Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 542 - Phương Hận Thiên, Ma Tôn Võ đạo?!

Biến Thân Phù dán sau lưng hai người họ đã bị phá hủy rồi.
Biến Thân Phù bị hủy, Kim Tra và Mộc Tra lập tức biến lại hình dáng lúc ban đầu.
Thân Công Báo thấy dáng vẻ của Kim Tra và Mộc Tra, nét mặt thay đổi cực độ, ngay lập tức kêu lên thất thanh: “Các ngươi là Kim Tra, Mộc Tra đệ tử của Văn Thù Quảng Pháp và Phổ Hiền, không ngờ các ngươi lại dám lẻn vào ải Du Hồn có ý đồ gây rối, quả thật cả gan làm loạn.”
“Bọn họ là Kim Tra, Mộc Tra?”
Đậu Vinh và Triệu Để phu nhân đã từng nghe đến đại danh của Kim Tra và Mộc Tra, biết được đây chính là hai vị tướng quân tiên phong thực lực mạnh mẽ ở Tây Kỳ, từng giết không ít đại quan của Triều Ca.
Bọn họ không ngờ Kim Tra, Mộc Tra lại hóa thân nấp bên cạnh bọn họ.
Nếu như không phải Phương Hận Thiên phát hiện điều bất thường của hai người họ...
Nghĩ đến đây Đậu Vinh và Triệu Để phu nhân không khỏi sợ hãi đến mức mồ hôi đầm đìa.
Lại cảm thấy vô cùng may mắn.
Kim Tra và Mộc Tra thấy thân phận của mình bị bại lộ, nét mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như đang bị rút đi.
Kim Tra gượng cười hỏi Phương Hận Thiên: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Phương Hận Thiên tùy ý ném Kim Tra và Mộc Tra lên mặt đất, thản nhiên nói: “Trước đây, người khác gọi ta là Võ đạo Ma Tôn.”
Lấy võ vào đạo, mê đạo thành ma, chư thiên làm tôn.
Nghe thấy bốn chữ Võ đạo Ma Tôn từ miệng của Phương Hận Thiên, mọi người trong đại điện đều cảm nhận được khí phách hơn người ở trong đó.
Sau khi bình tĩnh lại, Đậu Vinh hỏi Thân Công Báo: “Hai người này phải xử lý như thế nào? Trực tiếp chém đầu sao?”
Trái tim của Kim Tra và Mộc Tra lập tức treo lơ lửng.
Thân Công Báo suy nghĩ rồi lắc đầu: “Trước tiên không vội giết, giữ bọn họ lại có lẽ sẽ có ích.”
Đậu Vinh gật đầu rồi sai Thiên Tướng áp giải Kim Tra và Mộc Tra vào mật thất nhốt lại.
Trái tim của Kim Tra và Mộc Tra lúc này mới thả lỏng.
Nguy hiểm thật, không cần phải chết ngay rồi!
Phương Hận Thiên ung dung nói với Thân Công Báo: “Ta cảm thấy chỉ có khi giết chết kẻ địch mới không có kẻ địch uy hiếp. Nhốt kẻ địch lại, ngươi không sợ người khác cứu thoát sao?”
Thân Công Báo lại thở dài nói: “Ta cũng biết thẳng tay giết sẽ bớt đi ít chuyện, nhưng bây giờ thế lực của Tây Kỳ lớn, chúng ta giữ hai người bọn học trong tay nói không chừng có thể khiến Tây Kỳ e ngại, không dám manh động.”
Đậu Vinh cũng đồng ý gật đầu: “Thái sư đúng là có kinh nghiệm mưu tính cho đất nước.”
Phương Hận Thiên mỉm cười nhàn nhạt, mặc dù hắn không đồng ý với cách làm của Thân Công Báo nhưng hắn cũng lười nói nhiều.
Lần này sở dĩ hắn đến giúp đỡ Thân Công Báo chỉ vì lĩnh giáo thực lực của cao thủ trên thế gian này mà thôi.
Còn về Triều Ca, Tây Kỳ hắn không hề quan tâm.
Nhưng mà thực lực của Kim Tra và Mộc Tra lại không khiến hắn hài lòng.
Khương Tử Nha phái Kim Tra và Mộc Tra lẻn vào ải Du Hồn nhưng vẫn không có tin tức của Kim Tra và Mộc Tra gửi về, trong lòng sinh ra một loại dự cảm không tốt.
Na Tra lo lắng cho an nguy của hai người muốn lẻn vào ải Du Hồn thăm dò tình hình.
Nhưng Khương Tử Nha không yên tâm cho Na Tra.
Tiếp xúc với nhau mấy năm, quan hệ của Dương Tiễn với Kim Tra và Mộc Tra cũng rất tốt, cho nên hắn bèn chủ động xin đi: “Ta biết thuật biến hóa, hay là để ta vào ải Du Hồn thăm dò tình hình.”
Khương Tử Nha biết thuật biến hóa của Dương Tiễn xuất thần nhập hóa, cho dù Đại La Kim Tiên bình thường cũng không thể nhìn ra, do đó khi hắn thấy Dương Tiễn xin đi mới đồng ý để Dương Tiễn đến tra xét kết quả.
Dương Tiễn biến thành một con muỗi bay đến ải Du Hồn.
Vào bên trong ải Du Hồn hắn thấy binh sĩ ở đây canh giới nghiêm ngặt, tuần tra, phòng ngự, thủ thành đều làm trông vô cùng gọn gàng ngăn nắp, không hề có bất cứ dấu vết hỗn loạn nào.
Cùng với sự kinh ngạc về khả năng dẫn binh của Đậu Vinh, trong lòng hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Động tĩnh bên trong ải Du Hồn không hề giống như xảy ra chuyện lớn gì.
Nhưng Kim Tra và Mộc Tra đã đi đâu rồi?
Dương Tiễn suy nghĩ một lúc rồi lập tức lẻn vào phủ tướng quân định thâm nhập vào hang ổ của địch để thăm dò.
Sau khi tiến vào phủ tướng quân, Dương Tiễn để ý đến một ngọn đèn vẫn đang sáng ở trong phòng không khỏi tò mò đi xem xét một chút.
Hắn biến thành con muỗi bay đến bên cửa sổ, chỉ thấy một nam nhân thân hình cường tráng, cơ thắt như rồng, gương mặt góc cạnh cứng nhắc đang khoanh chân ngồi trên một cái giường gỗ.
Nam tử để trần nửa thân trên, mặc một cái quần vải thô của hạ nhân làm việc, trông như kẻ khuân vác.
Nhưng mà Dương Tiễn thấy dáng vẻ lúc này của nam nhân đó lại không kìm được nét kinh ngạc hoảng sợ.
Chỉ thấy bên trong kinh mạch trên người của tráng hán đó giống như có một con chuột đang di chuyển, kinh mạch to bằng bàn tay.
Nhưng đó không phải là điều khiến Dương Tiễn ngạc nhiên, điều khiến hắn ngạc nhiên chính là hắn nhìn thấy lực chi Đại Đạo pháp tắc đang quây quẩn trên người của tráng hán đó.
Pháp tắc mạnh mẽ trông vô cùng to lớn và hoàn thiện lại hiện ra các loại pháp tắc khắc như thời gian, không gian, sinh mệnh, luân hồi. Đây đã đạt đến cảnh giới đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, đạo pháp vạn thiên trong truyền thuyết, so với cảnh giới huyền công mà hắn tu luyện không biết cao thâm huyền diệu hơn bao nhiêu lần.
Người này là ai?
Sao có thể tu luyện lực chi Đại Đạo đến cảnh giới cao thâm như vậy?
Dị tượng này ít nhất cũng tương đương với Tổ Vu trong truyền thuyết nhỉ?
Dương Tiễn nén nỗi kinh ngạc trong lòng, nhanh chóng lùi về sau bay ra khỏi sân này.
Tồn tại đáng sợ như thế hắn cũng không biết mình ở lại lâu đối phương có phát hiện ra điều bất thường hay không.
Nhưng mà Dương Tiễn vừa vỗ cánh đã nghe thấy giọng nói nặng nề khàn khàn vang lên bên tai: “Nếu đã đến rồi cần gì phải đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận