Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1943 - Đạo tặc Sở Lưu Hương!

Lý Đại Chủy hỏi lão Bạch: “Lão Bạch, không phải ngươi biết Sở Lưu Hương sao? Sao bây giờ hắn lại định trộm đồ của Lý Nguyên? Ngươi là đạo tặc rất lão luyện, ngươi nói gì về việc này đi.”
Lão Bạch nhún vai nói: “Đã từng, ta quả thật có gặp qua hắn một lần, lúc trước ta mới trở thành đạo tặc không lâu, liền muốn gặp thống lĩnh của nhóm đạo tặc danh tiếng, nhưng mọi người không quen hắn.”
“Nghĩ tới buổi tối là có thể nhìn thấy thống lĩnh đạo tặc trong truyền thuyết, ta còn có chút kích động đây!”
Tiểu Quách thì có vẻ hưng phấn.
Lữ Tú Tài mới chờ mong nói:
“Không biết, thống lĩnh đạo tặc sẽ lộ diện bằng cách nào?”
Lý Nguyên thì không quan tâm việc này, nên vẫn làm việc nên làm.
Hắn ăn xong điểm tâm, rồi rời khách điếm, quay lại vẫn nghe mọi người kể chuyện.
Lý Nguyên không để tâm, nhưng mọi người trong khách điếm vẫn phấn khích nghĩ rằng thống lĩnh đạo tặc sẽ đến khách điếm vào tối nay.
Ai cũng mong buổi tối đến nhanh một chút.
Danh tiếng đạo tặc rất lẫy lừng, nhưng không biết liệu đạo tặc không bao giờ bỏ qua thứ gì trong truyền thuyết có thể cướp được Cửu Diệp Linh Chi thảo từ tay Lý Nguyên không?
Tuy nhiên, nếu Cửu Diệp Linh Chi thảo của Lý Nguyên được hắn tạo bằng sức mạnh, thì thống lĩnh đạo tặc sẽ đánh cắp nó bằng cách nào đây?
Bây giờ Lý Nguyên còn chưa tạo ra nó!
......
Hôm nay, chuyện làm ăn của khách điếm cũng khá tốt, có hai đợt khách đến ở.
Một trong hai đợt khách là một ông cụ có cô cháu gái xinh đẹp ở độ tuổi đôi mươi.
Đợt khách còn lại, là hai vợ chồng trung niên và một cậu bé tầm tám, chín tuổi.
Điều mà mọi người trong khách điếm không biết chính là xuất thân của hai đợt khách này không hề đơn giản.
Hơn nữa, bọn họ thật ra là đi cùng nhau.
Vì để đánh cắp Cửu Diệp Linh Chi thảo của Lý Nguyên, mà họ đã thay đổi diện mạo và đến khách điếm như những lữ khách bình thường.
Mà đám người kia không ai khác chính là Sở Lưu Hương cùng ba hồng nhan tri kỷ và bằng hữu tốt của hắn -- Hồ Thiết Hoa.
Hai ông cháu kia, là do Lý Hồng Tụ và Tống Điềm Nhi giả trang thành, còn hai vợ chồng trung niên là Sở Lưu Hương cùng Tô Dung Dung cải trang.
Còn cậu bé tám, chín tuổi kia, thật ra là Hồ Thiết Hoa thay đổi hình dạng thành, mấy kẻ đó dùng dịch dung thuật đã đạt đến cảnh giới hoàn hảo, vì vậy lão Bạch mới không phát hiện được điều gì lạ.
Sở Lưu Hương trước giờ muốn ăn cắp món đồ gì, đều chưa bao giờ bỏ qua, vì trừ việc hắn có khả năng tự do xuyên qua hư không, hắn còn có thuật dịch dung rất hữu dụng.
Sở Lưu Hương tốn công cải trang đến khách điếm như vậy, là vì hắn phải đi lấy Cửu Diệp Linh Chi thảo.
Bởi vì Cửu Diệp Linh Chi thảo có liên quan đến sự sống chết của một trong những bằng hữu tốt của hắn - Cơ Băng Nhạn
Vì lý do đó, Sở Lưu Hương phải thực hiện nó một cách cẩn thận.
Họ đến khách điếm đặt phòng, trong thời gian ngắn, họ đã hiểu được tình hình trong khách điếm...
Điều làm cho Sở Lưu Hương không ngờ tới là lại gặp đồng môn ở đây - đạo tặc Bạch Ngọc Đường!
Tuy Sở Lưu Hương chỉ gặp qua Bạch Ngọc Đường một lần, hơn nữa đã là mấy trăm năm trước, nhưng hắn vẫn nhận ra ngay lập tức.
Tại sao Bạch Ngọc Đường lại ở chỗ này?
Lẽ nào hắn cũng vì bảo vật trên người Lý Nguyên mà đến?
Sở Lưu Hương không tin rằng đường đường là một vị thánh trộm, lại sẵn sàng làm người phục vụ.
Đương nhiên, đối phương phải có mục đích khác mới ngụy tạo danh tính của mình như thế.
Chỉ hy vọng không mâu thuẫn với mục đích của hắn!
Sở Lưu Hương ngạc nhiên, nhưng cũng không khỏi thầm vui mừng.
May là hắn đã dịch dung, nếu để Bạch Ngọc Đường nhận ra, vậy thì rất khó xử!
Ngoại trừ việc gặp phải Bạch Ngọc Đường ở ngoài, mọi chuyện còn lại đều rất thuận lợi.
Trước sự vui mừng của Sở Lưu Hương và nhóm người của hắn, bọn họ không nhìn thấy người gần đây có danh tiếng lẫy lừng trong khách điếm, người được xưng tính toán như thần, không bao giờ sai sót và có vô số bảo vật trong tay, Lý công tử -- Lý Nguyên.
Đã như vậy thì mọi chuyện càng trở nên dễ dàng.
Lý Hồng Tụ và Tống Điềm Nhi đang giả trang cùng với Hồ Thiết Hoa đang giả dạng một đứa trẻ ở dưới lầu, quan sát phục vụ khách điếm và người làm cùng hắn ta là Bạch Ngọc Đường, đồng thời sẽ cảnh báo khi Lý Nguyên trở về.
Mà hai người Tô Dung Dung và Sở Lưu Hương, thì đang lén lút trên lầu đi vào gian phòng của Lý Nguyên, để tìm kiếm Cửu Diệp Linh Chi thảo.
Điều khiến Sở Lưu Hương bất ngờ chính là gian phòng của Lý Nguyên không hề bị khóa.
Càng không có bố trí trận pháp cấm chế phòng ngự hay báo động.
Hắn và Tô Dung Dung, đi vào phòng dễ như ăn cháo.
“Hắn không phải tính toán không có sai sót sao? Vậy mà gian phòng của chính hắn, ngay cả cấm chế cảnh báo cũng không có, là do ta quá đề cao cảnh giác rồi!”
Tô Dung Dung truyền âm tới Sở Lưu Hương.
Sở Lưu Hương vừa xem xét tình huống bên trong phòng, vừa truyền âm đến Tô Dung Dung.
“Đừng chủ quan, có thể hắn đã bày bố bí mật gì đó. Bây giờ chúng ta cần phải cẩn thận tìm kiếm, xem có thể tìm được manh mối về Cửu Diệp Linh Chi thảo hay không, Băng Nhạn vẫn đang chờ chúng ta cứu mạng đấy.”
Tô Dung Dung gật đầu, không nói gì nữa, bắt đầu tìm kiếm trong phòng!
Đột nhiên, Sở Lưu Hương khịt khịt mũi, hắn sờ vào mũi với vẻ mặt nghi ngờ.
“Kỳ lạ, trong phòng này hình như thoang thoảng mùi dược, mùi dược này rất đặc biệt, hình như có ẩn chứa Cửu Cung Thái Cực Chi Đạo Vận, mùi khá giống Cửu Diệp Linh Chi thảo mà chúng ta muốn tìm.”
Tô Dung Dung nghe vậy, cũng ngửi thử mùi trong không khí.
Nàng nhắm mắt lại, tập trung ngửi thử mùi thoang thoảng nhẹ trong không khí.
Rất nhanh sau đó nàng liền trợn to hai mắt, mặt kinh ngạc nói: “Mùi dược này thật giống mùi của Cửu Diệp Linh Chi thảo, xem ra người tên Lý Nguyên này thật sự có Cửu Diệp Linh Chi.”
Nói tới đây, nàng hơi kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận