Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1774 - Triệu Tri Dịch quá ngớ người (2)

Hắn sốt ruột hỏi Hoàng Dung: “Đạo diễn phía sau màn, là ai đã đạo diễn đằng sau? Hắn có mục đích gì? Hơn nữa, cha ta thật sự là đại lão ẩn tàng sao? Những đại lão thần bí đến tham gia tang lễ kia, thật sự là nhi tử của hắn sao? Hoàng cô nương, làm ơn nói cho ta biết đi! Vấn đề này cứ nghẹn trong lòng ta, ta gần như sắp bị trầm cảm mất.”
Hoàng Dung biết gì nói đấy: “Lý Nguyên nói, cha của ngươi chỉ là một người bình thường, không phải là một đại lão ẩn giấu gì đó. Những người thần bí đến tham gia tang lễ, nghe nói là bị độc thủ phía sau dùng một cái gì đó gọi là hệ thống để khống chế.”
“Phụt, khụ khụ khụ.”
Dù Triệu Tri Dịch bình tĩnh, nhưng khi hắn nghe tới đó vẫn không thể kiềm chế được nữa, không nhịn được mà phun mì trong miệng ra, cũng sặc ho khan không kiềm chế được, thật sự là quá khiếp sợ, quá kinh hãi.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, mình vậy mà lại nghe thấy từ trong miệng Hoàng Dung hai chữ “hệ thống”.
Đây, đây cũng quá, quá là doạ hắn rồi đi?
Làm sao nàng biết được hệ thống?
Không, phải là làm sao Lý Nguyên kia biết được hệ thống?
Lại còn biết, những nữ đế tiêng vương kia cũng là bị hệ thống khống chế?
Chẳng lẽ năng lực suy tính của hắn đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa rồi sao?
Nếu hắn có thể suy tính ra tiên vương là bị hệ thống khống chế, vậy hắn có thể suy đoán ra kí chủ hệ thống kia chính là ta không?
Thậm chí, hắn còn suy tính ra ta là người xuyên việt?
Nghĩ tới đây, Triệu Tri Dịch chỉ cảm thấy như đang ngồi trên bàn chông, đứng ngồi không yên, khó chịu không thôi.
Hắn hận không thể lập tức xông vào hậu viện, đi tìm Lý Nguyên hỏi cho rõ ràng.
Nhưng mà, lý trí còn sót lại vẫn ngăn trở sự xúc động của hắn.
Hắn cảm thấy mình không thể thiếu nhẫn, tự vạch trần bản thân như vậy được.
Có lẽ, tuy Lý Nguyên đã đoán ra hệ thống nhưng hắn không nhìn ra ta thì sao? Triệu Tri Dịch nghĩ.
Quách Tĩnh an vị cùng với Dương Chí đối diện trước Triệu Tri Dịch, vì vậy, không ngoài dự đoán, hai người bị phun Triệu Tri Dịch đầy mì sợi trên mặt, còn sáng rực nước canh.
Quách Tĩnh và Dương Chí cảm nhận được dị vật trên mặt, cả người nhất thời cứng lại, nội tâm phiên giang đảo hải, khóc không ra nước mắt.
“Má, ghê quá vậy.”
Vẻ mặt Hoàng Dung ghét bỏ nói.
Quách Tĩnh sắp sụp đổ hỏi Triệu Tri Dịch: “Triệu đại ca, ngươi làm sao thế?”
Triệu Tri Dịch thấy bộ dạng chật vật của Quách Tĩnh với Dương Chí, cũng lộ ra ý xấu hổ.
“Xin lỗi, xin lỗi, không cẩn thận bị sặc.”
“Ngươi chính là Chuẩn… Đại lão kia đó, còn bị sặc được à?”
Vẻ mặt Dương Chí cạn lời.
“Xin lỗi, xin lỗi.”
Triệu Tri Dịch khó mà nói ra nguyên nhân thật sự khiến bản thân bị sặc, hắn chỉ nói xin lỗi hai người Quách Tĩnh và Dương Chí.
Tuy trong lòng thấy gớm cực kỳ, nhưng Triệu Tri Dịch dù sao cũng là đại lão Chuẩn Thánh, tuy Quách Tĩnh và Dương Chí không dễ chịu nhưng cũng không nói gì thêm.
Chỉ đành phải dùng Xuất Trần thuật rửa sạch ô uế trên cơ thể mình.
Sau xử lý chuyện nhỏ này, Triệu Tri Dịch không chờ được hỏi Hoàng Dung: “Ta nghe Dương Chí nói, đám người thần bí đi tham gia tang lễ của cha hắn trước đây chẳng những có rất nhiều, hơn nữa tu vi mỗi người đều không thấp, đều là đại năng tuyệt thế độc đoán vạn cổ, hệ thống mà ngươi nói rốt cuộc là thứ gì? lại khống chế nhiều đại năng như vậy?”
Hoàng Dung không nghi ngờ gì, nàng thành thật trả lời: “Sau đố ta cũng có hỏi qua Lý Nguyên, hắn nói “Hệ thống” là thứ gì đó ngưng kết thành từ Đại đạo bản nguyên chi lực, cụ thể ta cũng không hiểu nổi.”
Đại đạo bản nguyên chi lực?
Dương Chí với Quách Tĩnh cũng không hiểu ra sao.
Chỉ có Triệu Tri Dịch, vẻ mặt hắn như nghĩ tới cái gì.
Đại đạo bản nguyên chi lực, lấy cảnh giới hiện tại của hắn, ngược lại hiểu một chút.
Đây là bản nguyên chi lực cấu thành nên vạn vật Hồng Mông.
Nếu hệ thống này là Đại đạo bản nguyên chi lực ngưng tụ thành, ngược lại cũng giải thích được vì sao năng lực của hệ thống lại nghịch thiên như vậy.
Nhưng Lý Nguyên kia thế mà lại biết được bỉ ẩn thiên địa này, hắn thật sự chỉ là tu sĩ Địa Tiên sơ kỳ sao? Lúc nào mà tu sĩ Địa Tiên sơ kỳ lại mạnh như vậy rồi chứ?
Dương Chí không hiểu hỏi Hoàng Dung: “Tại sao đạo diễn thần bí phía sau màn lại khống chế những đại lão thần bí kia tới tham gia tang lễ của cha ta? Chuyện này có chỗ tốt nào đối với hắn chứ?”
“Đúng vậy.” Quách Tĩnh cũng nghi ngờ nói: “Không thể là nào ăn no rửng mỡ chứ?”
Triệu Tri Dịch: “.....”
Ngươi mới ăn no rửng mỡ.
Hoàng Dung giải thích: “Nghe Lý Nguyên nói, đọc thủ sau màn kia làm như vậy, hình như có thể nhận được phần thưởng hệ thống gì đó.”
Miệng Triệu Tri Dịch không ngừng co giật.
Nếu không phải hắn cố gắng khống chế thì hắn đã phun ra ngoài.
Má, Lý Nguyên kia sao cái gì cũng biết thế?
Thậm chí ngay cả cách hệ thống thưởng cũng biết rõ luôn.
Hắn còn là người sao?
Đây cũng quá kinh khủng rồi đi?
Triệu Tri Dịch cảm thấy, dù là lúc hắn mới xuyên không đến Hồng Hoang trước kia cũng không khiếp sợ như hôm nay.
Dương Chí hiếu kỳ nói: “Hắn có thể được thưởng gì? Có ai lại đi thưởng cho hắn vì chuyện nhàm chán đó chứ? Lại nói, hắn có thể khống chế nhiều đại năng như vậy, còn thèm ba cái điểm thưởng ấy sao?”
“Đúng vậy, cũng quá vô lý rồi.”
Quách Tĩnh cũng gật đầu đồng ý.
Hoàng Dung nhún vai, đáp: “Cụ thể, ta cũng không rõ ràng lắm, nếu như các ngươi muốn biết thì phải đi hỏi Lý Nguyên.”
Trong lòng Triệu Tri Dịch hơi động, hắn giả vờ nghi ngờ hỏi Hoàng Dung: “Ta thấy ông chủ của ngươi không phải chỉ mới Địa Tiên sơ kỳ thôi sao? Làm sao có cảm giác hắn tính toán không bỏ sót thế, thậm chí ngay cả bí tân bực này cũng có thể đoán ra được? Ông chủ của ngươi thật sự là Địa Tiên kỳ sao? Không phải là đang che giấu tu vi đó chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận