Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1053 - Vận mệnh của Võ Tắc Thiên

Lục Áp gật đầu nói: “Đúng vậy, bây giờ tam giới đã bị mấy vị Thánh Nhân chia cắt, còn có Thiên Đình chủ tể Thiên giới, vương triều Tiên Đường thống trị Cửu Châu. Yêu tộc của Hồng Hoang đều gia nhập vào mấy thế lực này, chúng ta căn bản không có cơ hội hợp nhất Yêu tộc, ngược lại còn có thể gây nên hận thù với các thế lực lớn.”
Đế Tuấn xem thường nói: “Nhớ khi đó, vào thời điểm chúng ta thành lập yêu Đình, Yêu tộc cũng dựa vào những bộ tộc khác nhau, làm theo ý mình, căn bản không đồng ý với thân phận Yêu tộc này. Bên ngoài không chỉ có Vu tộc như hổ rình mồi mà còn có Đông Vương Công và Tây Vương Mẫu thiết lập Tiên Đình ngạo mạn một phương, có thể nói là trắc trở khắp nơi. Nhưng cuối cùng chúng ta vẫn vượt qua được đủ loại gian nan, hợp nhất Yêu tộc tán loạn, thành công tạo lập được Yêu Đình. Vì vậy chỉ cần có tâm thì không có chuyện gì là không thể.”
Đông Hoàng Thái Nhất tự tin nói: “Nếu trước đây chúng ta có thể thành lập Yêu Đình thì hiện giờ cũng có thể.”
Thấy hai người cố chấp muốn xây dựng lại Yêu Đình, Lục Áp và Ô Sào nhất thời vô cùng bất đắc dĩ.
Nhưng bọn họ cũng không tiếp tục đả kích hai người Đế Tuấn và Thái Nhất, nghĩ thầm, chỉ cần hai người hiểu rõ cục diện bây giờ của Hồng Hoang, sau khi gặp phải bức tường cản trở thì tự nhiên sẽ biết có một số việc, không phải có tâm là có thể làm được.
Sau đó, Lục Áp giải thích một ít về cục diện Hồng Hoang hiện nay cho Đông Hoàng Thái Nhất và Đế Tuấn.
Sau khi Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất nghe tin tức về thế giới Mãng Hoang, Mãng Hoang Chí Tôn thì lại lần nữa trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ không ngờ, vào khoảng thời gian bọn họ chết đi, Hồng Hoang lại xảy ra thay đổi lớn đến vậy.
Hồng Hoang lớn hơn gấp hai lần, nhiều hơn mấy vị Chí Tôn có thực lực không thua gì Thánh Nhân, Hồng Hoang tranh đấu, đã biến thành thời đại chiến tranh gay gắt giữa Hồng Hoang và Mãng Hoang. Quả nhiên thời đại thay đổi rất nhiều!
Trong lòng Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất âm thầm cảm khái nói.
Nhưng bọn họ cũng không vì vậy mà mất đi ý chí chiến đấu, họ còn muốn khôi phục lại huy hoàng ngày xưa.

Trường An, trong Có căn khách điếm.
Sau khi Tiểu Tê Tử chú ý đến động tĩnh trên Thái Dương Tinh thì tiếp tục tập trung vào bàn cờ, chuyên tâm chơi cờ với phụ thân.
“Đinh linh linh…”
Vừa kết thúc hai ván, đã nghe thấy tiếng chuông gió truyền từ cửa đến.
Ngay sau đó có một nữ tử trẻ tuổi mặc tử bào, thắt đai lưng ngọc, đeo túi màu vàng đi vào.
Đây là một mỹ nữ có dung mạo tuyệt thế có thể so sánh với Tam Tiêu.
Nhìn dáng vẻ nữ tử khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc dáng cao gầy thướt tha, da thịt trắng nõn như tuyết, dung mạo phong hoa tuyệt đại, khí chất trầm ổn trưởng thành, giữa hàng lông mày còn mang theo vẻ uy nghiêm.
Trong lúc đi lại, kèm theo một khí tràng cường đại khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Tiểu Tê Tử nhìn nữ tử thì trên mặt lộ ra nụ cười, quen thuộc chào hỏi:
“Võ ái khanh, sao ngươi lại tới đây?”
Nữ tử được gọi là Võ ái khanh vô cùng cung kính hành lễ với Tiểu Tê Tử và Lý Nguyên: “Thần Võ Chiếu, bái kiến bệ hạ, bái kiến Lý tiền bối.”
Lý Nguyên nhìn Võ Chiếu, khẽ gật đầu.
Võ Chiếu này vốn là Võ Mị Nương.
Nhưng ở thế giới này, Tiểu Tê Tử đã thành lập vương triều Tiên Đường, vận mệnh của Võ Mị Nương đã xảy ra thay đổi lớn.
Nàng không còn bị Lý Nhị đưa vào hoàng cung, cũng không trở thành Chiêu Nghi của Lý Trị, càng không cướp hoàng vị Đại Đường, trở thành một đời nữ hoàng.
Nhưng mặc dù không trở thành nữ hoàng thì Võ Chiếu cũng không bởi vậy mà trở nên không có tiếng tăm gì.
Ngược lại, nàng dựa vào năng lực và nghị lực của mình, tu luyện đến Đại La Kim Tiên hậu kỳ.
Sau đó lại dựa vào tài trí của nàng đề bạt lên, nay đã trở thành tể tướng thượng thư tỉnh của vương triều Tiên Đình. Bày mưu tính kế cho Tiểu Tê Tử, phụ tá Tiểu Tê Tử xử lý các việc của Tiên Đường.
Cũng coi như là nhân thần tài giỏi.
Đặc biệt, Tiểu Tê Tử cũng không thích quản lý chuyện triều đình, ba ngày hai buổi cũng không có việc gì thì thích chạy đến nơi này của Lý Nguyên, gần như là giao hết việc lớn nhỏ của Tiên Đường cho Võ Chiếu và mấy vị tể tướng, môn hạ tỉnh, trung thư tỉnh cùng xử lý.
Vì vậy Võ Chiếu có quyền hành rất lớn.
Sau khi Võ Chiếu hành lễ với Tiểu Tê Tử và Lý Nguyên xong thì trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây: “Khởi bẩm bệ hạ, vừa rồi động tĩnh truyền từ trên Thái Dương Tinh, chắc bệ hạ đã biết rồi. Thần cảm thấy, nếu có thể nói Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất gia nhập vào vương triều Tiên Đường chúng ta thì chẳng những có thể tăng mạnh thực lực của Tiên Đường chúng ta mà còn có thể xúc tiến việc dung hợp Yêu tộc và Nhân tộc, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Vì vậy thần hy vọng bệ hạ có thể hạ lệnh ngay lập tức, phái sứ giả đến Thái Dương Tinh thuyết phục Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất, để không bị thế lực khác đi trước một bước.”
Tiểu Tê Tử nghe ý kiến của Võ Chiếu xong lắc đầu nói: “Dựa vào tính tình cao ngạo của Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất, e rằng sẽ không chịu thua người khác.”
Biểu cảm của Tiểu Tê Tử khi nói chuyện với Võ Chiếu lúc này hoàn toàn không hề trẻ con như lúc ở một mình cùng với Lý Nguyên trước đây, mà là tràn đầy uy nghiêm. Rõ ràng nàng không làm gì cả nhưng lại cho người khác một cảm giác áp bức dữ dội, khiến Võ Chiến cũng không dám thở mạnh.
Võ Chiếu cung kính lễ độ nói: “Mỗi lúc mỗi khác, bây giờ từ lâu đã không còn Vu Yêu tranh bá, vi thần cảm thấy tốt hơn hết vẫn nên thử một lần. Dù thất bại cũng không quan trọng, nhưng nếu như thành công thì lợi ích trong đó nhiều không kể xiết.”
Tiểu Tê Tử gật đầu: “Ngươi nói cũng có lý, vậy ngươi quay về bàn bạc với Thượng Quan Uyển Nhi và Lý Văn Thành xem phái ai đi du thuyết với hai người Đế Tuấn và Thái Nhất đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận