hiểu biết tin tức cơ bản của thế giới này.
Đương nhiên, di động ở trong mắt nàng, giống với xem màn chiếu khổng lồ của rạp chiếu phim.
Nữ Oa:
“Ta không ở trọ, ta tìm Lý Nguyên.”
Đào Thiến Thiến: “Lý công tử ở phía sau viện, ta dẫn ngươi đi tìm hắn.”
Nữ Oa: “Không cần, bản thân ta tự đi là được.”
Nói xong, Nữ Oa đi về phía sau viện, Đào Thiến Thiến nghĩ, tắt di động, vẫn nên đi theo.
Nếu đã chọn làm tiểu nhị khách điếm, phải tận tâm hết chức trách mới được.
Nữ Oa nhìn theo Đào Thiến Thiến bên cạnh, nói: “Ta dám khẳng định, ngươi không phải người của Hồng Hoang.”
Đào Thiến Thiến vốn đang bay ở giữa không trung dẫn đường cho Nữ Oa, nàng đột nhiên nghe thấy lời nói của Nữ Oa, nhất thời ‘bùm’ một tiếng, liền từ giữa không trung rơi trên mặt đất.
Biểu cảm kinh hãi muốn chết nói không nên lời.
Làm sao nàng cũng không ngờ, người nữ khổng lồ này, lại chỉ nhìn nàng một cái, đã biết nàng không phải người trên thế giới này.
Đây cũng quá khủng bố đi?
Nàng dựa vào cái gì để kết luận ta không phải người của thế giới này chứ?
Lẽ nào trên mặt ta khắc chữ?
Vẫn là người của thế giới này, đều biến thái giống như Lý Nguyên?
Kiều Di Sơn bên cạnh nhìn người mini trên mặt đất, cũng tràn ngập khiếp sợ hắn không ngờ, bản thân lại gặp đồng hành!
Người mini này thật sự cũng là người xuyên việt sao?
Người xuyên việt của thế giới này lại nhiều như vậy?
Đào Thiến Thiến bối rối bò lên từ trên mặt đất, nàng bất chấp chật vật, nhanh chóng vẻ mặt chột dạ phủ nhận nói: “Ngươi đang nói cái gì? Sao ta có thể không phải là người Hồng Hoang? Ngươi cũng biết nói đùa rồi.”
Nữ Oa thản nhiên nói: “Ta cũng không nói đùa.”
Nói xong, mọi người đã đi tới hậu viện, Kiều Di Sơn nhất thời thấy một nam một nữ, cùng với một bé gái đang ngồi trên ghế trong đình nghỉ mát trong sân.
Nam tử đang im lặng xen một quyển sách.
Nữ tử mát xa bả vai cho nam tử.
Mà tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác kia say mê ăn đồ ăn.
Trên bàn trà bên cạnh nam tử, bày một ấm trà thơm, một bình nước trái cây, mấy đĩa điểm tâm.
Cảnh tượng có vẻ rất nhàn nhã.
Nhìn thấy dung mạo của nam tử, trong lòng Kiều Di Sơn không khỏi hét to một tiếng “Đm là nam tử, ta tự ti rồi.”
Hắn không ngờ, trên thế giới này, lại có thể có nam nhân đẹp trai hoàn mỹ như vậy, hắn cũng gặp qua không ít soái ca.
Nhưng những soái ca đó, nếu không dáng vẻ rất thục nữ, thì là dáng vẻ rất thô.
Dù sao chưa từng có ai khiến cho Kiều Di Sơn cảm thấy tự ti.
Hắn cảm thấy, những soái ca kia, tuy rằng dáng vẻ đẹp trai hơn hắn một chút, nhưng hắn cũng không phải không thể vượt qua.
Chỉ cần hắn ăn mặc một chút, chênh lệch với những soái ca này cũng không lớn bao nhiêu.
Nhưng mà, nhìn vị soái ca trước mắt này, Kiều Di Sơn thật sự ghen tị.
Dương cương không mất ôn nhu, ôn nhu lại không âm nhu.
Cảm giác ưu điểm trên thế giới, tất cả đều tập trung trên người này.
Hắn là ai vậy?
Sao dáng vẻ đẹp trai như vậy?
Không phải hắn chính là cao nhân theo lời Nữ Oa nói chứ?
Bởi vì dáng vẻ nam tử quá mức đẹp trai, thế cho nên Kiều Di Sơn đều xem nhẹ vị mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành bên cạnh.
Bởi vì, cho dù vị mỹ nữ dáng vẻ khuynh quốc khuynh thành này, nhưng ở trước mặt Nữ Oa và vị nam tử kia, cũng có vẻ ảm đạm thất sắc.
“Sư phụ?”
Trong miệng Dương Thiền ăn đồ ăn vặt, vừa mát xa bả vai cho Lý Nguyên.
Nàng đột nhiên chú ý tới Nữ Oa, không khỏi kích động nhảy dựng lên.
Nàng nhanh chóng bỏ lại Lý Nguyên, đi đến trước mặt Nữ Oa, hành lễ với sư phụ.
“Đệ tử Dương Thiền, bái kiến sư phụ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận