Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1059 - Đây chẳng phải là hãm hại nhi tử sao?

Ô Sào thiền sư do dự nói: “Nhưng khi nãy hai vị giáo chủ đã nói, khi ta và ngươi trùng sinh cho phụ vương, Côn Bằng vốn định ra tay phá hoại nhưng đã bị hai vị giáo chủ ngăn lại. Nếu như phụ vương bọn họ không đồng ý gia nhập vào Tây Phương giáo, nghe theo ý của hai vị giáo chủ chỉ e rằng sẽ không ra tay ngăn cản Côn Bằng nữa, đến lúc đó phụ vương bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.”
“Haizz.” Lục Áp thở dài một hơi: “Đây cũng là điều mà ta lo lắng. Bị Thánh Nhân ghi nhớ, kết cục tốt nổi sao?”
Ô Sào thiền sư: “Cho dù thế nào, chúng ta quay về tìm phụ vương bọn họ thương lượng trước rồi hẵng nói thôi.”
Lục Áp gật đầu.
Trong lúc Lục Áp và Ô Sào thiền sư bay đến Thái Dương Tinh, bỗng nhiên nét mặt của Ô Sào thiền sư thay đổi tột độ.
Chỉ thấy sắc mặt hắn trắng bệch, cơ thể run lên, nét mặt cứng ngắt giống như bị khiếp sợ dữ dội.
“Đại huynh làm sao thế?” Lục Áp khó hiểu hỏi Ô Sào thiền sư.
Không hiểu sắc mặt của đại huynh sao bỗng nhiên lại trở nên khó coi như thế?
Ô Sào thiền sư sợ hãi đến mức giọng nói hơi run rẩy: “Khi, khi nãy Tiếp Dẫn giáo chủ truyền âm cho ta, nói, nói rằng phụ vương đang ở Nguyệt cung, lời nói đắc, đắc tội với Hằng Nga tiên tử, Tiếp Dẫn đạo nhân bảo chúng ta mau đến Nguyệt cung để tránh phụ vương phạm phải sai lầm lớn.”
“Nguyệt cung!”
Lục Áp nghe vậy hoảng sợ đến mức nhảy cẫng lên vô cùng hoảng loạn giống như bị lửa đốt cháy gót chân vậy.
Tam giới thậm chí Đại Năng Chuẩn Thánh mãng hoang đều biết rằng Nguyệt cung là thuộc địa của Lý tiền bối, Hằng Nga tiên nữ nô tỳ của Lý tiền bối.
Đắc tội với Hằng Nga tiên nữ không phải là đắc tội với Lý tiền bối sao?
Cái này có khác gì với tự tìm đường chết?
Trời ơi, trước đây vốn dĩ muốn nhắc nhở chuyện của Lý tiền bối cho phụ vương, kết quả bởi vì Tây Phương giáo chủ đột nhiên truyền tin tới bảo bọn họ đến Tu Di sơn, sau đó lại nán lại lâu như thế, tại sao phụ vương lại đến Nguyệt cung?
Còn đắc tội với Hằng Nga tiên tử?
Sao lại xui xẻo đến như thế?
Lục Áp và Ô Sào thiền sư hoàn hồn lại không dám chậm trễ vội vàng dùng thuật Hóa Hồng bay đến Thái Dương Tinh với tốc độ nhanh nhất.
A di đà phật, Đạo Tổ phù hộ, hy vọng bọn ta đến kịp!
Mong phụ vương chưa phạm ra sai lầm lớn.
Đế Tuấn và Thái Nhất bay đến trên Quảng Hàn cung, Chân Hỏa Triều Tịch cực kỳ cuồng bạo đang quay cuồng xung quanh hai người đáng sợ đến mức gần như có thể khiến cả Thái Dương Tinh bốc hơi trong thoáng chốc.
“Tiện tỳ lại dám nhân lúc bọn ta không chuẩn bị đánh lén bọn ta, lần này nhất định không tha cho ngươi.”
Đế Tuấn lớn tiếng quát vào Quảng Hàn cung, mượn một cái cớ cho việc tự sát khi nãy, sau đó hắn giơ tay ra chỉ vào Quảng Hàn cung, Chân Hỏa Triều Tịch kéo dài vô tận phun vọt về phía Quảng Hàn cung.
Những nơi Chân Hỏa Triều Tịch đi qua, mọi thứ đều quay về hỗn độn.
Ngay cả cây nguyệt quế cũng hóa thành hư vô.
Thái Nhất thì nhìn chằm chằm vào Hằng Nga ở trong phòng, đề phòng Hằng Nga lại sử dụng hộp âm nhạc tấn công.
Hằng Nga thấy Đế Tuấn và Thái Nhất quay lại, nét mặt không khỏi tỏ ra mất kiên nhẫn.
Đặc biệt sau khi nàng nhìn thấy cây nguyệt quế bị phá hủy bởi đòn tấn công của Đế Tuấn, gương mặt càng trở nên khó coi, tức giận không thôi.
Nàng đang định khởi động hộp âm nhạc giết chết Đế Tuấn và Thái Nhất một lần nữa.
“Đừng mà!”
“Phụ vương mau dừng tay.”
Ngay lúc này nàng bỗng nghe thấy hai tiếng hô cực kỳ sợ hãi truyền tới.
Ngay sau đó nàng nhìn thấy hai đường kim quang từ chân trời vọt tới với tốc độ vượt thời không chắn phía trước Quảng Hàn cung.
Chân Hỏa Triều Tịch dữ dội bị hai đường kim quang này ngăn lại, do đó không hề ảnh hưởng đến Quảng Hàn cung chút nào.
Hai người đột nhiên đến đây đương nhiên là Lục Áp và Ô Sào thiền sư.
Bọn họ không ngờ rằng phụ vương của mình lại định tấn công Quảng Hàn cung.
Quả thực dọa bọn họ hết cả hồn, hồn phi phách tán.
Do đó bọn họ không thèm nghĩ ngợi bay thẳng đến chắn phía trước Quảng Hàn cung.
“Ầm.”
Chân Hỏa Triều Tịch đáng sợ trực tiếp nuốt chửng Lục Áp và Ô Sào, mặc dù bọn họ đã lấy huyền quang hộ thể ra kịp thời, hơn nữa hai người họ cũng là Kim Ô chi thể, trời sinh có sức chống cự mạnh mẽ đối với hỏa diệm.
Nhưng mà hai người vẫn bị Chân Hỏa Triều Tịch cuồn cuộn dữ dội chấn động đến mức lui về sau, khí huyết bên trong cơ thể quay cuồng, chòm râu có dấu vết cháy sém.
Hằng Nga nhìn thấy hai người Lục Áp và Ô Sào liền biết trò cười này cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Hai người Lục Áp và Ô Sào đương nhiên không ngu ngốc giống như Đế Tuấn và Thái Nhất.
Còn Đế Tuấn và Thái Nhất nhìn thấy Lục Áp và Ô Sào, trong đôi mắt lộ ra vẻ khó hiểu và không vui.
Bọn họ không ngờ nhi tử của mình lại ngăn cản đòn tấn công của mình.
Nhi tử ngăn cản lão tử, ngươi muốn tạo phản hay sao?
“Lục Áp, Ô Sào tại sao các ngươi lại chắn phía trước Quảng Hàn cung?” Đế Tuấn hỏi nhi tử và cháu trai của mình.
Lẽ nào hai người này có tư tình với Hằng Nga?
Nhưng mà không phải hòa thượng không được kết hôn sao?
Đế Tuấn hơi khó hiểu.
Đông Hoàng Thái Nhất cũng bất mãn quở trách Lục Áp và Ô Sào: “Các ngươi là thái tử Yêu tộc, tại sao lại để Thái Dương Tinh vốn thuộc về mẫu thân của các ngươi cho người khác chiếm cứ? Các ngươi còn xứng làm người sao?”
Lục Áp/ Ô Sào: “...”
Trong lòng bọn họ lúc này vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi còn vô cùng bất mãn với hành vi liều lĩnh của phụ vương mình.
Vốn dĩ bọn họ muốn giải thích chuyện Thái Dương Tinh cho Đế Tuấn và Thái Nhất, kết quả còn chưa kịp mở miệng đã bị Đế Tuấn và Thái Nhất quở mắng một trận, bọn họ cảm thấy tức giận sắp nổ tung.
Bọn ta không trách các ngươi gây chuyện rắc rối thì thôi đi, không ngờ các ngươi còn không biết xấu hổ mà trách mắng bọn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận