Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 812 - Đát Kỷ phát hiện Nữ Oa, Hậu Thổ

“Ôi, sao nàng lại tìm được khách điếm?” Tiểu Tê Tử bất ngờ nói.
Nữ Bạt: “Vừa rồi ta cũng chú ý đến hai người Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh đi vào, chỉ sợ các nàng để lộ ra.”
“Chúng ta mau vào xem qua tình huống một chút.”
Tiểu Tê Tử giẫm ga, lập tức đi tới khách điếm.
Lúc này nàng cũng không lái vọt xe vào trong mà dừng ở bên cạnh cửa, sau đó xuống xe với Nữ Bạt, lặng lẽ trốn ở cửa nhìn vào bên trong.
Nữ Bạt tò mò ngồi xổm phía sau Tiểu Tê Tử, nhìn vào trong khách điếm.

Nữ Bạt vừa đi vào khách điếm, quan sát phong linh treo trên rèm cửa, cũng không để trong lòng.
Ngay sau đó nàng bỗng nhiên nhìn thấy hai bóng người quen thuộc.
“Nữ Oa tỷ tỷ, Hậu Thổ tỷ tỷ, các ngươi thực sự ở đây sao?”
Đát Kỷ mừng rỡ nói với Nữ Oa và Hậu Thổ.
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt nghe tiếng gọi của Đát Kỷ thì lập tức mở to mắt nhìn.
Các nàng không ngờ, Đát Kỷ lại gọi Thánh Nhân Nữ Oa và Hậu Thổ là tỷ tỷ.
Lẽ nào nàng là muội muội của hai vị Thánh Nhân sao?
Nhưng quan hệ Nữ Oa và Hậu Thổ như thế sao lại có chung muội muội được chứ?
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt tràn ngập nghi ngờ.
Trước đó Nữ Oa và Hậu Thổ đang giúp Lý Nguyên làm cơm, kết quả hai người không phải ngươi ghét bỏ đồ ăn của ta chưa rửa sạch thì là ta ghét bỏ đồ ăn ngươi thái không đẹp.
Lý Nguyên thấy hai người quá ồn ào, lập tức đuổi hai người ra.
Lúc này hai người còn chưa kịp tức giận vì chuyện này.
Một người thì nói ngươi chọc cho Lý Nguyên mất vui, một người khác lại đổ tại ngươi.
Đúng lúc này các nàng đột nhiên thấy hình bóng quen thuộc.
“Đát Kỷ!”
“Sao ngươi lại tới đây?”
Hai người không khỏi ngạc nhiên kêu lên.
Ngoài ngạc nhiên thì Nữ Oa còn có vẻ hơi hoảng loạn.
Nàng còn chưa kịp thông báo cho Đát Kỷ tin tức Lý Nguyên ở đây, không ngờ Đát Kỷ lại cũng tự tìm tới rồi.
Không xong rồi, nàng sẽ không trách ta không coi trọng tỷ muội chứ!
Hậu Thổ cũng có chút bối rối không yên, á, nàng cũng đã quên thông báo tin tức của Lý Nguyên cho Đát Kỷ.
Nàng thề với ngọn đèn, nàng thật sự đã quên.
Đát Kỷ tung tăng đến bên cạnh Nữ Oa và Hậu Thổ, vẻ mặt vui vẻ nói: “Vừa rồi ở trên đường ta nghe có người nhắc đến các ngươi, nên đã hỏi một chút, không ngờ các ngươi lại ở Trường An.”
Tiểu Thanh thấy nữ tử này thực sự quen biết Nữ Oa và Hậu Thổ, hơn nữa nhìn quan hệ rất thân thiết thì trong lòng không khỏi càng ngạc nhiên hơn.
Người này rốt cuộc là ai?
Vì sao lại thân thiết với hai vị Thánh Nhân như vậy?
Nữ Oa nhìn Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh đang nhìn thì biết nhất định là Đát Kỷ nghe các nàng nói nên lúc này mới gây chú ý đến.
“Các ngươi ở khách điếm này làm gì?” Đát Kỷ tò mò hỏi Nữ Oa và Hậu Thổ.
“Cái này…”
Nữ Oa có chút không tiện mở miệng.
Chủ yếu là không biết giải thích thế nào việc tại sao không thông báo chuyện Lý Nguyên ở đây cho Đát Kỷ.
Ôi, hao tổn tâm trí quá.
đồng tử của Hậu Thổ xoay chuyển, giành trước nói: “Bởi vì ca ca của ngươi ở đây.”
Ầm!
Đát Kỷ bị lời nói bất ngờ của Hậu Thổ cố định tại chỗ.
Vẻ mặt dại ra, dường như không tin vào chính tai mình.
Qua một hồi lâu, nàng mới phản ứng lại được, thân thể giống như điện giật, lập tức nhảy dựng lên khỏi mặt đất. La hét kinh hoàng với Hậu Thổ: “Ngươi nói cái gì? Ca ca ta ở đây, thật hay giả, ngươi không gạt ta chứ?”
Hậu Thổ: “Đương nhiên rồi, hắn đang ở trù phòng hậu viện nấu cơm.”
Hậu Thổ vừa dứt lời, một dư ảnh bay vào sân sau, còn Đát Kỷ đã biến mất trước mặt mọi người.
Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh nhìn nhau với ánh mắt ngạc nhiên. Tự hỏi lẽ nào Lý công tử là ca ca của Đát Kỷ? Đây là điều quá bất ngờ. …
Tiểu Tê Tử và Nữ Oa cũng bàng hoàng trước tin đó, thất thần nhìn nhau. Tại sao lại là ca ca, không phải có thù oán sao?
Không lẽ tỷ tỷ này là cô cô của ta?
Tiểu Tê Tử Nhìn thấy Nữ Oa, Hậu Thổ, Tiểu Thanh và Bạch Tố Trinh cũng đi ra sân sau, nàng ta và Nữ Bạt vội vã vào nhà trọ, sau đó chạy lên tầng hai, nơi Nữ Bạt ở, trong phòng, hắn lặng lẽ theo dõi tình hình trong sân qua cửa sổ.
Đát Kỷ vào bếp, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.
Trước đây nàng còn tưởng rằng nếu phát hiện ca ca hôi hám này thì sẽ đánh cho hắn một trận, đánh đến mức đến muội muội của hắn cũng không nhận ra, xem sau này hắn có dám tùy tiện biến mất hay không.
Tuy nhiên, vào lúc này, khi nàng thực sự nhìn thấy ca ca mình, ý nghĩ đánh hắn đã biến mất, nước mắt không thể kiểm soát được chảy xuống.
Cảm thấy hạnh phúc, nhưng cũng cảm thấy ủy khuất. Tất nhiên Lý Nguyên cũng nhìn thấy muội muội mình.
Thành thật mà nói, ban đầu hắn nghĩ rằng muội muội của mình sẽ mắng hắn nặng nề và nói với hắn rằng hắn đã rời đi mà không nói lời từ biệt.
Nhưng hắn không ngờ chính rằng muội muội sẽ khóc, lại còn khóc không mãi không ngừng. Trong lòng hắn chợt xao xuyến, có chút xót xa.
Hắn nhớ rằng muội muội hắn chưa bao giờ rơi nước mắt ngoại trừ việc đứng bất lực ở góc phố và khóc khi nàng ấy bị lạc một mình.
Hắn không ngờ rằng mình sẽ làm muội muội mình khóc. Trong lòng ta cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Lý Nguyên cũng không nhiều lời, đi tới trước mặt muội muội, dùng đôi tay vụng về nhẹ nhàng ôm lấy nàng, để nàng tựa đầu vào vai mình.
“Ta xin lỗi.”
Lý Nguyên có chút lắp bắp.
Đây là lần đầu tiên hắn nói ba từ này với người khác, có chút không quen.
Đát Kỷ ôm lấy ca ca và chỉ biết khóc, vốn nàng có rất nhiều điều muốn nói với ca ca nhưng bây giờ nàng chỉ muốn khóc, khóc thật nhiều.
Nữ Oa, Hậu Thổ, Hiểu Tình và Bạch Tố Trinh cũng đi theo vào bếp.
Thấy Đát Kỷ khóc không ngừng, Nữ Oa lập tức tiến lên vỗ nhẹ vào tấm lưng ngọc của Đát Kỷ, an ủi nói: “Đát Kỷ đừng khóc, tìm được ca ca ngươi không phải nên vui mừng sao?”
Hậu Thổ gật đầu nói: “Đúng, ngươi nên vui mừng mới đúng.”
Đát Kỷ nghe lời, lập tức úp mặt vào vai ca ca vài lần, lấy áo hắn lau nước mắt trên mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận