Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 162 - Thái Ất chân nhân bị treo lên đánh!

Thái Ất chân nhân nhanh chóng thi triển thuật mượn lực Càn Khôn, chuẩn bị phá vỡ không gian giam cầm.
Nhưng điều khiến hắn giậm chân là đúng lúc này Đát Kỷ lại triển khai công kích mới.
Chỉ thấy một chùm hỏa diễm cực lớn cuốn đến phía hắn, hỏa diễm tản ra khí tức luyện hóa hư không, là Cửu Thiên Huyền Hỏa đốt cháy vạn vật.
Thái Ất chân nhân cuống quít tế xuất một cờ trắng dựng trên đỉnh đầu, tạm thời ngăn chặn sự tấn công của hỏa diễm.
“Ầm đùng!”
Nhưng không đợi hắn thở phào nhẹ nhõm, chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên.
Ngay sau đó, một Hỗn độn thần lôi màu vàng lại hạ xuống từ trên bầu trời, bổ về phía đỉnh đầu của Thái Ất chân nhân.
Thái Ất chân nhân đối mặt với đợt công kích này, sắp sụp đổ.
Đây rốt cuộc là ai? Sao có thể biết nhiều pháp tắc thần thông như vậy, tu sĩ bình thường thể tu luyện một loại pháp tắc đã có thể xưng bá một phương, có thể luyện hai loại là.... kỳ tài trên trời.
Nhưng nữ tử trước mắt tùy tiện đã sử dụng hơn mười loại pháp tắc chi lực, đây rốt cuộc là thiên tài cỡ nào. Na Tra nhìn thấy dáng vẻ luống cuống tay chân của sư phụ, trong lòng không khỏi có chút thất vọng.
Hắn luôn cho rằng sư phụ thần thông quảng đại, không ai có thể sánh kịp, nhưng không ngờ lại bị một nữ tử đánh đến chật vật mà chạy.
Hơi yếu rồi! Thái Ất chân nhân vốn không biết tâm tư của đệ tử, nếu không chỉ sợ sẽ tức giận đến giậm chân.
Hắn vừa chật vật tránh né công kích cuồn cuộn không ngừng của Đát Kỷ, vừa chuẩn bị cách thoát khỏi tình thế nguy hiểm.
Nhân lúc công kích gián đoạn, Thái Ất chân nhân đột nhiên tế xuất một pháp bảo màu vàng kim có hình dạng như đồng đỉnh nhanh chóng chộp về phía Đát Kỷ.
Đây chính là pháp bảo át chủ bài của hắn, Cửu Long Thần Hỏa Tráo.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo chẳng những có thể vây khốn người mà còn có thể triệu hoán chín con Hỏa Long, phun ra “Tam Muội chân hỏa” với uy lực cực lớn.
Biến bất kỳ tinh, khí, thần của sinh linh thành hư vô, từ đó biến ra bản tướng.
Đát Kỷ thấy có món pháp bảo đánh về phía mình, không chút suy nghĩ, trực tiếp sử dụng pháp tắc dịch chuyển không gian biến mất ngay tại chỗ, dễ dàng tránh thoát công kích của Cửu Long Thần Hỏa Tráo.
Thái Ất chân nhân thấy thế, khóe miệng không khỏi co giật.
Đây rốt cuộc là ai, ngay cả pháp tắc dịch chuyển không gian cũng biết.
Pháp tắc không gian là một trong mười pháp tắc chí cao, một khi học được pháp tắc không gian, công kích bình thường đừng hòng đánh trúng.
Mắt thấy pháp tắc xung quanh công kích ngày càng nhiều, Thái Ất chân nhân sắp chống đỡ không nổi nữa, hắn nhất thời không chống cự được nữa, lập tức dẫn theo Na Tra quay đầu bỏ chạy.
Dĩ nhiên Đát Kỷ sẽ không tùy tiện để Thái Ất chân nhân chạy trốn, cũng kéo theo Ngao Châu đuổi theo không ngừng nghỉ, vừa đuổi theo, nàng còn vừa sử dụng các phép tắc thần thông khác nhau, đánh đến mức khiến cho Thái Ất chân nhân phải né tránh trái phải, chật vật không thôi.
Ngao Châu giờ phút này đã bị choáng váng trước những đòn tấn công không ngừng của Đát Kỷ, ánh mắt nhìn vào Đát Kỷ tràn đầy sự bội phục.
Chỉ cảm thấy Đát Kỷ thực sự là một nữ chiến thần.
Thái Ất chân nhân căn bản là không thể thoát khỏi sự truy đuổi của Đát Kỷ, không khỏi lên tiếng đe dọa: “Ta là Thái Ất chân nhân, thập nhị Kim Tiên dưới trướng của Nguyên Thủy Thiên Tôn của Xiển giáo, ngươi chỉ vì một con rắn mà đuổi theo không tha như vậy, chẳng lẽ không sợ đắc tội với Xiển giáo chúng ta.”
Ngao Châu nghe thấy đối phương là thập nhị Kim Tiên của Xiển giáo thì trong lòng lập tức hơi hồi hộp.
Xiển giáo là một trong Huyền Môn tam giáo, thực lực vô cùng cường đại, lại có Thánh Nhân trấn giữ, Long tộc còn lâu mới so sánh được.
Nếu người ngoài muốn truy cứu hành vi phạm tội của đệ tử của Xiển giáo, e rằng căn bản là không thể.
Mặc dù nàng biết rằng ca ca của Đát Kỷ có quan hệ tốt với Thánh Nhân, nhưng nếu Đát Kỷ muốn trừng phạt Thái Ất chân nhân, sợ nằng Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ không cho Lý Nguyên chút mặt mũi nào!
Nghĩ đến đây, Ngao Châu lập tức lo lắng mà hỏi Đát Kỷ: “Đát Kỷ, hay là chúng ta đừng đuổi theo nữa, cứ về tìm phụ vương với ca ca ngươi để thương lượng một chút rồi mới tính tiếp.”
Đát Kỷ thấy khuôn mặt của Ngao Châu lộ ra vẻ sợ hãi, ngay lập tức an ủi: “Đừng sợ hắn, ta còn là đệ tử của Triệt giáo nè!”
Nàng vừa tiếp tục làm phép và tấn công, vừa chế nhạo Thái Ất chân nhân: “Ngươi dung túng đệ tử của mình hành hung người khác, cho dù ngươi có là đệ tử của Xiển giáo thì cũng phải đưa ra một lời giải thích!”
Thái Ất chân nhân: “Nếu ngươi là đệ tử của Triệt giáo thì chúng ta cũng có thể coi là một nửa đồng môn, tại sao ngươi lại phải đuổi tận giết tuyệt?”
Đát Kỷ lạnh lùng nói: “Ta chỉ muốn một lời giải thích.
Đệ tử của ngươi vô cớ giết người, không thể chỉ nói một câu ‘số trời’ là xong được.”
Thái Ất chân nhân nhìn thấy Đát Kỷ toàn gân xanh, không kìm được tức giận đến mức cực điểm.
Vì thuyết phục là vô ích, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài tập trung vào việc chạy trốn, nghĩ rằng chỉ cần hắn trốn đến núi Côn Luân thì sẽ có thể an toàn.
Cả hai bên đều là Đại La Kim Tiên, pháp lực vô cùng vô tận, trong lúc một bên chạy một bên đuổi theo, thì đã vượt qua khoảng cách hàng trăm triệu cây số.
Tốn khoảng nửa ngày, Thái Ất chân nhân cuối cùng cũng chạy trốn được đến núi Côn Luân.
Chỉ là dáng vẻ của Thái Ất chân nhân bây giờ trông vô cùng chật vật, chỉ thấy đạo quan của hắn đã bị hủy từ lúc nào, mái tóc trắng như tuyết xõa rối bời trên vai, có một nửa đã bị đốt trụi rồi.
Quần áo cũng rách rưới, trên người còn sót lại mùi than cháy khét sau khi bị thần lôi đánh trúng.
Hình tượng thê thảm đến mức không nỡ nhìn thẳng, trông như một tên ăn mày đang chạy trốn.
Thái Ất chân nhân vừa chạy trốn đến gần núi Côn Luân thì bị các tu sĩ của Xiển giáo phát hiện.
“Người nào dám đánh nhau ở núi Côn Luân.”
“Đạo trường của Thánh Nhân, nào phải là nơi để các ngươi làm trò càn rỡ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận