Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 944 - Khốn cảnh của Lý Tú Ninh và Đại Tự Tại

Có thể nói Lý Nguyên và Hằng Nga đã hot ở thế giới này.
Mặc dù cả hai từ đầu đến cuối đều không xuất hiện trước công chúng.
Chẳng những Lý Nguyên và Hằng Nga hot, mà điệu múa trong video của Hằng Nga, còn có khúc nhạc Lý Nguyên đàn tấu cũng đều hot.
Không ít người bắt chước động tác múa của Hằng Nga, sau đó mang theo luồng gió mô phỏng.
Ngay cả rất nhiều ngôi sao nổi tiếng cũng không nhịn được tự mình mô phỏng.
Mà khúc diễn tấu của Lý Nguyên, sau khi được người ta chế tác thành đơn khúc, đã vọt tới vị trí đầu bảng xếp hạng âm nhạc.
Hơn nữa còn được ca ngợi là âm nhạc cổ điển vĩ đại nhất của đương đại.
Nhưng những điều này Lý Nguyên đều không có quá nhiều chú ý, vẫn nhàn nhã trải qua cuộc sống của mình.
Sau Trung thu, Đát Kỷ đến Nữ Oa cung chơi.
Sau khi tham quan cảnh sắc trong Nữ Oa cung, Đát Kỷ đột nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước ca ca nói hồng hoang sắp có thay đổi lớn, nàng không khỏi hỏi Nữ Oa: “Nữ Oa tỷ tỷ, ca ca ta nói hồng hoang sẽ xảy ra thay đổi lớn trước nay chưa từng có, không biết ngươi có biết là thay đổi lớn gì không?”
Nữ Oa nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc: “Thay đổi lớn? Chưa từng có? Nhưng ta không cảm nhận được Thiên Đạo có bất kỳ dị thường nào cả?”
Nàng còn bấm ngón tay suy đoán đôi chút, quả thật không cảm nhận được bất kỳ dị thường nào.
Nhưng nàng biết chắc chắn Lý Nguyên sẽ không nói lung tung, hồng hoang nhất định sẽ xảy ra đại sự gì đó.
Nhưng rốt cuộc là đại sự gì đây?
Nữ Oa cũng bị khơi gợi sự tò mò.
Đát Kỷ thấy Nữ Oa cũng không biết, đành phải buông bỏ ý nghĩ tìm hiểu ‘thay đổi lớn’.
Nữ Oa và Đát Kỷ nói chuyện lại bị Hồng Quân nghe thấy.
Trên mặt hắn cũng không khỏi lộ ra biểu cảm suy tư.
Thay đổi lớn?
Hồng hoang sẽ xảy ra thay đổi lớn gì?
Hắn vội vàng nối liền nguyên thần với Thiên Đạo, bắt đầu suy tính.
Tuy nhiên, sau khi tính toán một phen, hắn vốn không phát hiện tương lai hồng hoang sẽ xảy ra thay đổi lớn gì cả.
Lẽ nào là Phật môn đại hưng bị cản trở?
Nhưng điều này cũng không thể coi là thay đổi lớn đúng chứ?
Hồng Quân lập tức nghi ngờ.
Hắn suy đoán tất nhiên sẽ không sai, mà Lý Nguyên lại càng không sai.
Vậy rốt cuộc đâu mới là vấn đề?
Suy nghĩ một chút, Hồng Quân vẫn không yên lòng, lập tức rời khỏi Tử Tiêu cung, đi tới thành Trường An, chuẩn bị đích thân thỉnh giáo Lý Nguyên sự thay đổi lớn của hồng hoang.
Trường An Tây Môn.
Một đám nữ tu sĩ mặc đạo bào màu trắng, tay cầm bảo kiếm, tư thế oai hùng hiên ngang đang đi.
Đám nữ tu sĩ này có khoảng hai mươi người, đầu tóc hoặc là trực tiếp dùng trâm ngọc búi lên, hoặc là mang theo khăn tử dương, tất cả đều có dáng vẻ yêu kiều, thướt tha động lòng người.
Đứng chung một chỗ, có mập có gầy như hoa thơm đua sắc, người qua đường chú ý liên tục.
Còn có không ít người bởi vì nhìn quá chăm chú, hoặc đụng phải cây cột, đụng đến chấn động não, hoặc rơi xuống khe nước, gãy chân.
Mà hai người dẫn đầu đám nữ tu sĩ này chính là Lý Tú Ninh và Đại Tự Tại.
Lý Tú Ninh nói với sư phụ: “Sư phụ, chúng ta hãy đi tìm một quán trọ ở lại, có Lý Nguyên ở đây, Đại Thế Chí nhất định không dám ép chúng ta nữa đâu.”
So với lần trước đến Trường An thì trên mặt Đại Tự Tại có thêm mấy phần mệt mỏi và đau thương.
Nàng nghe đồ đệ nói, trên mặt không khỏi lộ ra một tia chần chờ: “Đại Thế Chí đại diện cho Phật môn Tây Phương, chúng ta ở trong quán trọ của Lý đạo hữu có mang đến phiền phức cho hắn hay không?”
“Phiền sao?”
Lý Tú Ninh: “Sư phụ cảm thấy đối với Lý Nguyên, Phật môn Tây Phương xứng sao.”
Đại Tự Tại trịnh trọng nói: “Mặc dù tu vi của Lý đạo hữu sâu không lường được, còn có vô số chí bảo, nhưng Tây Phương giáo có Thánh Nhân tọa trấn, tuyệt đối không thể xem thường.”
Đương nhiên Lý Tú Ninh biết Thánh Nhân vô cùng lợi hại.
Dù sao thì từ khi nàng tu luyện đến giờ đã nghe vô số người nói Thánh Nhân rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố, bao nhiêu lợi hại, không gì không làm được, không cách nào đo lường.
Nhưng mặc dù Thánh Nhân lợi hại, nàng vẫn rất có lòng tin với Lý Nguyên, hơn nữa Lý Nguyên còn chính miệng nói với nàng Thánh Nhân hoàn toàn không thể sánh với hắn.
Nàng biết Lý Nguyên sẽ không nói dối.
Đương nhiên nàng hiểu được sư phụ rất rất sợ Thánh Nhân, mặc dù biết Lý Nguyên thâm sâu khó lường, nhưng vẫn không thể tin Lý Nguyên có thể đối phó với Thánh Nhân.
Trong lòng nàng vừa nghĩ, vừa an ủi sư phụ: “Sư phụ yên tâm, tất nhiên không ai dám khinh thường Thánh Nhân, chỉ là hiện tại chúng ta đã cùng đường, chỉ có thể ở trong thành Trường An này, mượn uy lực của Lý Nguyên và Nhân Hoàng để Đại Thế Chí bọn họ không dám làm loạn. Hơn nữa, lỡ như Lý Nguyên thật sự không phải là đối thủ của Thánh Nhân, không thể chấn nhiếp Tây Phương, ta còn có thể đẩy Lý Nhị ra để Thánh Nhân không dám hành động thiếu suy nghĩ. Cho nên sư phụ hãy yên tâm, sẽ không sao đâu.”
Hây!
Đại Tự Tại nghĩ đến tình cảnh hiện tại, không khỏi thầm thở dài.
Nàng không ngờ Đại Tự Tại cung huy hoàng vô số lượng kiếp đột nhiên gặp phải tai họa, cho nên khiến cho mấy ngàn đệ tử Đại Tự Tại cung, hiện giờ cũng chỉ còn lại hai mươi người.
Hơn nữa, chẳng những đệ tử tổn thất thảm trọng mà ngay cả đạo tràng Đại Tự Tại cung hiện giờ đều bị Đại Thế Chí của Phật môn chiếm đoạt, còn bị Đại Thế Chí đuổi giết.
Khiến Đại Tự Tại không thể không dẫn theo đệ tử còn sót lại đi tới Trường An tránh nồi.
Thật là thế sự vô thường!
“Tú Ninh sư muội, sư phụ, Lý Nguyên đạo hữu mà các ngươi nói rốt cuộc là ai? Hắn rất lợi hại sao? Tại sao trước đây chưa từng nghe nói hồng hoang có vị đại năng này?”
Một nữ tu sĩ tên là Vân Hà tò mò hỏi Lý Tú Ninh và Đại Tự Tại.
Nàng là đồ đệ đứng đầu thân truyền của Đại Tự Tại, tu vi ở Thái Ất Kim Tiên hậu kỳ.
“Đúng vậy, hắn thật sự có thể khiến Đại Thế Chí, thậm chí Phật môn kiêng kỵ sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận