Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 501 - Thật sự bị đả kích!

Đẹp! Thật đẹp! Lúc trước hắn nhìn thấy Đặng Thiền Ngọc, hắn nghĩ nàng là nữ tử xinh đẹp nhất thế giới, hận không lập tức chiếm làm của riêng.
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy nữ tử nhảy múa nay, bỗng nhiên phát hiện, trên thế giới này vẫn còn có người xinh đẹp hơn Đặng Thiền Ngọc.
Hình như, hắn không thích Đặng Thiền Ngọc như trước đây.
Nếu như có thể kết làm đạo lữ với nữ tử này, cuộc đời này không còn gì tiếc vậy!
Thổ Hành Tôn suy nghĩ xuất thần một lúc lâu, mới lấy lại tinh thần.
Hắn cảm nhận được cằm có phần dinh dính, không khỏi lau một chút.
Mé, nước miếng làm ướt cằm rồi.
Hắn nhanh chóng lau sạch.
Cũng không biết tiên nữ điệu vũ nghê thường có trông thấy không, nếu thấy thì rất mất mặt.
Sau khi Thổ Hành Tôn lau khô sạch sẽ khóe miệng có nước bọt, hắn phát hiện một chuyện vô cùng kỳ quái.
Rõ ràng hắn đã đứng trong viện một lúc lâu, nhưng nam tử đánh đàn không quan tâm, vẫn là nữ tử nhảy múa, hình như căn bản không nhìn thấy hắn, cứ tiếp tục đánh đàn, tiếp tục nhảy múa.
Ánh mắt không liếc mắt nhìn trên người hắn.
Mé, mặc dù Lão Tử lớn lên thấp bé, nhưng cũng không thấp như vậy. Làm sao lại không nhìn thấy người sống sờ sờ như vậy, Thổ Hành Tôn có loại cảm giác bị nhục nhã.
“Khụ khụ.”
Thổ Hành Tôn vừa chửi bậy, vừa lớn tiếng cố ý ho khan hai tiếng.
Lúc này phá vỡ yên tĩnh trong viện.
“Haizz!”
Một tiếng thở dài, sâu kín phát ra từ trong miệng nam tử, tiếng đàn dừng theo ngay sau đó.
“Sống lâu một chút, chẳng lẽ không ổn sao?”
Nữ tử, cũng dừng vũ đạo, thu lại ruy băng, đi tới bên cạnh nam tử.
Thổ Hành Tôn nghe thấy nam tử nói nhỏ, khẽ cau mày.
Nam tử này đang hồ ngôn loạn ngữ cái gì thế, cái gì mà sống lâu một lát, hắn nhịn nghi ngờ, tùy tiện hỏi nam tử: “Ngươi biết Lý Nguyên đang ở nơi nào không?”
Nam tử cúi đầu nhìn về phía Thổ Hành Tôn, âm thanh bình tĩnh như nước nói: “Là ta.”
“Thì ra ngươi chính là Lý Nguyên.”
Thổ Hành Tôn bừng tỉnh.
Đồng thời, trong lòng lập tức sinh ra cảm giác vô cùng ghen tỵ.
Thì ra mặt trắng nhỏ! Chẳng những lừa muội muội Đặng Thiền Ngọc, còn lừa tuyệt sắc mỹ nữ như thế, mặt trắng nhỏ không có tên nào tốt! Lý Nguyên bình tĩnh nhìn Thổ Hành Tôn, Hằng Nga tri kỷ ở bên cạnh rót cho hắn một ly trà thơm.
Thổ Hành Tôn thấy nữ tử tri kỷ như vậy, không khỏi càng thêm ghen tỵ.
Muội tử tri kỷ như vậy, tại sao ta không có? Thổ Hành Tôn dùng côn tấn thiết chỉ vào Lý Nguyên, tức giận hỏi: “Nghe nói ngươi và Đặng Thiền Ngọc có hôn ước, có phải hay không?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không tính là hôn ước, chẳng qua là lão Đặng một hai phải gả con gái cho ta.”
Thổ Hành tôn: “...”
Hắn thật sự bị đả kích.
Hắn trăm triệu lần không ngờ, lại là Đặng Cửu CLão bản động gả con gái cho cái mặt trắng nhỏ! Mé nó, lớn lên đẹp trai như vậy cứ nhận người yêu sao?
Không phải muốn gả cho ngươi?
Mé nó, đây là thế đạo gì?
Tại sao mọi người nông cạn như vậy? Chỉ chú ý bề ngoài, không thể chú ý một chút năng lực bên trong sao?
Hắn nhịn chửi bậy, chất vấn Lý Nguyên: “Ngươi đã có hôn ước với Đặng Thiền Ngọc, tại sao còn sống chung một chỗ với nữ tử khác, ngươi xứng với Đặng tiểu thư không?”
Hằng Nga lên tiếng giải thích: “Ngươi hiểu lầm, ta chỉ là tỳ nữ của công tử.”
Thổ Hành Tôn: “...”
Hắn hoàn toàn bị đả kích.
Lại còn là tỳ nữ.
Tỳ nữ phong hoa tuyệt đại như vậy á? Trời ạ, làm sao ông trời không công bằng với ta! Chẳng qua, đường đường là tu sĩ Thái Ất Kim Tiên, tại sao để một Địa Tiên kỳ coi thành tỳ nữ? Đây cũng quá không hợp lẽ thường? Chẳng lẽ bởi vì nam tử quá đẹp trai, thế nên nữ tử này cam nguyện làm tỳ nữ cho hắn sao? Nông cạn, hoa si!
Khi Thổ Hành tôn trách cứ ông trời bất công, Lý Nguyên hỏi hắn: “Đêm hôm khuya khoắt ngươi dùng độn thuật lẻn vào viện ta chuẩn bị làm gì?”
Thổ Hành Tôn nghe vậy, ánh mắt lập tức lạnh lẽo, hắn không che dấu chút nào nói với Lý Nguyên: “Đặng Thiền Ngọc được đại gia ta coi trọng, vốn chuẩn bị để Đặng Cửu Công cho phép gả con gái cho ta, không ngờ, Đặng Cửu Công lại nói Đặng Thiền Ngọc có hôn ước, vì Thiền Ngọc tiểu thư, ta chỉ có thể diệt trừ ngươi.”
Vừa hay, hắn nhìn Hằng Nga, sắc mặt lộ ra một chút cười ác ý: “Không ngờ đây còn có một mỹ nhân tuyệt sắc, sau này ngươi chính là tỳ nữ của ta.”
Hắn nói với Hằng Nga.
Tỳ nữ xinh đẹp như vậy, hiển nhiên hắn muốn làm của riêng.
Hằng Nga bình tĩnh lắc đầu nói: “Hằng Nga vĩnh viễn chỉ có thể làm tỳ nữ của công tử.”
Vẻ mặt Hằng Nga khiến Thổ Hành Tôn ngẩn ngơ.
Sao nàng lại là Hằng Nga? Không phải là Hằng Nga ở trong Nguyệt cung sao? Làm sao làm tỳ nữ cho người khác? Chẳng lẽ Hằng Nga ở trong Nguyệt cung cô quạnh đến nghiêm trọng như thế sao? Quá kỳ quái.
Chung quy lại Thổ Hành Tôn vẫn thấy, chỗ nào đó có gì không đúng, nhưng hắn không nghĩ ra rốt cuộc là lạ ở chỗ nào.
Mặt Lý Nguyên không chút thay đổi hỏi Thổ Hành Tôn: “Ngươi chuẩn bị dùng phương pháp gì diệt trừ ta?”
Thổ Hành Tôn xem thường nói: “Hiển nhiên là nghiền xương thành tro, tan thành khói bụi.”
Lý Nguyên gật đầu: “Biết rồi.”
Thổ Hành Tôn nhìn Lý Nguyên bình tĩnh, càng thấy kỳ quái.
Chẳng lẽ, hắn nghĩ Hằng Nga là Thái Ất Kim Tiên, cho nên mới không sợ hãi sao? Hừ, ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới là thực lực tuyệt đối.
Thổ Hành Tôn đang muốn lấy Khổn Tiên thằng chế phục Hằng Nga và Lý Nguyên.
Đột nhiên, hắn cảm thấy hai chân truyền đến một cơn đau đớn kịch liệt, lập tức không nhịn được kêu thảm.
“A!”
Hắn cúi đầu nhìn.
Kinh hãi phát hiện, hai chân của mình lại nhũn ra và nứt từ lòng bàn chân, hóa thành bột máu.
“A, đau chết ta…”
Thổ Hành Tôn đau đến kêu to không dứt, âm thanh chấn động không khí ầm ầm.
Hắn liều mạng vận chuyển pháp lực, cố gắng ngăn cản hai chân không ngừng lan tràn nứt nẻ.
Đáng tiếc, cho dù hắn vận chuyển pháp lực như thế nào cũng không làm nên chuyện gì.
Tại sao chân ta như vậy? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận