Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1412 - Đương nhiên không có ý kiến gì!

Tiếp Dẫn đạo nhân ngữ khí xa xăm nói: “Trước đó chúng ta đã cố ý nhắc nhở ngươi, kêu ngươi đừng tính toán chi li, không nên đắc tội với Nữ hoàng Tiên đường nhưng ngươi không nghe, cậy mình mạnh giờ đã thấy hối hận chưa, đáng tiếc đã muộn rồi.”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Thật đúng là chó cắn Lữ Động Tân, lòng tốt bị coi là lòng lang dạ thú!”
Liễu Phàm nghe Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề quở trách, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, thay đổi liên tục, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Bây giờ hắn đã tin, những lời Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nói trước đây, thật sự là vì muốn giúp hắn.
Đáng tiếc, hắn không hiểu lời của hai người họ.
Nói cách khác là do hắn do quá tự tin về thực lực của mình.
Ai mà có ngờ trên thế giới này thế mà lại có một Đại Đạo chí cao dị thường đến mức này?
Vốn tưởng rằng ta đã khiêm tốn lắm rồi, nào ngờ còn có người khiêm tốn hơn cả hắn!
Ngay lúc này.
Tiểu Tiểu Tử mang theo nhóm người Dương Thiền, Dương Tiễn trở về.
Thấy Tiên Nữ trông thấy nhóm Trương Bách Nhẫn, Hạo Thiên và Dao Trì nhất thời vừa mừng vừa sợ, vội đến hành lễ.
“Phụ vương, đại bá, nương nương, sao mọi người cũng tới đây?”
Sau khi hành lễ, Trương Ngọc Yên tò mò hỏi.
Trương Bách Nhẫn giải thích: “Bọn ta biết các ngươi bị bắt, đương nhiên không ngồi yên trơ mắt nhìn, cho nên.”
Trên mặt ba người Trương Bách Nhẫn, Hạo Thiên và Dao trì đều hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Tự tin chạy đến, cuối cùng lại bị mất mặt.
Nếu không phải Nữ hoàng Tiên đường đột nhiên xuất hiện, bọn họ còn chưa biết phải giải quyết hậu quả như thế nào, dù vậy nhưng cho tới bây giờ, tu vi của hai người Hạo Thiên và Dao Trì vẫn không có cách nào vận động được.
Mặc dù, Trương Bách Nhẫn không nói gì thêm sau “cho nên” nhưng với tu vi của Liễu Phàm, Thất Tiên Nữ đại khái cũng biết được sau “cho nên” là ý gì.
Đúng là làm khó phụ thân họ rồi!
Lại muốn cứu người từ trong tay một vị đạo năng Thiên Đạo chí cao!
Sau khi Tiểu Tê Tử ra ngoài, ánh mắt của Liễu Phàm luôn nhìn chằm chằm nàng, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Hắn không biết Tiểu Tê Tử sẽ đối đãi với hắn ra sao?
Rất chi là thấp thỏm.
“Ngươi định xử trí hắn như thế nào?”
“?”
Dương Thiền liếc mắt nhìn Liễu Phàm, hỏi Tiểu Tê Tử.
Nội tâm mọi người khẽ động, đồng loạt nhìn về phía Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử bình tĩnh nói: “Phụ thân nói, mấy năm nay hắn chỉ quét rác, không làm chuyện xấu gì nên chuyện này không trách hắn. Chỉ cần cứu mẹ nuôi ra, những chuyện còn lại hắn sẽ không can thiệp, chúng ta tất nhiên cũng không làm khó hắn.”
Liễu Phàm nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may không nguy hiểm đến tính mạng!
Vẻ mặt của đám người Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề, Hạo Thiên có hơi phức tạp.
Tiểu Tê Tử nói với Liễu Phàm: “Bây giờ ta khôi phục lại pháp lực của người, sau này cũng sẽ không có ai đến đây quấy rầy ngươi thanh tu nữa, còn những người này ta sẽ mang đi, ý ngươi thế nào?”
Liễu Phàm cười khổi, nói: “Đương nhiên không có ý kiến.”
Tiểu Tê Tử gật đầu, nàng búng tay một cái với Liễu Phàm.
“Tách.”
Sau cái búng tay, Liễu Phàm phát hiện, pháp lực của hắn đã khôi phục lại, có thể thi triển lại lực Bản Nguyên Thiên Địa rồi.
Nội tâm Liễu Phàm cảm khái không ngừng.
Đối với thực lực của cha nuôi Nữ hoàng Tiên đường cũng càng kính sợ hơn.
Cho dù là trước đó bị phong ấn pháp lực hay hiện tại hiện đã được giải trừ.
Từ đầu đến cuối hắn đều không cảm nhận được pháp lực có chấn động gì.
Càng không cảm nhận được bất kỳ dấu vết tồn tại gì của vị cha nuôi kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận