Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1018 - Bị người chơi nạp tiền làm hoảng sợ. (2)

Nàng vội vã thi triển pháp thuật, tạo ra vô biên thi diễm, đốt về phía bàn tay khổng lồ bao vây lấy Tiểu Huỷ Tử.
Nhưng mà, thi diễm của nàng tạo ra, đối với bàn tay khổng lồ kia mà nói, giống như gãi ngứa vậy, căn bản chẳng tạo ra thương tổn gì.
Dù vậy Nữ Bạt vẫn mặc kệ, nàng bay lên mặt trên của bàn tay khổng lồ, cố gắng xé rách nó, muốn xác định xem Tiểu Huỷ Tử còn sống hay đã chết.
Nhưng mà, ban đầu hai tay có thể xé rách đất trời của Nữ Bạt.
Đối với bàn tay đột nhiên xuất hiện này, nàng ngay cả một vết rách cũng không tạo ra được.
Nữ Bạt thấy tình cảnh này, trong lòng vừa vội vừa sợ, tràn đầy tuyệt vọng, không biết nên làm sao cho phải.
Lo lắng Tiểu Huỷ Tử sẽ không thoải mái, sợ hãi đối với uy lực của bàn tay khổng lồ.
Nàng tuyệt vọng vì bản thân quá nhỏ bé.
Mộng Yểm chú ý đến hành vì của Nữ Bạt, không khỏi nhíu mày một cái.
Nữ Bạt tuy không thể đả thương càn khôn thần chưởng của nàng, nhưng mà cũng vô cùng đáng ghét!
Nàng chuẩn bị xuất thủ xoá bỏ con ruồi đáng ghét này.
Nhưng mà, ngay lúc này, trên mặt Mộng Yểm lộ ra một tia kinh ngạc.
Nàng chú ý thấy, ban đầu khi càn khôn thần chưởng bắt được xe đồ chơi, đột nhiên bị xuyên vào dòng sông dài của thời gian, chớp mắt đã không thấy tung tích.
Tốc độ của đối phương rất nhanh, ngay cả Mộng Yểm, cũng không theo kịp!
Nàng dĩ nhiên sẽ không chết, còn có thể chạy trốn!
Mộng Yểm vừa sợ vừa tức giận!
Nàng nghĩ không ra, một người bình thường không hề có tu vi, sao đối mặt với công kích của Càn Khôn thần chưởng mà vẫn có thể sống xót chứ?
Với sử dụng Hỗn Độn Chí Bảo để trốn thoát kiểu gì?
Điều này không hợp với tu tiên!
Quan trọng là, mắt thấy vịt sắp tới tay rồi mà lại bay mất, tim của Mộng Yểm đang rỉ máu.
Rốt cuộc là vận khí của ta tốt hay xấu?
Tại sao lại để ta liên tục gặp được Hỗn Độn Chí Bảo nhưng lại không cho ta có được nó?
Tại sao???
Tuyết bất chợt rơi đầy trời, khúc nhạc “Nhất Tiễn Hàn Mai”dường như vang lên bên tai.
...
Lời vừa rồi.
Tiểu Tê Tư bị bàn tay khổng lồ bắt được, trong lòng không ngừng gào sắp chết rồi, sắp chết rồi, bản thân sắp bị bàn tay khổng lồ bóp thành thịt vụn rồi.
Nhưng rất nhanh, nàng phát hiện bản thân chưa chết, cơ thể cũng không bị bóp thành thịt vụn.
Xe đồ chơi phát ra một tầng che phủ trong suốt như ngọc lưu ly, bao phủ quanh người nàng, vì vậy bàn tay khổng lồ hoàn toàn không chút mảy may làm nàng bị thương.
Tiểu Tê Tử thấy bản thân bình yên vô sự cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần.
Vội vàng có ý điều khiển xe đồ chơi dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Kết quả bay nhanh quá nàng cũng không biết mình bay đến nơi nào rồi.
Chỉ thấy xung quanh có rất nhiều sinh linh hình thù quái dị đang thi pháp tấn công một quầng sáng giống như ngân hà.
Ở nơi xa, nàng còn thấy Hỗn Độn đang cuồn cuộn, Hư Không đang sụp xuống, đất lửa gió nước đang nhảy loạn, không gian gió lốc đang tuỳ ý gào thét, quả thực còn đáng sợ hơn tận thế gấp trăm ngàn lần,
“Rốt cuộc ta đang ở đâu?”
Tiểu Tê Tử thắc mắc gãi gãi đầu.
“Ấy, sao tự nhiên lại có một con mèo kỳ lạ xuất hiện?”
Quỳ âm đang tấn công trận pháp trên trời của Tam Thập Tam liền chú ý tới con mèo kỳ lạ đột nhiên bay ra từ trong dòng sông không gian, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ nghi ngờ.
Nhưng rất nhanh, nghi ngờ trên mặt nàng liền biến thành sợ hãi.
Mùi tỏa ra từ con mèo kỳ lạ này, những nét đạo văn dày đặc trên người con mèo kỳ lạ này... vãi chưởng, đây rõ ràng là Hỗn Độn Chí Bảo mà!
Ta vậy mà phát hiện ra Hỗn Độn Chí Bảo trong truyền thuyết!
Ta sắp phát tài rồi!
Quỳ âm kích động đến nỗi cơ thể không nhịn được mà run cầm cập.
Nàng vội vàng dừng tấn công Tam Thập Tam, nhanh chóng bay về phía con mèo kỳ lạ, định bắt lấy con mèo kỳ lạ.
Song, đúng lúc này Tiểu Tê Tử vỗ vỗ đầu xe đồ chơi, dặn dò: “Chúng ta vẫn nên mau mau bay đi thôi, đừng để Nữ tỷ tỷ chờ đến sốt ruột.”
“...”
Vì vậy chờ khi Quỳ âm vừa bay đến chỗ mà con mèo kỳ lạ dừng lại, con mèo kỳ lạ đột nhiên biến mất trong dòng sông thời không, không thấy tung tích.
Quỳ âm muốn đuổi theo mùi của con mèo kỳ lạ nhưng mùi của đối phương rất nhanh đã biến mất.
Tốc độ của con mèo kỳ lạ, thật sự là quá nhanh.
Đã vượt qua không gian và thời gian rồi.
Nhanh đến nỗi nàng không theo kịp.
Quỳ âm thấy con mèo kỳ lạ biến mất rồi, biểu cảm đầu tiên là ngây ra một lúc, sau đó tức đến nỗi đấm ngực dậm chân, điên cuồng vò đầu bứt tóc.
Tại sao?
Tại sao lúc nãy ta lại chần chừ một giây?
Nếu như vừa nhìn thấy Hỗn Độn Chí Bảo, ta liền lập tức thi triển thuật Càn Khôn trong tay áo, nói không chừng ta đã bắt được Hỗn Độn Chí Bảo rồi.
Trời ơi, ta vậy mà lại bỏ lỡ Hỗn Độn Chí Bảo!
Nếu Bát Đại Chí Tôn còn lại biết chuyện này, chỉ sợ là cười đến nỗi rụng hết răng mất.
Bởi vì nội tâm bị hối hận chiếm đoạt, Quỳ âm cảm thấy bản thân sắp điên rồi!
Mãng Hoang Tu Sĩ ở nơi xa thấy Quỳ âm Chí Tôn cao cao tại thượng, đột nhiên vừa đấm đá ngực mình vừa bứt tóc, dáng vẻ hổn hển, mọi người không khỏi ngạc nhiên mà ngơ ngác nhìn nhau, mở to hai mắt nhìn.
“Quỳ âm đại nhân làm sao vậy?”
“Phát bệnh sao?”
“Ngươi muốn chết? Vậy mà dám bôi nhọ Quỳ âm đại nhân như vậy?”
“Đúng rồi, các ngươi có chú ý không? Chỗ vừa nãy hình như xuất hiện một con mèo kỳ lạ, mùi của con mèo hình như không đúng lắm.”
“Mùi của nó quả thực không đúng lắm, vậy mà lại toả ra Hỗn Độn Linh Khí và Đại Đạo Huyền Quang, cảm giác giống như Hỗn Độn Linh Bảo trong truyền thuyết.”
“Xì...”
Thiên Cung, Ngự Thư Phòng.
Mộng Yểm bởi vì con mèo kỳ lạ đột nhiên bay đi mà đang rơi vào trong tự bế.
Nàng đang rất tự trách bản thân: Vừa nãy ta nên phải cẩn thận hơn nữa, nên kiên nhẫn chờ sau khi đứa bé gái kia xuống xe mới ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận