Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2293 - Thiên Địa Kim Quang Tráo!

Lúc này Ninh Trung Tắc mới lấy lại tinh thần, nàng hoảng sợ hỏi Cát Tường: “Cát Tường, tại sao ngươi lại muốn lục phủ ngũ tạng của sư phụ ngươi?”
Cát Tường không trả lời Ninh Trung Tắc, nàng vẫn nhìn Nhạc Bất Quần, tiếp tục nói: “Nếu ngươi không cho ta, thì ta sẽ chủ động lấy đó.”
“Chủ động lấy? Ngươi muốn chủ động lấy như thế nào?”
Vẻ mặt Nhạc Bất Quần cảnh giác nhìn chằm chằm Cát Tường.
Cát Tường không trả lời Nhạc Bất Quần, trong miệng nàng đột nhiên vang lên tiếng đếm ngược của máy móc: “Năm, bốn, ba…”
Nhạc Bất Quần thấy Cát Tường mặt không chút thay đổi đếm ngược, chỉ cảm thấy càng thêm quỷ dị.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng không khỏi sinh ra một tia sợ hãi.
Cảm giác cứ như có chuyện gì không ổn sắp xảy ra vậy.
Ninh Trung Tắc cũng cảm thấy bầu không khí quá dọa người, nàng vội vàng mở miệng nói với Cát Tường: “Cát Tường, đây là sư phụ của ngươi, ngươi không được lỗ mãng.”
Nhưng Cát Tường hoàn toàn không trả lời Ninh Trung Tắc.
Trong miệng nàng tiếp tục đếm ngược.
Rất nhanh, đã đếm đến ‘Không’.
Giờ phút này, chỉ thấy xung quanh cơ thể Nhạc Bất Quần đột nhiên hiện ra một đạo văn huyết sắc quỷ dị.
Mà trong hai mắt của Cát Tường cũng xuất hiện một đạo văn huyết sắc giống vậy, nhìn thấy đạo văn huyết sắc này, Nhạc Bất Quần theo bản năng cảm thấy không ổn.
Bóng dáng hắn vừa động, lập tức chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện bản thân không cách nào di chuyển cơ thể của mình.
Hắn cảm giác không gian xung quanh cơ thể mình, không biết vì nguyên nhân gì mà trở nên cứng rắn hơn huyền thiết, khiến hắn động đậy ngón tay đều vô cùng khó khăn.
Chứ đừng nói phá vỡ hư không muốn chạy trốn.
Phản ứng của Nhạc Bất Quần không thể nói là không nhanh.
Hắn lập tức vận chuyển ‘Tử Hà Công’, muốn tránh thoát không gian giam cầm xung quanh.
Nhưng dù hắn vận chuyển công pháp như thế nào, thì hắn cũng hoàn toàn không cách nào lay động không gian giam cầm quanh thân.
Điều này khiến cho Nhạc Bất Quần vừa sợ vừa run.
Hắn không rõ rốt cuộc Cát Tường đã sử dụng thủ đoạn gì lại quỷ dị như vậy, khủng bố như vậy?
Hắn đường đường là cường giả Thái Ất Kim Tiên, ngay cả chạy trốn cũng không làm được?
Nhạc Bất Quần nhẫn nhịn hoảng sợ, vội vàng lớn tiếng quát lớn với Cát Tường: “Cát Tường, ngươi mau dừng tay, lẽ nào ngươi muốn khi sư diệt tổ sao?”
Đúng lúc này, chỉ thấy một tia hồng quang đột nhiên bay vào viện lạc.
Một bóng dáng ửng đỏ lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Chính là Nhạc Linh San.
Vừa rồi nàng nhận thấy khí tức không đúng nên lập tức đến xem xét tình hình.
Sau khi tiến vào viện, Nhạc Linh San lớn tiếng hỏi: “Chuyện gì vậy, đã xảy ra chuyện gì? Hả, dáng vẻ này của Cát Tường, lẽ nào nàng muốn thỏa mãn nguyện vọng của ai?”
Nhạc Linh San vừa nói xong thì nghe thấy Nhạc Bất Quần phát ra một tiếng gào thét thảm thiết.
Thì ra ngực của Nhạc Bất Quần không hề báo trước mà bị nứt ra, lộ ra lục phủ ngũ tạng ở bên trong.
Máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ toàn thân Nhạc Bất Quần.
Nỗi đau vô biên bao bọc linh hồn của Nhạc Bất Quần.
Nhưng so với đau đớn, thì Nhạc Bất Quần càng hoảng sợ hơn.
Hắn không ngờ ngực của mình lại tự nứt ra.
Lẽ nào Cát Tường thật sự muốn lấy lục phủ ngũ tạng của ta?
Nghĩ đến đây, Nhạc Bất Quần không khỏi sợ tới mức vong hồn đều bốc lên, hồn bay lên trời.
Hắn vội vàng lớn tiếng kêu với Nhạc Linh San: “Linh San, mau công kích Cát Tường, nàng muốn giết ta.”
Nhạc Linh San nghe vậy, trên mặt lại có vẻ chần chờ.
Nàng còn chưa kịp phản ứng.
Dáng vẻ này của Cát Tường không phải là nên thỏa mãn nguyện vọng của người khác sao?
Sao lại muốn giết phụ thân?
Cát Tường đáng yêu như vậy, sao lại đột nhiên giết người?
“A!”
Ngay khi Nhạc Linh San chần chờ, chỉ nghe thấy Nhạc Bất Quần lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Chỉ thấy một mảng máu thịt mơ hồ nứt ra từ ngực của Nhạc Bất Quần, bay ra, lơ lửng trên viện lạc.
Thì ra, có một bàn tay vô hình kéo bàng quang của Nhạc Bất Quần xuống.
Nhạc Bất Quần đã tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên, nên kết cấu cơ thể của hắn sớm đã không giống người bình thường.
Cho nên ngực nứt ra, sau khi bàng quang bị kéo xuống, vẫn không chết, hơn nữa còn có ý thức.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nhạc Linh San trực tiếp bị dọa cho choáng váng.
Nàng há to miệng, dường như không dám tin vào mắt mình.
Vẫn là Ninh Trung Tắc phản ứng nhanh.
Chỉ thấy sắc mặt nàng ngang dọc, lập tức thi triển thân pháp, đi tới bên cạnh Cát Tường.
Nàng nắm lấy cổ tay của Cát Tường, muốn dẫn Cát Tường đi.
Cũng giải vậy cho Nhạc Bất Quần.
Nhưng Ninh Trung Tắc vừa bay đến bên cạnh Cát Tường, chỉ thấy chiếc váy lá trúc màu xanh lục trên người Cát Tường hiện lên một tia sáng màu lục.
Sau đó Ninh Trung Tắc bị bắn bay ra ngoài giống như lần trước.
Hoàn toàn không cách nào tiếp xúc với cơ thể của Cát Tường, chứ đừng nói là dẫn Cát Tường đi.
“A!”
Đúng lúc này, Nhạc Bất Quần lại lần nữa phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Chỉ thấy mảng huyết nhục mơ hồ bay ra từ ngực của Nhạc Bất Quần.
Lần này là ruột già của Nhạc Bất Quần.
Ninh Trung Tắc thấy thế, vội vàng hét lên với Nhạc Linh San: “Linh San, đừng ngây ra đó nữa, nhanh nghĩ cách để Cát Tường dừng tay, nếu không phụ thân ngươi sẽ chết đó.”
Tại hiện trường, tu vi của Nhạc Linh San là cao nhất, bởi vậy Ninh Trung Tắc chỉ đành ký thác hết hy vọng lên trên người Nhạc Linh San.
Nhạc Linh San bị Ninh Trung Tắc rống giận đánh thức, nàng không hề do dự, hai tay bắt đầu nhanh chóng kết ấn.
Trong nháy mắt, một pháp võng màu vàng kim hiện lên từ hư không, nhanh chóng bao phủ về phía Cát Tường.
Cát Tường vẫn đứng tại chỗ, hoàn toàn không nhúc nhích.
Bởi vậy, rất đơn giản, pháp võng màu vàng kim này thành công bao trùm Cát Tường.
Nhạc Linh San thấy thế, không khỏi mừng rỡ quá đỗi.
Pháp thuật này của nàng tên là Thiên Địa Kim Quang Tráo.
Chỉ cần bị Thiên Địa Kim Quang Tráo này vây khốn, thì hành động của người bị nhốt chẳng những bị hạn chế, khó có thể thoát thân, mà ngay cả pháp thuật cũng khó thi triển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận