Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 528 - Giết, giết, giết?!!

Có thể vạn pháp bất xâm, trừ tà, phòng ngự vô song.
Sau khi Tiếp Dẫn đạo nhân tiến vào trận pháp, đài sen công đức thập nhị phẩm dưới chân hắn phát ra huyền quang vô biên, sinh ra vạn đóa kim liên.
Khí thế bén nhọn khủng khiếp xung quanh giống như mưa to gió lớn rơi trên liên thai, siết liên thai bắn ra linh quang khắp nơi, không ngừng lóe lên.
Tuy thỉnh thoảng có một đóa kim liên bị lưới kiếm cắt đứt, nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể nào phá vỡ phòng ngự của Kim Liên công đức thập nhị phẩm.
Thông Thiên giáo chủ thấy đám người Lão Tử đánh chặn lại công kích của Tru Tiên kiếm trận, mặc dù cảm thấy khó chịu nhưng cũng không tỏ vẻ bất ngờ trên mặt. Bởi vì hắn đã sớm biết ba người này có pháp bảo phòng ngự có một không hai của Hồng Hoang, mặc dù uy lực của Tru Tiên kiếm trận là vô tận nhưng cũng đừng nghĩ có thể giành thắng lợi không thời gian ngắn.
Dẫu sao Thông Thiên giáo chủ cũng không cần phải đánh bại cả ba người Lão Tử, hắn chỉ cần vây ba người trong trận pháp là được.
Lúc này, chỉ cần đệ tử Triệt giáo đưa đệ tử Xiển giáo, Nhân giáo lên bảng Phong Thần, như vậy Triệt giáo tự nhiên có được hai chiến thắng.
Khi Lão Tử, Nguyên Thủy, Tiếp Dẫn liên thủ đối phó với Tru Tiên trận, Kim Linh Thánh Mẫu cũng nhận được truyền âm của Thông Thiên giáo chủ.
“Dẫn tất cả đệ tử Triệt giáo, giết hết môn đồ của Nhân giáo, Xiển giáo, vì một đường sống cho Triệt giáo.”
Kim Linh Thánh Mẫu nghe thế, lập tức cao giọng hô lên với đệ tử Triệt giáo: “Chư vị đồng môn, mời theo ta giết hết môn đồ Nhân giáo, Xiển giáo, báo thù rửa hận cho đệ tử Triệt giáo đã chết thảm.”
“Giết, giết, giết!”
Tiếng kêu giết đinh tai nhức óc. Kim Linh Thánh Mẫu lập tức chỉ huy môn đồ khống chế trận kỳ Vạn Tiên trận, đánh tới doanh trại Tây Kỳ.
Lúc này, đại pháp sư Huyền Đô cũng đã bố trí xong xuôi đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận, tất cả tu sĩ và tướng lĩnh của Tây Kỳ đều bị tinh không bao phủ.
Vạn Tiên trận bốc lên sương trắng, bay tới tinh không.
“Ùng ùng!”
Lúc sương trắng và tinh không tiếp xúc với nhau, âm thanh lôi đình nổ vang đột nhiên vang dội Tam giới, ánh sáng bùng lên khắp nơi chiếu rọi chư thiên, cơn lốc pháp tắc sinh ra theo không ngừng sinh ra, hư không cũng bị rạn nứt, nhật nguyệt cũng hơi bị hút vào, Hỗn Độn cũng hơi đan xen.
Vốn dĩ, Vạn Tiên trận và Lưỡng Nghi Vi Trần trận Trận đã thoát khỏi Hồng Hoang, độc lập với Hỗn Độn, tựa như đang ở lân cận ải Giai Mộng, nhưng kỳ thực là cách Hồng Hoang Tam giới không biết bao nhiêu hư không.
Tuy nhiên hai đại trận tuyệt thế va chạm, sinh ra nguồn năng lượng quá mức khổng lồ, thế nên năng lượng mới trực tiếp xuyên qua vô số hư không, lan đến gần vùng đất Hồng Hoang.
Nhất thời mặt đất run rẩy, sông núi bị phá tan tành, vô số sông núi như sắp bị sập xuống.
Mới giao thủ mà đã có hàng tỷ chủng tộc bị liên lụy, hoặc là chết, hoặc là bị thương, hoặc chật vật mà chạy.
Vạn tộc rên rỉ, oán quỷ kêu rên, máu tươi như hồng thủy tràn vào U Minh Huyết Hải.
Tuy nhiên Cửu Châu đại địa vì có Cửu Đỉnh bảo vệ ở xung quanh, có khí vận Nhân tộc bao phủ nên không bị liên lụy.
Còn có một số động tiên ở Tam giới vì có hộ sơn đại trận nên cũng không chịu ảnh hưởng.
Hậu Thổ nhìn thấy vô số quỷ hồn bay bổng trên bầu trời Tam giới, trên mặt không khỏi lộ vẻ bi thương.
“Đã rất lâu rồi không nhìn thấy nhiều quỷ hồn như vậy!”
Lý Nguyên nghe thế cũng không biết nên an ủi Hậu Thổ như thế nào.
“Ngươi nói xem, bên nào sẽ thắng trong trận chiến này?”
Hậu Thổ hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Lưỡng bại câu thương, không bên nào thắng.”
“Haiz” Hậu Thổ thở dài: “Nếu như Hồng Hoang không có lượng kiếp thì thật là tốt!”
“Thật ra cũng không hẳn.” Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không có lượng kiếp chính là không có ràng buộc. Đối với người có thực lực mạnh thì quả là tốt hơn, nhưng đối với những chủng tộc nhỏ bé mà nói, đó là bi kịch trăm phần trăm.”
“Hơn nữa nếu như không có lượng kiếp, chỉ e Hồng Hoang đã sớm bị phá vỡ vô số lần rồi.”
Hậu Thổ suy nghĩ một lúc mới gật đầu đồng ý.
Không có lượng kiếp, Thánh Nhân sẽ không sợ ràng buộc của Thiên Đạo. Một khi xảy ra đấu pháp chắc chắn sẽ không kiêng kỵ, khi đó thiệt hại gây ra càng thêm nghiêm trọng.”
Suy cho cùng uy lực của Lưỡng Nghi Vi Trần trận Trận vẫn kém hơn Vạn Tiên trận một cấp bậc.
Đối mặt với Vạn Tiên trận xoắn giết liên tục không ngừng, hết lớp này đến lớp khác, đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận dù có thể hóa không gian thành giới tử nhưng cũng không thể chịu nổi công kích cuồng bạo phong phú như thế.
Chẳng qua cũng chỉ giữ được mấy canh giờ, đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận đã có dấu hiệu không chống đỡ nổi nữa.
Huyền Đô Đại pháp sư biết không thể để Triệt giáo tùy ý công phá đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận, nếu không trận pháp vừa bị phá vỡ, mọi người Xiển giáo, Nhân giáo sẽ lập tức rơi vào trong Vạn Tiên Trận, sinh tử khó lường.
Nghĩ tới đó, Huyền Đô Đại pháp sư cùng đám người Nhiên Đăng đạo nhân, Thái Thượng lão quân, thiện thi của Lão Tử, Phù Nguyên Tiên Ông, Khương Tử Nha thương lượng: “Chúng ta không thể ngồi chờ chết, tất phải chủ động xuất kích, phá vỡ trận kỳ Vạn Tiên trận.”
Mọi người biết tình hình nguy cấp, vì vậy không hề do dự, lập tức tổ chức môn đồ Xiển giáo, Nhân giáo cùng với tướng lĩnh Tây Kỳ, dựa vào đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận bắt đầu không kích Vạn Tiên trận.
Nhất thời pháp thuật muôn màu muôn vẻ giống như đầy sao rơi lên Vạn Tiên trận, đánh cho sương trắng của Vạn Tiên trận bốc lên, sương mù cũng bị tiêu tán ba phần.
Đặc biệt là hai người Thái Thượng lão quân và Phù Nguyên Tiên Ông. Thực lực vô cùng mạnh mẽ, chẳng những pháp tắc chi lực khủng bố mà lại còn có vô số pháp bảo, đánh cho Vạn Tiên trận cũng sinh ra dao động.
Kim Linh Thánh Mẫu thấy thế tất nhiên sẽ không ngồi yên. Nàng vừa tiếp tục khống chế trận pháp trước công kích của đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận, vừa sắp xếp Tam Tiêu, Vô Đương cùng đám đệ tử Triệt giáo đi ngăn cản công kích của đám người Thái Thượng lão quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận