Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 117 - Nương nương vốn không phải người!!

“Tuy nhiên, cần phải chú ý một điều, nhất định phải gộp đủ ba cuốn Thiên, Địa, Nhân thư, chân linh của Tam Hoàng Thiên, Địa, Nhân phải rời khỏi Hỏa Vân động cùng một lúc mới được, nếu như có một người ở lại trong động, thì cũng không thể... giấu được Thiên Cơ.”
Tam Tài Thiên, Địa, Nhân, tam thư Thiên, Địa, Nhân, thì ra là như vậy! Nữ Oa lập tức hiểu ra, ngay sau đó liền lộ ra vẻ bừng tỉnh.
Bởi vì cái gọi là đại đạo năm mươi, thiên diễm bốn mươi chín, chạy đi được ‘một’. Bất cứ chuyện gì ở Hồng Hoang, thiên đạo cũng sẽ chừa lại một con đường sống.
Chỉ là con đường sống này chính là nghịch thiên, là khó khăn trong số khó khăn, không cần nói đến Thánh Nhân, cho dù là... Đạo Tổ Hồng Quân thì cũng không thể tính ra, vì vậy Hồng Quân cũng chỉ có thể làm theo ý trời.
Nữ Oa trăm ngàn lần không thể ngờ rằng Lý Nguyên có thể tính toán ra con đường sống này.
Không ai có thể hiểu được giờ phút này Nữ Oa rung động đến mức nào.
Điều này còn chấn động hơn việc nàng phát hiện ra Hỗn Độn Tức vô số lần.
Điều này nằm ngoài khả năng của Đạo Tổ.
Nữ Oa nhìn Lý Nguyên luôn bình tĩnh và thong dong, thực sự muốn mở đầu của hắn ra để xem xem rốt cuộc thì bên trong đó chứa bao nhiêu bí mật.
Ngoài khiếp sợ và hưng phấn, Nữ Oa còn không khỏi hơi muộn sầu.
Hưng phấn là vì cuối cùng nàng cũng đã tìm ra cách để Phục Hi thoát khỏi trói buộc.
Còn buồn chính là vì Thiên thư, Địa thư, Nhân thư cũng có chủ nhân, sợ rằng không dễ mượn.
Đặc biệt cuốn Nhân thư hay còn gọi là Sinh Tử Bạc nằm trong tay Hậu Thổ.
Có trận chiến Vu Yêu kia nên Nữ Oa muốn mượn được cũng không dễ dàng.
Với những điều trong đầu, Nữ Oa đứng ngồi không yên, nàng lập tức đứng dậy và nói với Lý Nguyên: “Đại ân này không thể nào cảm ơn hết được, ân tình này Nữ Oa sẽ mãi ghi nhớ trong lòng, hôm nay xin phép cáo từ trước.”
Lý Nguyên cũng chỉ bình tĩnh gật đầu, dựa vào ghế và không đứng dậy.
Vẫn là Đát Kỷ đi tiễn Nữ Oa...
Địa phủ.
Sau khi Hậu Tổ thề với thiên đạo, thành lập Quỷ đạo, còn có được một phần công đức thiên đạo rất lớn.
Với hai phần công đức thiên đạo này, Hậu Thổ lập tức cảm thấy xiềng xích của thiên đạo không còn trói buộc mình nữa, cuối cùng càng cũng có thể tự do ra vào Địa phủ rồi.
Tâm nguyện đã ấp ủ từ lâu bao nhiêu năm cuối cùng cũng thành hiện thực, Hậu Thổ dù có bình tĩnh đến đâu cũng không kìm được mà muốn khóc vì sung sướng.
Nàng đột nhiên có chút xúc động, muốn lập tức đi tìm Lý Nguyên, chia sẻ niềm vui này với Lý Nguyên.
Tuy nhiên, ngay khi nàng chuẩn bị rời đi, nàng đột nhiên cảm thấy năm khí tức đang xuyên qua không gian, nhanh chóng tiếp cận Địa phủ.
Rất nhanh sau đó, năm khí tức đã đến bên ngoài Bình Tâm điện.
Đó là năm vị Thánh Nhân gồm Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.
“Đại huynh, vừa nãy ngươi nói là có việc, thì ra là muốn tới nơi này.”
Thông Thiên giáo chủ nhìn Lão Tử, có chút bất mãn.
Lão Tử nói: “Tam sư đệ ngươi đừng giận, cho dù ta không nói gì về chuyện này thì thật ra ngươi cũng đoán được.”
“Không ngờ mọi người lại gặp nhau ở đây, xem ra là đều muốn đi đến một nơi.”
Chuẩn Đề đạo nhân khẽ mỉm cười.
Vừa trở lại vẻ điềm tĩnh của Thánh Nhân.
“Nếu năm vị đạo hữu đã đến, thì tại sao lại không vào trong điện để nói chuyện.”
Giọng nói của Hậu Thổ vang lên từ trong điện.
Đám mấy người Lão Tử bước vào Bình Tâm điện, nhìn thấy Hậu Thổ.
Năm Thánh cảm nhận được sự trói buộc của thiên đạo đối với Hậu Thổ đã biến mất, ngay lập tức lao nhao chúc mừng: “Xin chúc mừng Hậu Thổ đạo hữu cuối cùng cũng thoát khỏi trói buộc của thiên đạo.”
“Sau này chúng ta lại có thêm một đạo hữu có thể ngồi đàm đạo nói chuyện chung rồi.”
“Hậu Thổ đạo hữu có cơ duyên tốt, trong vòng một ngày mà lại có thể đồng thời có được hai phần công đức thiên đạo.”
“...”
Hậu Thổ vừa sắp xếp cho đồng tử phục vụ trà, vừa bình tĩnh trả lễ với năm Thánh Nhân, nói: “Chuyện này còn cần phải cảm ơn Nguyên Thủy đạo hữu đã nói cho ta biết rằng Lý Nguyên đạo hữu có cách để giúp ta thoát khỏi trói buộc.”
Da mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ run lên, thật ra hắn chỉ muốn khiến cho Lý Nguyên mất mặt mà thôi, nào nghĩ là Lý Nguyên thật sự có cách chứ!! Tất nhiên trong lòng mọi người đều biết mục đích thực sự của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Chỉ có thể nói, chính mình đưa mặt cho Lý Nguyên đánh.
Rất nhanh sau đó, đồng tử đã mang đến sáu tách trà.
“Chư vị hãy nếm thử đặc sản đứng đầu ở Địa phủ...”
Hậu Thổ đột nhiên phát hiện ra rằng nước trà rất bình thường, không có tỏa ra mùi thơm đặc trưng của trà U Minh, trong lòng không khỏi có chút giật thốt.
Hỏng rồi, đồng tử lấy sai trà rồi.
Chắc chắn là nàng đã dùng túi trà mà Đắt Kỷ đưa cho để rót trà.
Trà này vừa có không có linh khí vừa không có hương trà đặc biệt, các vị Thánh Nhân sẽ không cho rằng ta cố tình tiếp đón bọn họ không chu đáo chứ. Ta còn nói rằng đây là một sản đặc sản của Địa phủ... Hậu Thổ cảm thấy gương mặt mình hơi nóng lên.
Không ngờ là đặc sản của Địa phủ lại bình thường như vậy!
“A!”
Đột nhiên, Lão Tử kinh ngạc kêu lên.
“Trà này nhìn thì bình thường, nhưng sau khi nhấp một ngụm, thực ra còn đọng lại một mùi hương U Lan đặc biệt trong miệng, mấu chốt là ta thực sự cảm thấy đầu óc minh mẫn, mà ta còn có dấy hiệu bước vào ngộ đạo, trà này khó lường. Khó lường!
Hậu Thổ nhìn thấy dáng vẻ phô trương của Lão Tử, vẻ mặt hoang mang, chẳng lẽ hắn cố ý giễu cợt mình sao?
Đúng lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tiếp Dẫn đạo nhân, Chuẩn Đề đạo nhân đều dồn dập mở to mắt, nhảy lên vì kinh ngạc.
“Trời ạ, loại trà này thực sự có thể khiến ta bước vào trạng thái ngộ đạo!”
“Hồng Hoàng làm sao lại có loại trà kỳ diệu như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận