Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 421 - Hồng Quân chấn động, Dương Mi sụp đổ!

Ma Lung muốn ngăn cản, nhưng hắn kinh hãi phát hiện, bản thân còn chưa kịp ra tay, bóng dáng ba người Ðát Kỷ đã biến mất trong Hải Nhãn.
Mồ hôi lạnh lập tức làm ướt trán Ma Lung.
Bây giờ Hắn mới phát hiện, thực lực của Lý Nguyên lại lớn mạnh như vậy.
Lớn mạnh đến hời hợt lấy dòng sông thời gian và dòng sông không gian ra trước mặt hắn.
Thế nên, hắn mới không kịp ngăn cản ba người Ðát Kỷ rời đi.
Động tác mang ba người Ðát Kỷ rời đi nhìn như không chút hoang mang, đó là bởi vì tốc độ trôi của thời gian Ma Lung và thời gian của Lý Nguyên gần như không giống nhau.
Sao Lý Nguyên mạnh mẽ như thế? Rốt cuộc thực lực của hắn là gì? Trong lòng Ma Lung không khỏi có phần hối hận, lúc trước không nên mạo muội thức tỉnh, tới ngăn cản hành động của ba người Ðát Kỷ thu thập Thủy Linh châu.
Hình như bản thân đã trêu chọc một tồn tại có thực lực vượt xa dự đoán của hắn.
“Ca.”
Ðát Kỷ đột nhiên thoát khỏi vây khốn trong Hải Nhãn, không khỏi vui mừng quá đỗi, lập tức ngọt ngào gọi Lý Nguyên một tiếng.
Nàng thấy Hồng Quân và Dương Mi lão tổ, lại nhanh thi lễ: “Bái kiến Đạo tổ.”
“Bái kiến Dương Mi lão tổ.”
Đây là Đạo tổ! Sức chú ý của Bạch Ngọc Tảo và Bạch Lăng vốn dĩ đang đặt toàn bộ ở trên người Lý Nguyên, các nàng đột nhiên nghe thấy hai chữ “Đạo tổ”, chỉ cảm thấy màng nhĩ chấn động, vẻ mặt không thể tin nhìn lão già dáng vẻ gầy gò mặc áo gai.
Hắn lại là Đạo tổ? Chuyện này thậm chí ngay cả Đạo tổ cũng kinh động. Khó trách hắn có thể bình tĩnh nói ra tu vi của Dương Mi lão tổ, thì ra hắn là người khai sáng tiên đạo!
Bẻ mặt Hồng Quân và Dương Mi lão tổ ôn hoà gật đầu với Ðát Kỷ.
Đối với bọn họ, tu vi của Ðát Kỷ giống như con kiến hôi bình thường, bình thường không liếc mắt nhìn.
Chẳng qua, ai kêu ca ca của Ðát Kỷ là Lý Nguyên chứ? Bọn họ không thể không nể mặt Lý Nguyên.
Ba người Tổ Long, Chúc Long, Ứng Long nhìn thấy Hồng Quân, chấn động đến không biết nên nói gì cho phải.
Bình Hằng Ngay cả Thánh Nhân cũng khó có thể nhìn thấy một người, không nghĩ tới, hôm nay lại thấy nhiều Thánh Nhân Thiên Đạo như vậy.
Quá ảo mộng!
Hồng Quân nhìn Ma Lung, trầm giọng hỏi: “Ngươi thật sự là Ma Lung?”
Ma Lung liếc nhìn Lý Nguyên: “Ngươi có thể hỏi hắn, ta có phải Ma Lung không?”
Hắn chuẩn bị thử dò xét một chút, rốt cuộc Lý Nguyên có biết thân phận chân thật của hắn hay không?
Hồng Quân nhìn Lý Nguyên, cung kính chắp tay nói: “Lý đạo hữu, kính xin ngươi giải thích nghi ngờ cho bọn ta, người này thật sự là Thủy Chi Hỗn Độn Ma Thần, Ma Lung ư?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải hắn.”
“Vậy hắn là ai?”
Dương Mi lão tổ vội vàng hỏi.
Tất cả mọi người nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên nói: “Hắn là Bàn Cổ!”
Ầm! Lời nói của Lý Nguyên giống như tiếng chuông lớn, khiến màng nhĩ mọi người rung động ong ong, đầu vù vù quay cuồng, trong lòng nổi lên cuồng phong bạo vũ.
Bàn Cổ! Cái tên này như sấm bên tai tất cả mọi người.
Đây là Đại Đạo chi tử, người khai sáng hồng hoang.
Cường nhân tuyệt thế lấy một kích chi lực chém giết ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần.
Sự tồn tại tối cao mà người tu đạo cũng phải ngưỡng mộ.
Hắn không phải là ngay cả thân thể cũng biến ảo thành vạn vật hồng hoang sao? Sao có thể còn sống?
Hồng Quân, Dương Mi lão tổ cũng mở to hai mắt nhìn, không thể tin nhìn người khổng lồ màu xanh.
Bàn Cổ, đó là cái tên bọn họ vĩnh viễn không thể quên.
Đó là chí tôn khủng bố đã chém giết bản thể bọn họ.
Cho dù hiện tại bọn họ đã tu luyện đến Thiên Đạo, nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng ban đầu Bàn Cổ cầm rìu phá vỡ Đại Đạo, bọn họ vẫn cảm thấy tim đập nhanh không dứt.
Người lớn lên giống Ma Lung, thế nào lại là Bàn Cổ? Sao Bàn Cổ còn sống? Trong lòng Hồng Quân và Dương Mi lão tổ rất lâu không thể bình ổn...
Ma Lung nghe thấy Lý Nguyên nói ra hai chữ Bàn Cổ, trong lòng lập tức lạc nhụp.
Đầu óc đang điên cuồng gầm thét: Hắn lại thật sự biết! Trước kia ta một mực ngủ say, cho dù đang giám sát hắn cũng thông qua lưới Thiên Đạo giám sát, sao hắn biết rốt cuộc ta là ai?
“Ca ca, hắn thật sự là Bàn Cổ ư?”
Ðát Kỷ lấy lại tinh thần từ trong rung động, vội vàng hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Có thể nói hắn là Bàn Cổ, cũng có thể nói không phải, hắn chỉ là một trong những chân linh còn sót lại của Bàn Cổ được nuôi dưỡng thành một phân thân.”
Khi mấy phân thân hợp làm một thể sẽ là Bàn Cổ chân chính.
“Một trong những phân thân, hắn còn có mấy phân thân ư?”
Dương Mi lão tổ vội vàng hỏi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Hải Nhãn có một phân thân, Quy Khư Địa Nhãn, Lạc Hoang Phong Nhãn, Lạc Tế Hỏa Nhãn, hiển nhiên không thiếu.”
Dương Mi lão tổ và Hồng Quân nghe thấy da đầu tê dại.
Chẳng qua là phân thân bên trong Hải Nhãn đã mạnh mẽ, hung hãn như thế, nếu như bốn phân thân trong Phong, Thủy, Địa hợp làm một, vậy mạnh cỡ bao nhiêu?
Bàn Cổ thấy Lý Nguyên nói rõ ràng tất cả phân thân, da mặt không khỏi co giật một chút.
Trong lòng hắn càng cảm thấy, hôm nay bản thân không nên thức tỉnh.
Đáng tiếc, Ðát Kỷ và mẫu thân Bạch Ngọc Tảo thật sự quá tham, lại chuẩn bị thu hoạch sạch sẽ toàn bộ Thủy Linh châu bên trong Hải Nhãn, mà số Thủy Linh châu đó đều là hắn tích góp từng chút linh lực, đương nhiên không thể ngồi nhìn nhóm người Ðát Kỷ lấy đi.
Nhóm người Tổ Long, Bạch Ngọc Tảo, Hằng Nga, đã sớm nghe đến mắt choáng váng.
Chuyện Lý Nguyên nói, đã hoàn toàn vượt qua năng lực tiếp nhận của bọn họ.
Bọn họ không thể tưởng tượng, bốn phân thân cường đại như thế, rốt cuộc là khái niệm gì.
Hồng Quân tiêu hóa tin tức Lý Nguyên nói ra, cực kỳ khiếp sợ nói: “Sao hắn làm được? Tại sao ta là hóa thân Thiên Đạo, không cảm nhận được? Chỉ sợ là một chút tin tức.”
Lý Nguyên mỉm cười, nói: “Thật ra hắn có thể khôi phục đến thực lực như thế, trong chuyện này còn có công lao của ngươi.”
“Công lao của ta sao?”
Vẻ mặt Hồng Quân không hiểu.
“Ta thuận theo Thiên Đạo, có làm chuyện gì đâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận