Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 765 - Xin hỏi, ta đây là bị đe doạ sao?

Hắc Hùng Tinh còn không kịp phản ứng, nón sắt trên đầu đã bị Kim Cô bổng đập trúng Hắc Hùng Tinh trực tiếp dọa đến mất hồn, vỡ cả tim gan.
Nếu như lực lượng vừa rồi Kim Cô bổng nện trên đầu hắn, đầu hắn chẳng phải sẽ biến thành bã đậu sao?
Có điều, Hắc Hùng Tinh đầu cũng không có biến thành bã đậu.
Chỉ thấy mũ giáp Hậu thiên linh bảo trên đầu của hắn bị đánh cho chia năm xẻ bảy, thân thể bị nện vào trong nham thạch dưới mặt đất, chỉ còn lại một cái đầu ở bên ngoài, không khác gì đang cắm hành.
Cũng may, hắn mặc dù chật vật nhưng cũng không có nguy hiểm đến tính mạng. Hển nhiên Tôn Ngộ Không đã thủ hạ lưu tình.
Nhặt về một cái mạng, Hắc Hùng Tinh rốt cuộc không phách lối nổi. Rõ ràng chính mình cùng Tôn Ngộ Không chênh lệch căn bản cũng không phải là cùng một đẳng cấp.
Hắn tranh thủ thời gian cầu xin tha thứ: “Đại Thánh gia gia tha mạng, cà sa ta sẽ trả lại cho ngài ngay lập tức.”
Tôn Ngộ Không hài hước hỏi: “Ngươi không phải vừa rồi còn lớn tiếng nói muốn cùng ta đọ sức một phen sao? Sao ta còn không có kịp làm nóng người mà ngươi đã cầu xin tha thứ rồi?”
Hắc Hùng Tinh uể oải, nghiêm mặt nói: “Đều do ta không biết trời cao đất rộng, Đại Thánh gia gia liền bỏ qua ta một lần đi!”
Một bên Bạch Hoa Xà Tinh cùng Thương Lang tinh cho đến lúc này mới phản ứng lại, chiến đấu còn chưa bắt đầu đã kết thúc!
Phải biết, Hắc Hùng Tinh cũng có Thái Ất Kim Tiên Trung Kỳ tu vi, thân thể thực lực bởi vì đã từng luyện hóa Tổ Vu tinh máu, càng là bá thiên tuyệt địa, ngang ngược không thôi.
Không nghĩ tới, hắn ngay cả Tôn Ngộ Không một chiêu đều không tiếp nổi.
Tôn Ngộ Không thực lực, quả thực vượt qua Bạch Hoa Xà Tinh cùng Thương Lang tinh nhận biết. Bạch Hoa Xà Tinh nhịn xuống sợ hãi trong lòng, hắn vội vàng giúp Hắc Hùng Tinh cầu xin tha thứ: “Tôn Đại Thánh, Hắc đạo hữu bản tính cũng không xấu, bình thường cùng chúng ta tham khảo Đạo pháp, Phật kinh, cũng không có ăn người, làm tổn thương con người. Còn xin Đại Thánh cho hắn một cơ hội sửa đổi để làm lại cuộc đời. Tin tưởng hắn trải qua lần này giáo huấn, sau này cũng không dám tham ô bảo vật của người khác.”
Hắc Hùng Tinh vội vàng gật đầu: “Ta đã biết sai, Đại Thánh gia gia tha mạng.”
Tôn Ngộ Không vừa rồi không có trực tiếp một côn đem Hắc Hùng Tinh đánh chết, tự nhiên không nghĩ muốn đối phương tính mạng.
Hắn nói: “Đã có người giúp ngươi cầu tình, ta liền tha cho ngươi một mạng đi.”
Hắc Hùng Tinh vui mừng khôn xiết.
“Có điều…” Giọng điệu Tôn Ngộ Không chuyển đổi.
“Ta có thể tha mạng cho ngươi, nhưng ta mới vừa nói qua, phải đánh ngươi da tróc thịt bong, gãy xương đứt gân. Ta dù sao không thể nói chuyện không giữ lời đúng hay không?”
“Cái này...”
Hắc Hùng Tinh cảm thấy, nói chuyện không tính toán cũng không có gì không tốt. Không đợi hắn nói thêm cái gì, chỉ thấy Tôn Ngộ Không cầm lấy Kim Cô bổng gõ mấy chục cái ngay thật mạnh trên đỉnh đầu của Hắc Hùng Tinh.
Kêu ngươi cuồng, kêu ngươi gọi ta Bật Mã Ôn.
Trực tiếp đem Hắc Hùng Tinh đánh đến đầu rơi máu chảy, trời đất quay cuồng, chỉ cảm thấy não như đậu hủ đang lắc lư đồng trong đầu.
Sau khi Tôn Ngộ Không xả giận, lúc này mới đập một gậy xuống đất, đem Hắc Hùng Tinh thân thể từ dưới đất nện ra.
Chỉ có điều, Hắc Hùng Tinh lúc này đã tìm không ra nam bắc, cảm thấy trong mắt bay đầy sao.
“Tốt, ngươi đem cà sa trả cho ta, việc này coi như xong.”
Hắc Hùng Tinh sờ soạng trên trán máu tươi, không dám thất lễ, lập tức từ bên trong túi trữ vật đem cà sa gấm lấy ra.
“Cà sa ở đây, Đại Thánh gia gia cất kỹ.”
Tôn Ngộ Không cầm cà sa, tròng mắt hơi chuyển, hắn ôn hoà cười với Hắc Hùng Tinh: “Ngươi dù sao cũng phải bồi thường ta chút phí lỡ việc chứ, ngươi nói có đúng hay không?”
“A?”
Hắc Hùng Tinh lập tức trợn tròn mắt.
Xin hỏi, ta đây là bị đe doạ sao?
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, hắn đành phải hỏi Tôn Ngộ Không: “Gia gia, ngài nghĩ muốn bồi thường thế nào?”
Tôn Ngộ Không nghĩ tới điện thoại di động giá một vạn lượng bạc, vì vậy nói: “Vậy trả ta một vạn lượng bạc đi.”
Nghe thấy Tôn Ngộ Không yêu cầu, Hắc Hùng Tinh lập tức nhẹ nhàng thở ra. Còn tốt hắn không có công phu sư tử ngoạm.
Hắn trở lại động phủ, đem vốn liếng góp nhặt mấy năm nay ra.
Các loại vàng bạc châu báu đựng đầy một rương, xem chừng vừa vặn đủ một vạn lượng bạc. Tôn Ngộ Không cầm lấy châu báu, chuẩn bị rời đi, Bạch Hoa Xà Tinh vội vàng nói: “Đại Thánh, ta là fan hâm mộ của ngài, chúng ta chụp ảnh chung đi.”
“Chụp ảnh chung như thế nào?”
Tôn Ngộ Không tò mò hỏi.
“Cái này,... “
Bạch Hoa Xà Tinh vội vàng đứng ở bên cạnh Tôn Ngộ Không, lấy điện thoại di động ra, nhấn vào biểu tượng máy ảnh. Sau đó đem điện thoại nhắm ngay mình cùng Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không ngạc nhiên phát hiện, trên điện thoại di động xuất hiện hình ảnh của hắn cùng Bạch Hoa Xà Tinh. Chi tiết đến mức mỗi cọng lông khỉ nhỏ trên đầu đều có thể nhìn thấy thật rõ ràng.
“Hắc hắc, cái này có ý tứ.”
Vẻ mặt Tôn Ngộ Không vui mừng.
Bạch Hoa Xà Tinh chụp mấy tấm hình với nhiều góc khác nhau, còn quay một đoạn video giữa mình với Tôn Ngộ Không.
Sau khi Tôn Ngộ Không thỏa mãn yêu cầu của fan hâm mộ, liền rời đi Hắc Phong Sơn. Có điều, hắn cũng không lập tức trở về Thiền Viện Quan âm, mà là đi thành Trường An. Hiện tại có tiền, hắn tự nhiên phải đi mua bộ điện thoại về chơi đùa một chút.
Bạch Hoa Xà Tinh chờ Tôn Ngộ Không rời đi sau, không kịp chờ đợi đem ảnh chụp cùng video của nàng và Tôn Ngộ Không chia sẻ lên nhóm thảo luận.
Bạch Hoa Xà tiên: “Đột nhiên cùng thần tượng gặp mặt, quá kích động.”
Trong nhóm, đám người trông thấy Bạch Hoa Xà Tinh cùng Tôn Ngộ Không chụp ảnh chung, lập tức bị hấp dẫn lực chú ý.
“A, Đại Thánh không phải đi tìm cà sa sao? Vì sao còn có thời gian cùng fan hâm mộ gặp mặt?”
“Lâu chủ vận khí thật tốt, vậy mà có thể cùng Đại Thánh chụp ảnh chung. Hâm mộ.”
“Xin hỏi lâu chủ, vì sao Đại Thánh đến ngươi nơi đó?”
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận