Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1545 - Lịch sư huynh, ngươi mau thu thần thông lại đi!!

Giang Lan lại lách người sang bên cạnh, thế nhưng nàng lại không tránh được.
Nháy mắt cơ thể của nàng đã bịt vuốt sắc tóm lấy.
Ngay sau đó, vuốt sắc tan vỡ, Giang Lan lại không hề bị tổn thương.
Bịch!
Thấy vậy, mấy tu sĩ Không Động phái lại trố mắt.
Biểu cảm rõ ràng càng chấn động hơn.
Dù sao đây là công kích của đại năng Kim Tiên kỳ!
Miêu Yêu này cũng không có động tác khác, rốt cuộc nó đánh vỡ Liệt Thiên trảo kiểu gì?
“Miêu Yêu này có kỳ quái!”
Trương Khuynh Thành nhắc nhở mọi người.
Biểu cảm của nàng cuối cùng đã trở nên hơi trịnh trọng.
Đương nhiên chỉ là hơi.
Lịch Giang Sơn không thể tóm lấy Miêu Yêu trong một đòn, trên mặt hơi khó coi.
Chỉ thấy bàn tay hắn lật lại, lòng bàn tay của hắn lập tức xuất hiện một bảo kiếm sáng long lanh, bảo kiếm không có chuôi kiếm, chỉ có mũi kiếm.
Đây là một phi kiếm Lịch Giang Sơn tốn vô số năm tháng luyện chế, đó là một loại Hậu thiên linh bảo trung phẩm.
Phi kiếm có thể dễ dàng phá vỡ hư không, cắt đứt tinh thần.
Hơn nữa, bảo kiếm này bình thường hắn dùng tinh huyết nuôi dưỡng, sử dụng dễ dàng điều khiển tùy theo ý mình.
Ù!
Bảo kiếm phát ra chấn động.
Mũi kiếm lập tức không thấy bóng dáng.
“Lịch sư huynh đừng làm tổn thương tính mạng của Miêu Yêu.”
Thấy Lịch Giang Sơn triệu Phi Sương kiếm ra, Vương Huyền Trung vội vàng nhắc nhở.
Ngay sau đó.
Bảo kiếm đã xuất hiện phía sau Giang Lan không hề báo trước, im hơi lặng tiếng chém về phía chân sau của Giang Lna.
Giang Lan hoàn toàn không nhận ra.
“Keng!”
Một tiếng kim loại va chạm vang lên, trên người Giang Lan lóe qua một tia lửa.
Thế nhưng Giang Lan còn chưa có phản ứng gì, Lịch Giang Sơn lại đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Trong miệng hắn còn phun ra một ngụm máu.
“Lịch sư huynh, ngươi sao vậy?”
Trương Khuynh Thành nôn nóng hỏi Lịch Giang Sơn.
Nhưng mà Lịch Giang Sơn không để ý Trương Khuynh Thành, hắn nhìn về phía vị trí của Giang Lan với vẻ mặt đau lòng, Hậu thiên linh bảo trung phẩm của Lịch Giang Sơn lại gãy thành hai đoạn ở cạnh chân của Giang Lan, lúc này ánh sáng ảm đạm năm trên cỏ.
Ba người Vương Huyền Trung, Trương Khuynh Thành, Kỷ Cửu Thiên ở bên cạnh kinh ngạc tới mức sắp rơi cả tròng mắt xuống đất…
Trên mặt mỗi người đều tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Làm thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới sự việc sẽ là kết quả này.
Rốt cuộc cơ thể của Miêu Yêu này bền bỉ cỡ nào, mới có thể khiến Hậu thiên linh bảo công kích nàng bị vỡ thành hai đoạn?
Nhưng không phải nó là một con Miêu Yêu chưa tu luyện thành Tiên à?
Sao lại có bản lĩnh này?
Cho dù là Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên đều không thể nào đụng một cái đã phá hủy Hậu thiên linh bảo trung phẩm nhỉ?
Đây thật sự chỉ là một tiểu yêu sao?
Liệu có phải là Yêu Vương nào ngụy trang không?
Lịch Giang Sơn lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn Giang Lan lập tức tràn đầy phẫn nộ vô tận.
Phải biết rằng Phi Sương kiếm này là pháp bảo bản mệnh hắn đã tốn thời gian mấy vạn năm, tiêu tốn vô số tâm huyết mới thu thập đủ nguyên liệu, luyện chế thành
Không ngờ lại bị phá hủy như vậy, còn khiến hắn bị cắn trả.
Không thể nào bỏ qua như vậy được!
“Nghiệt súc, hủy linh bảo của ta, nạp mạng đi!”
Lịch Giang Sơn giận quát, bóng dáng hắn chợt lóe, chỉ thấy cơ thể hắn lập tức trở nên cao lớn mấy vạn trượng.
Sau đó hắn nâng một chân khổng lồ lên, giẫm về phía Giang Lan.
Giang Lan vốn đang tức giận đám người này phá hủy động phủ của nàng, cướp đoạt linh quả của nàng, còn mơ tưởng bắt nàng làm linh thú.
Lúc này nàng thấy Lịch Giang Sơn sử dụng pháp tướng thiên địa để công kích nàng, bỗng nhiên nhớ ra thần thông nàng vừa có được, pháp tắc chuyển hóa.
“Ầm ầm ầm!”
Một trận long trời lở đất lập tức vang dội chư thiên vạn giới.
Một trận chấn động kịch liệt đất rung núi chuyển khiến cho ngôi sao trên trời đều run rẩy.
Cát đá che khuất bầu trời, bao phủ Càn Khôn toàn thế giới.
Ba người Vương Huyền Trung, Trương Khuynh Thành, Kỷ Cửu Thiên vừa không để ý, trực tiếp ngã xuống đất.
Đối mặt với đất đá mù trời, cuồng phong loạn vũ, sóng xung kích dữ dội ở xung quanh, mấy người trốn tránh tán loạn.
Tuy bọn họ đã sử dụng thủ đoạn khắp người, triệu ra huyền quang phòng ngự, nhưng bản thân vẫn bị sóng xung kích mãnh liệt đả thương lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch, ba hồn bảy vía.
Trương Khuynh Thành hoảng sợ hét to: “Sao thực lực của Lịch sư huynh trở nên lợi hại như vậy?”
Kỷ Cửu Thiên: “Chắc chắn là Miêu Yêu kia chọc điên Lịch sư huynh rồi.”
Vương Huyền Trung lớn tiếng hô về phía bầu trời mù mịt cát đá: “Lịch sư huynh, ngươi mau thu thần thông lại đi, bọn ta sắp không kiên trì nổi nữa rồi.”
Qua được một lúc lâu, đất bụi cát đá trên trời lúc này mới biến mất.
Mấy người Trương Khuynh Thành cuối cùng đã có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh.
Thế rồi, sau khi mấy người nhìn rõ tình hình xung quanh, con ngươi và cằm của ba người trực tiếp rớt đầy đất.
Trông biểu cảm vô cùng đờ đẫn.
Giống như bị ngốc rồi vậy.
Tới mức ngay cả quần áo của bản thân ba người vốn bị đánh nát đều không hề nhận ra, may mà trên người ba người đều che một lớp bụi dày đặc, ngoài hai mắt lộ ra ngoài, thì không nhìn thấy chỗ khác.
Chỉ thấy xung quanh, chỗ thần thức có thể nhìn thấy tất cả đều đã biến thành một đống đổ nát.
Núi cao, khe sâu, cự thụ cổ mộc, tất cả đều biến mất, biến thành đổ nát thê lương, cảnh hoang tàn khắp nơi.
Hiện trường còn có thêm một hố to sâu mấy vạn trượng, lớn mấy chục vạn dặm xuất hiện cạnh chân của ba người.
Mặt đất giống như bị chịu hình, tàn tạ không chịu nổi.
“Đây, đây là Lịch sư huynh tạo ra ư?”
Trương Khuynh Thành hơi lắp bắp, hỏi.
“Tu sĩ Kim Tiên kỳ lợi hại như vậy từ khi nào?”
Giọng điệu của Vương Huyền Trung tràn đầy sự chấn động và nghi ngờ sâu sắc.
“Lịch sư huynh đâu?”
Kỷ Cửu Thiên nhìn một vòng, lại chưa thấy bóng dáng của Lịch Giang Sơn.
Loảng xoảng!
Đúng lúc này, âm thanh một cục đá lăn xuống thu hút sự chú ý của mọi người.
Bọn họ nhìn theo âm thanh, chỉ thấy một con mèo trắng dài hai tấc đang đứng trên một cây khô nghiêng đổ đứt gãy cách đó không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận