Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 665 - Mũ của Hoàng thượng sao lại hơi xanh?

Cái này, quan hệ có hơi loạn, đầu óc cũng không đủ dùng rồi!
“Chẳng lẽ, đây là cho hoàng đế đội mũ xanh, đứa bé này sinh ở hoàng cung, nhưng kỳ thật là con ruột của vị công tử kia?”
Có người dùng ánh mắt trao đổi nói, bổ não ra một đoạn kịch lớn cung đình.
“Rất có thể, đẹp trai như vậy, muốn đội mũ cho người khác chẳng phải đơn giản sao? Chớ nói chi là hậu cung.”
“Suỵt, nhìn thấu không nói toạc ra, cẩn thận bị liên lụy cửu tộc!”
Lý Nhị còn không biết chuyện mình bị nói là bị đội nón xanh, hắn đi tới trước mặt Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử, vẻ mặt tươi cười nói: “Phụ hoàng nghe nói Tiểu Tê Tử gặp phiền toái, liền nhanh chóng tới đây, ” hắn quan tâm hỏi Tiểu Tê Tử: “Không xảy ra chuyện gì chứ?”
Tiểu Tê Tử lắc đầu nói: “Có cha ở đây, sẽ không xảy ra chuyện.”
Lý Nhị thấy Tiểu Tê Tử gọi Lý Nguyên cha, gọi thân thiết như vậy, trong lòng không khỏi có chút ghen tị.
Lúc này mới không tới một ngày, đã thân thiết với Lý Nguyên như vậy, quả thực nuôi không nàng mà!
Lý Nguyên chỉ vào mấy tên lưu manh Lại Ngũ, thản nhiên nói: “Ngươi xử lý mấy thứ rác rưởi này đi, ta về đây.”
Nói xong, hắn không để ý tới Lý Nhị, ôm Tiểu Tê Tử liền trở về khách điếm trong hẻm nhỏ.”
Xe đồ chơi mèo tự động đi theo sau Lý Nguyên.
Thấy Lý Nguyên mang ngữ khí ra lệnh với Hoàng Thượng, người xung quanh đều sắp điên rồi.
Người này rốt cuộc là ai a?
Coi như là tiên trưởng, cũng không thể dùng loại ngữ khí này ra lệnh cho Hoàng thượng nha?
Lý Nhị đối với Lý Nguyên bóng lưng hô: “Được tỷ phu, chuyện nơi này giao cho ta là được. Tỷ phu?”
Mọi người cười ngất, không thiếu chút nữa phun cơm qua đêm ra.
Nữ hài gọi tiên trưởng là cha, gọi hoàng thượng phụ hoàng.
Hoàng thượng lại gọi tiên trưởng tỷ phu...
Trời ạ, ai có thể làm rõ ràng quan hệ của bọn họ, tôi gọi hắn là cha.
Nói được làm được.
……
Quán Giang Khẩu.
Dương Thiền kích động bay đến trước miếu Chân Quân.
Nàng sắp bước vào cổng.
Thái úy Mai Sơn Khang An Dụ trông coi đại môn lại chặn trước mặt Dương Thiền.
“Người tới là ai, vì sao lại xông loạn vào miếu Chân Quân?”
Dương Thiền buồn bực nói: “Khang thái úy, mới mấy trăm năm không gặp, ngươi lại không nhận ra ta?”
Khang An Dụ nghe thấy cái này thanh âm quen thuộc, lại cẩn thận đánh giá một chút nữ tử ‘Kì trang dị phục’ trước mắt này, cằm lập tức rớt trên mặt đất.
“Tam, Tam tiểu thư, sao, sao lại là ngươi?”
Hắn không ngờ, nữ tử ăn mặc kì dị này dĩ nhiên là Tam Thánh Mẫu Dương Thiền.
Hình tượng, có chút điên cuồng nha.
Dương Thiền vẻ mặt nghi hoặc nói thầm: “Ta thay đổi lớn như vậy sao?”
Khang An Dụ: “Tam tiểu thư mau đi vào đi, mấy trăm năm trước người đột nhiên biến mất ở Hoa Sơn, Nhị gia sắp điên lên rồi.”
Dương Thiền nghe vậy, không hề do dự, lập tức bay vào sân.
Đi chưa được mấy bước, nàng đã nhìn thấy Dương Tiễn vội vã từ hậu viện đối diện bay tới.
“Tam muội, ngươi cuối cùng cũng xuất hiện, những năm này ngươi đã đi đâu, sao không nói cho ta một tiếng?”
Dương Tiễn nhìn thấy muội muội, vừa kích động vừa trách cứ hỏi.
Dương Thiền thấy ca ca, cũng rất kích động, nàng giải thích: “Việc này không thể trách muội, đều trách Tây Phương giáo...”
Tiếp theo, nàng đem chuyện Trương Nhĩ ám toán nàng, một năm một mười nói cho Dương Tiễn.
“... Để tránh bị Phật môn tiếp tục ám toán, còn không liên lụy đến huynh, cho nên muội một mình rời khỏi Hoa Sơn, trốn đi.”
Dương Tiễn nghe muội muội nói xong chuyện đã trải qua, không khỏi giận tím mặt: “Phật môn sao dám vô lễ như thế? lúc trước mẫu thân bị người tính kế, hiện tại lại muốn tính kế muội muội, thật sự thấy chúng ta dễ bị bắt nạt thế sao!”
Dương Tiễn càng nghĩ càng tức, hắn nhìn muội muội, nói: “Muội không phải nói bắt Hoan Hỉ Phật sao? Muội giao hắn cho ta, ta tự mình áp giải hắn đến Linh sơn tìm Như Lai đòi một lời giải thích.”
Dương Thiền thả lỏng bả vai, tùy ý nói: “Trương Nhĩ đã bị muội giết rồi.”
“Cái gì, bị muội giết?!
Dương Tiễn sắc mặt đại biến.
Hoan Hỉ Phật chính là một trong mấy vị Phật Đà chí cao vô thượng nhất của Phật môn, trực tiếp giết rất nhiều chuyện sẽ không thể giải thích rõ ràng.
Nếu là bị Phật môn trả đũa, muốn Dương Thiền vì vậy mà chịu trách nhiệm, đây đúng là tai họa lớn mà!
Dương Tiễn trong lòng xoay chuyển, hắn lo lắng nói với muội muội: “Muội mau theo ta đến Thiên Đình, chúng ta đi tìm cữu cữu thương lượng đối sách một chút.”
Dương Thiền thấy bộ dáng lo lắng của ca ca, không khỏi vội vàng an ủi: “Không sao đâu.”
Dương Tiễn thấy bộ dáng muội muội không cho là đúng, không khỏi càng nóng nảy: “Tây Phương giáo mấy năm nay phát triển nhanh chóng, thực lực tăng nhiều, hành vi vốn bá đạo vô sỉ, bọn họ nếu biết Hoan Hỉ Phật bị muội giết chết, không phải sẽ toàn lực trả thù, răn đe sao.”
Dương Thiền thoải mái nói: “Không có gì đáng ngại, Tì Lư Phật cũng biết ta giết Trường Nhĩ, không phải chuyện gì cũng chưa xảy ra sao.”
“Cái gì? Tì Lư Phật đã biết chuyện muội giết Trường Nhĩ rồi sao?”
Dương Tiễn vẻ mặt ngoài ý muốn.
Dương Thiền gật đầu nói: “Một tháng trước đã biết rồi.”
Dương Tiễn nhíu mày nói: “Hắn nếu biết muội giết Trường Nhĩ, khẳng định sẽ không chịu để yên mới đúng, nhưng Phật môn sao lại gió êm sóng lặng như vậy? Không tới tìm muội báo thù? Cái này cũng không phù hợp lẽ thường quá rồi.”
Dương Tiễn nghĩ mãi không thông.
Dương Thiền cười nói: “Có Lý Nguyên ở đây, cho bọn họ mượn mấy vạn lá gan cũng không dám tới tìm ta báo thù.”
Lý, Lý Nguyên?
Dương Tiễn mở to hai mắt: “Lý tiền bối không phải biến mất sao? Việc này sao còn có quan hệ với Lý tiền bối?
Tuy rằng qua mấy vạn năm, nhưng cái tên Lý Nguyên này, vẫn khiến cho Dương Tiễn chấn nhĩ giác ngộ, ký ức hãy còn mới mẻ.
Đây là đại năng tuyên cổ chân chính, tồn tại tuyệt thế ở trên Thánh Nhân...
Dương Thiền giải thích: “Trước đó không lâu, ta gặp Lý Nguyên, nói với hắn chuyện Phật môn tính kế ta, Lý Nguyên để ta tùy ý xử trí Trưởng Nhĩ, thế nên...”
Dương Thiền kể sơ qua chuyện sau khi gặp Lý Nguyên cho ca ca nghe.
Dương Tiễn nghe xong không khỏi liên tục cảm thán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận