Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1028 - Đám biến thái chết tiệt các ngươi, muốn lập gia đình thì tìm ca ta đi

Còn lại Quy Linh Thánh Mẫu: “... Ta, ta, hay là Đát Kỷ ngươi ôm ta đi!”
Bích Tiêu đuổi theo Đát Kỷ trước, sau đó ôm chặt cánh tay Đát kỷ: “Thổ hào, chúng ta làm bạn đi!”
Đát Kỷ nghi ngờ nói: “Không phải chúng ta là bằng hữu sao?”
Bích Tiêu: “Loại tình lữ ý.”
Vẻ mặt Đát Kỷ sững sờ.
Không ngờ, không ngờ, ta coi ngươi là sư tỷ, ngươi lại muốn ta!
Tuyệt giao từ đây!
Đúng lúc này, một cánh tay khác của Đát Kỷ bị Vân Tiêu ôm lấy.
Sau đó nàng lập tức bị mấy người Quỳnh Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu, Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu đồng thời ôm lấy.
Đám người giống như gấu bông treo trên người Đát Kỷ, vây Đát Kỷ vào giữa.
“Ngứa quá, các ngươi làm gì vậy?” Đát Kỷ ra sắc giãy giụa.
“Đát Kỷ, khẩu vị ta không tốt, ta muốn ăn cơm bao nuôi!”
“Ta có thể đáng yêu cũng có thể lạnh lùng, có thể mặn cũng có thể ngọt, có thể công có thể thụ, có thể làm ấm giường, vô cùng cầu bao nuôi!”
“Chúng ta kết hôn đi, lễ hỏi gì đó, yêu cầu của ta không cao, cho ta cái búa này là được.”
“...”
Đát Kỷ: “Đám biến thái chết tiệt các ngươi, muốn lập gia đình thì tìm ca của ta đi!”
Bên kia.
Đát Kỷ bổ Khai Thiên phủ tạo ra uy áp, trực tiếp kinh động bát đại Chí Tôn và bảy vị Thánh Nhân đang đấu pháp.
Đặc biệt, khi bát đại Chí Tôn còn phát hiện, thuộc hạ của mình đột nhiên bị chém giết thành hai ba phần trong nháy mắt thì càng khiếp hãi và giận dữ hơn.
Là ai ra tay?
Phủ nhận vừa rồi lại bao gồm các loại pháp tắc đại đạo thời gian, không gian, hủy diệt, thái cực, lực lượng, sinh mệnh, ít nhất cũng có thể phát ra uy lực của Hỗn Độn linh bảo!
Hỗn Độn linh bảo!
Bát đại Chí Tôn lập tức kích động đến muốn phát điên.
Bọn họ không ngờ trên thế giới này vẫn còn Hỗn Độn linh bảo.
Nếu có thể lấy làm của riêng… Nghĩ đến đây thì bát đại Chí Tôn càng kích động đến mức thân thể không khống chế được mà run rẩy.
Vào lúc bọn họ chuẩn bị bỏ qua đấu pháp với Thánh Nhân, để đuổi theo Đát Kỷ thì đột nhiên, họ nghe thấy dụ lệnh thần niệm trong đầu mình.
“Đánh nát Hồng Hoang trước, sau đó tìm lại Mộng Yểm, sau đó bắt nữ tử sở hữu Hỗn Độn chí bảo Khai Thiên phủ lại, người có công lao lớn nhất, ta sẽ giúp hắn tu luyện đến Hỗn Nguyên Thái Cực Đại La Kim Tiên.”
Nghe thấy dụ lệnh thần niệm, bát đại Chí Tôn lập tức tỉnh táo lại từ nỗi kích động vì Hỗn Độn linh bảo.
Bọn họ biết rõ, cho dù tìm được Hỗn Độn linh bảo thì cũng phải hiến tế cho đại nhân Thần Niệm.
Bọn họ không thể lấy làm của riêng.
Nhưng nếu như có thể vì vậy mà tu luyện đến Thiên Đạo thì cơ duyên này, cũng không kém hơn Hỗn Độn linh bảo là bao.
Bát đại Chí Tôn không hề do dự, lập tức từ bỏ vây đánh mấy vị Thánh Nhân, bắt đầu bay về phía Hồng Hoang.
Mỗi nơi đi qua, hư không sụp đổ, thế giới yên diệt, tinh thần rơi xuống, đại lục trầm luân, địa hỏa phong thủy điên cuồng tàn sát tam giới bừa bãi.
Vô số sinh linh còn chưa kịp phản ứng đã hồn phi phách tán.
Hồng Hoang hủy diệt, sinh linh lầm than, bản nguyên chi lực đang dần mất đi.
Mấy Thánh Nhân Hồng Hoang như Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn đối mặt với sự phá hoại của bát đại Chí Tôn thì đều bất lực.
Cho dù bọn họ nỗ lực đuổi theo ngăn cản nhưng đấu pháp lẫn nhau sinh ra lực phá hoại còn kinh khủng hơn sức phá hoại của bát đại Chí Tôn.
Hoặc là họ cũng có thể sử dụng khả năng quay ngược thời gian, phục hồi mọi thứ bị bát đại Chí Tôn phá hủy.
Nhưng tốc độ phục hồi vẫn còn kém xa tốc độ phá hoại.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể bất lực, trơ mắt nhìn bát đại Chí Tôn điên cuồng phá hư Hồng Hoang tam giới, khiến cho bản nguyên chi lực của Hồng Hoang rơi xuống Vạn Giới tháp.
“Chắc chắn không giữ được Hồng Hoang, hiện giờ chúng ta nên làm sao đây?” Nguyên Thủy Thiên Tôn hỏi mấy vị Thánh Nhân.
Sắc mặt Chuẩn Đề đạo nhân lo lắng:
“Bản nguyên chi lực của Hồng Hoang đang chảy đi, một khi bị Thần Niệm hấp thu, lão sư cũng không áp chế được Thần Niệm. Nếu bây giờ chúng ta không lập tức rời xa Hồng Hoang, chỉ sợ không thể tự mình làm chủ sinh tử tương lai.”
Đám người nghe vậy thì tất cả đều lộ ra vẻ do dự.
Bọn họ là Thánh Nhân, cho dù ở Hỗn độn vực ngoại cũng có thể tự mở ra thế giới cho mình, sáng tạo sinh mệnh.
Chỉ là thế giới mà bọn họ sáng tạo ra chỉ cso thể đạt được đẳng cấp thế giới Đại Thiên, thua xa sự ổn định và phồn vinh của Hồng Hoang.
Vì vậy đột nhiên rời khỏi Hồng Hoang, còn có chút không nỡ.
Nữ Oa suy nghĩ một chút, sắc mặt đột nhiên trở nên dễ dàng hơn.
Nàng nói với đám người: “Muốn rời khỏi thì các ngươi đi đi, ta không có ý định rời khỏi Hồng Hoang.”
Tiếp Dẫn đạo nhân cau mày nói: “Lẽ nào ngươi không lo lắng tương lai sẽ bị Thần Niệm tiêu diệt sao?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn buồn bã nói: “Cho dù không bị tiêu diệt thì chỉ sợ cũng sẽ cách chức làm nô bộc, nhận đủ sỉ nhục.”
Nữ Oa xem thường nói: “Ta còn phải đến trang viên của Lý Nguyên, để Lý Nguyên nuôi ta. Ai dám cách chức ta làm nô bộc?”
Nói xong, thân hình Nữ Oa lóe lên, bay về phía Nhân giới.
Hậu Thổ thấy vậy, cũng vội vàng nói với đám người: “Ta cũng đi tìm Lý Nguyên bao nuôi đây.”
Nói xong, bóng người lập tức biến mất tiêu.
Để lại năm người Tam Thanh và Tây Phương nhị Thánh đưa mắt nhìn nhau, không nói nên lời, vẻ mặt phức tạp vô cùng.
Vậy mà lại nói bao nuôi trước mặt người khác, đây là nhân cách vặn vẹo hay là không có đạo đức?
Mấy Thánh Nhân lại không biết xấu hổ nói cho người khác bao nuôi, giống lời có thể nói sao?
Nhưng mà, a a a, ta cũng muốn được bao nuôi.
Tại sao ta không phải nữ nhân chứ?
Không biết hiện giờ đổi giới tính còn kịp không?
Sau một hồi mọi người âm thầm điên cuồng phỉ nhổ thì Thông Thiên giáo chủ đột nhiên mở miệng nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận