Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2049 - Nam tử hán, nói được làm được!

Không ngờ mình lại được phát một tấm thẻ người tốt.
Lục Vô Song không quấy rầy Lý Nguyên đọc sách nữa, nàng cúi người thật sâu với Lý Nguyên, rồi trở về hậu viện.
Chỉ là, nàng vừa bước đến hậu viện, lại nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta bất ngờ.
Chỉ thấy một tay Tiểu Long Nữ bưng cái đĩa, một tay cầm đôi đũa, trên đũa còn kẹp một miếng trứng xào cà chua, tiến đến bên cạnh Dương Quá.
“Nếu ngươi còn nghe lời cô cô thì nhất định phải nếm một miếng, nếm một miếng thôi là được.”
Hôm nay nàng nhất định phải cho Dương Quá nếm thử món ngon vô địch thiên hạ.
Nàng không tin, sau khi Dương Quá nếm thử, còn có thể thờ ơ như vậy.
Đây là trận so đấu của nàng với Dương Quá!
Vốn Dương Quá đã hạ quyết tâm tuyệt đối không ăn đồ ăn Lý Nguyên làm, đặc biệt là thức ăn còn sót lại của Lý Nguyên.
Nhưng hắn thấy cô cô đã nói như vậy, hết cách, chỉ đành nếm thử một miếng.
Nhưng hắn thề chỉ nếm một miếng, sau khi nếm xong thì lập tức nôn ra, tuyệt đối không nuốt xuống bụng.
Hắn muốn chứng minh cho cô cô thấy, chỉ là thức ăn, hoàn toàn không thể khiến hắn muốn dừng mà không được!
Nam tử hán, nói được làm được!
“A!”
Dương Quá lập tức há to miệng.
Tiểu Long Nữ lập tức bỏ miếng trứng xào cà chua trên đũa vào trong miệng Dương Quá.
Vốn dĩ biểu cảm của Dương Quá không tình nguyện, có dáng vẻ muốn nhổ ra.
Nhưng khi trứng xào cà chua tiếp xúc với khoang miệng thì Dương Quá lập tức trợn tròn mắt.
Tóc cùng với lông tơ cả người đều dựng thẳng lên.
Vẻ không tình nguyện trên mặt cũng biến thành kinh diễm.
Đây là món ngon tuyệt thế siêu cấp vô địch gì vậy, hoàn toàn vượt qua cực hạn ngôn ngữ có thể miêu tả.
Chỉ trong nháy mắt miệng và thức ăn tiếp xúc, mùi vị cũng tan chảy.
Cuối cùng Dương Quá cũng hiểu tại sao cô cô lại thay đổi tính cách của trước đây, trở thành một người ăn vặt.
Đúng là không thể trách cô cô.
Muốn trách, thì phải trách trứng xào cà chua này thật sự quá ngon.
Sao trên đời này lại có món ngon dư vị vô cùng như vậy?
Chỉ sợ quỳnh tương ngọc dịch, món ăn đẹp lạ, gan rồng tủy phượng được làm ra ở ngự thiện phòng Hoàng cung Đại Đường trong truyền thuyết cũng chỉ có vậy!
Thì ra cô cô không nói lung tung, đồ ăn của Lý Nguyên thật sự rất ngon!
“Thế nào?”
Tiểu Long Nữ thấy đồ đệ ăn trứng xào cà chua, vẻ mặt mong chờ hỏi. Hai mắt Dương Quá tỏa sáng nhìn chằm chằm đĩa thức ăn trong tay cô cô, vẻ mặt kích động nói rõ: “Ta vẫn muốn ăn.”
Còn việc trước đó hắn nói mãi mãi không ăn đồ do Lý Nguyên làm, muốn nôn hết thức ăn ra, thì hắn đã hoàn toàn quên sạch.
Trong lúc thức ăn vào miệng, hắn gấp gáp nuốt xuống bụng, đâu nỡ nôn ra?
Giờ phút này, trong lòng Dương Quá chỉ có một ý nghĩ, đó là muốn trải nghiệm đôi chút hưởng thụ cực hạn của vị giác nở rộ.
Một miếng hoàn toàn không đủ!
Còn việc nam tử hán, đại trượng phu, nói được làm được, ừm, hiện tại ta mới mười mấy tuổi, vốn chưa phải là nam tử hán!
Cho nên cũng không tính là nuốt lời...
Ngay khi Dương Quá tràn đầy mong chờ, thì lần này Tiểu Long Nữ không cho đồ đệ nếm thử nữa, nàng thu đĩa thức ăn về.
“Cô cô có ý gì vậy?”
Dương Quá hơi khó hiểu.
Tiểu Long Nữ: “Chủ yếu là ta muốn ngươi nếm thử hương vị của món ngon tuyệt thế, nếu ngươi đã nếm thì được rồi. Còn những thức ăn này là của một mình ta.”
Nói xong, nàng lập tức bảo vệ trứng xào cà chua trong đĩa, trở về tiền sảnh.
Giống như sợ người khác cướp đi vậy.
Chỉ để lại một mình Dương Quá khóc không ra nước mắt.
Hu hu hu, đây là người gì vậy!
Nếu không thì đừng cho ta nếm thử.
Để ta nếm thử món ngon tuyệt thế, sau khi khơi dậy sự thèm thuồng của ta lại không cho ta ăn, đây không phải là cố ý trêu người sao?
Lúc Tiểu Long Nữ đi ngang qua cửa lưỡi liềm, thấy Lục Vô Song đứng ở nơi này, không khỏi dừng chân hỏi: “Ngươi muốn nếm thử không?”
Lục Vô Song rất tò mò, rốt cuộc là món ngon tuyệt thế gì có thể khiến cho thái độ của Dương Quá xoay chuyển ba trăm sáu mươi độ như vậy?
Bởi vậy, nàng vội vàng gật đầu nói: “Sư cô, ta muốn nếm thử.”
Tiểu Long Nữ nghe vậy, cũng gắp cho Vô Song một miếng trứng xào cà chua, nhưng không nỡ gắp nhiều.
Vô Song ăn trứng xào cà chua, trong lòng rung động không gì sánh kịp.
Vừa rồi, nàng cảm thấy Đạo Văn Tiên Hạnh chính là thức ăn ngon nhất, ngon nhất trên thế giới này.
Nhưng giờ phút này, nàng mới phát hiện trên đời này còn có món ăn càng ngon, càng thơm hơn Hỗn độn linh quả.
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao thái độ trước sau của Dương Quá lại chuyển ba trăm sáu mươi độ, thật sự là món trứng xào cà chua này quá ngon.
Tại sao một món xào đơn giản lại ngon đến vậy?
Cũng không nhìn ra có chỗ nào đặc biệt mà?
Rốt cuộc Lý công tử xào như thế nào vậy?
Rất nhanh, Vô Song đã ăn xong trứng xào cà chua, nàng vẫn còn muốn ăn.
Nàng nhìn về phía sư cô.
Lại phát hiện sư cô đã rời đi từ lúc nào.
Mấy ngày kế tiếp, Lục Vô Song luôn ở trong phòng của quán trọ, mò mẫm hỏa diễm pháp tắc chi lực mà mình đạt được.
Trải qua một phen mò mẫm, cuối cùng nàng cũng nắm giữ cách dùng luồng hỏa diễm pháp tắc chi lực này.
Luồng pháp tắc hỏa diễm này được thần thức của nàng khống chế.
Thông qua thần thức, nàng có thể biến hỏa diễm thành các loại hình dạng theo ý của mình.
Ví dụ như hỏa kiếm, hỏa đao, hỏa nha, hỏa long, phi tiễn…
Nàng chẳng những có thể biến pháp tắc hỏa diễm thành y phục, cũng có thể biến thành áp giáp, tấm thuẫn, từ đó phòng ngự quanh thân.
Nàng cũng đại khái biết rõ uy lực của luồng pháp tắc hỏa diễm này.
Chỉ tế xuất một ngọn lửa nhỏ là có thể thiêu đốt xuyên hư không, thậm chí có thể đốt đến mức dòng sông thời gian sụp đổ.
Điều này khiến cho Lục Vô Song hưng phấn dị thường.
Nàng cảm thấy, chỉ một ngọn lửa nhỏ, chỉ sợ ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không dám tiếp lấy. Chỉ là cũng có một chuyện khiến Lục Vô Song cảm thấy tiếc nuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận