Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1766 - Xác định không phải đang khoe mẽ à!

Hoàng Dung nghe vậy, vẻ mặt lập tức cạn lời, nàng phỉ nhổ Quách Tĩnh: “Ngươi ngu à, ngươi có sư phụ, có quan hệ gì đến việc ngươi thi vào Ngọc Chương học viện? Vô số đệ tử thế gia, tinh anh môn phái còn tranh giành đánh nhau vỡ đầu muốn thi được vào Ly Sơn học viện đấy.”
Quách Tĩnh nghi ngờ nói: “Chẳng lẽ đây không tính là phản bội sư môn, khi sư diệt tổ sao?”
Hoàng Dung khinh bỉ nói: “Đây đã là năm nào rồi, tư tưởng đừng có phong kiến như vậy được không? Theo đuổi cảnh giới tu luyện cao siêu hơn, đây mà là phản bội sư môn, khi sư diệt tổ gì chứ?”
Quách Tĩnh gật đầu, “Để ta suy nghĩ một chút. Đa tạ Lý công tử chỉ điểm sai lầm cho ta.”
Hắn khom lưng với Lý Nguyên rồi rời khỏi khách điếm, chuẩn bị lên phố tùy tiện thăm dò chuyện về Ngọc Chương học viện.
Trải qua một phen thăm dò, Quách Tĩnh biết được, đầu tháng sau chính là thời điểm thu nhận học viên một trăm năm một lần của Ngọc Chương học viện.
Đúng là cơ hội khó có được.
Tương lai sau khi tốt nghiệp từ Ngọc Chương học viện, còn có thể gia nhập quân đội Đại Đường, hoặc làm bộ khoái gì đó.
Tiền cảnh vào nghề rất tốt.
Quách Tĩnh thật đúng là động lòng.
“Quách huynh, Quách huynh.”
Khi Quách Tĩnh đang nghĩ chuyện Ngọc Chương học viện ở trên đường, hắn đột nhiên nghe thấy hình như có người đang gọi mình.
Nhìn theo tiếng gọi, hắn lập tức nhìn thấy một người quen biết đang đứng cách đó không xa, vẻ mặt mỉm cười nhìn hắn.
“Triệu lão đệ, ngươi cũng tới Trường An à. Không nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau ở trên đường.”
Quách Tĩnh nhìn thấy người đó, vội vàng đi tới, có vẻ rất vui mừng.
Thật ra thì hắn và Triệu Tri Dịch chỉ có duyên gặp mặt một lần, cũng không quá quen thuộc.
Nhưng có thể gặp nhau lần nữa ở nơi lớn như Trường An, lại khiến Quách Tĩnh rất kích động.
Người chào hỏi Quách Tĩnh, chính là Triệu Tri Dịch sở hữu hệ thống đưa tang.
Ở bên cạnh Triệu Tri Dịch, còn một người có vết bớt màu xanh trên mặt đứng đó, chính là Dương Chí.
Hai người bọn họ gặp nhau trên đường tới Trường An.
Triệu Tri Dịch biết Dương Chí là con trai của Dương Hiển Văn, bản lĩnh cũng không tệ lắm, gần đây lại buồn bực thất bại, cho nên tính mời chào Dương Chí làm tùy tùng của mình.
Dương Chí thấy Triệu Tri Dịch ra tay xa xỉ, hơn nữa thực lực sâu không lường được.
Vì vậy sau khi nghe lời mời chào của Triệu Tri Dịch, hắn suy nghĩ một chút thì đồng ý.
Cho nên, hai người cùng nhau kết bạn mà đi.
Quách Tĩnh đi tới trước mặt Triệu Tri Dịch, nhìn hắn đánh giá trên dưới một phen, không khỏi kinh ngạc cực kỳ: “Triệu lão đệ, cũng không lâu lắm, sao cảm giác ngươi không giống trước kia thế?”
“Vậy à?”
Triệu Tri Dịch vui vẻ hỏi ngược lại.
Thật ra Triệu Tri Dịch cực kỳ rõ ràng thay đổi của mình.
Hôm nay hắn đã dùng tích phân thu hoạch được gia tăng thực lực của mình.
Tu vi hiện tại của Triệu Tri Dịch đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn.
Trên người còn có vài món Tiên thiên chí bảo, thậm chí Hỗn độn linh bảo.
Vì vậy cho dù là khí chất hay là tinh thần diện mạo của Triệu Tri Dịch đều xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất so với lúc lúc hắn và Quách Tĩnh mới quen biết.
Hơn nữa Triệu Tri Dịch còn tiến hành tu bổ một vài tiểu tiết đối với dung mạo, chiều cao cùng với vóc người của mình.
Dáng vẻ nhìn không thay đổi, nhưng trở nên càng đẹp trai hơn trước kia.
Thế nên lúc này Quách Tĩnh mới cảm thấy Triệu Tri Dịch nhìn không giống với lúc trước.
Triệu Tri Dịch không muốn khiến Quách Tĩnh quá chú ý sự thay đổi dung mạo của mình, vì vậy hắn vội vàng đổi chủ đề hỏi Quách Tĩnh: “Quách huynh, vừa nãy ngươi đang làm gì đó? Sao ta thấy ngươi cứ vễnh tai nghe lén người khác nói chuyện?”
Quách Tĩnh nghe vậy, quả nhiên không chú ý sự thay đổi về dung mạo của Triệu Tri Dịch nữa.
Hắn giải thích: “Ta đang hỏi thăm chuyện về Ngọc Chương học viện.”
Quách Tĩnh lập tức nói chuyện hắn chuẩn bị thi vào Ngọc Chương học viện cho Triệu Tri Dịch và Dương Chí biết.
Dương Chí nghe Quách Tĩnh giải thích, không nhịn được lên tiếng: “Điều kiện Ngọc Chương học viện thu nhận đệ tử, tuy lỏng lẻo hơn so với học phủ đứng đầu như Ly Sơn học viện không ít nhưng nó vẫn cực kỳ hà khắc, đệ tử có thể được thu nhận vào kiểu gì cũng phải là rồng phượng trong những người tán tu mới được. Dương Chí từng thi đậu Ngọc Chương học viện, vì vậy hiểu tường tận chuyện của Ngọc Chương học viện, vô cùng rõ ràng điều kiện thu nhận học viên của Ngọc Chương học viện.”
Hắn cảm thấy, với tu vi của Quách Tĩnh, còn cả thiên phú tu luyện nữa, khoảng cách điều kiện thi được Ngọc Chương học viện còn hơi kém chút.
Quách Tĩnh cảm khái: “Đúng vậy, trải qua một phen hỏi thăm, ta phát hiện yêu cầu của Ngọc Chương học viện đối với thiên phú của đệ tử là vô cùng cao. Chẳng qua Lý công tử tính cho ta, hắn nói chắc chắn ta có thể thi được, thế nên ta mới đến thăm dò.”
“Lý công tử là ai? Hắn còn biết tính à?”
Triệu Tri Dịch tò mò nói với Quách Tĩnh.
Quách Tĩnh: “Lý công tử là ông chủ của khách điếm ta đang ở, quả thật hắn có khả năng suy tính. Lúc trước ta chưa nói cho hắn mà hắn lại biết ta là Kim Đao phò mã của Đại Mạc quốc, rất lợi hại.”
Dương Chí biết Quách Tĩnh thế mà lại là phò mã của Đại Mạc quốc phía bắc, khóe miệng không nhịn được giật giật.
Đây xác định không phải là đang khoe mẽ à?
Dáng vẻ người này thành thật giản dị, không phải anh tuấn cho lắm, sao lại là phò mã được?
Mà ta lại luân lạc thành tùy tùng.
Chênh lệch giữa người và người, sao lại lớn như vậy chứ?
Lúc trước Dương Chí còn cảm thấy chắc chắn Quách Tĩnh không thi đậu Ngọc Chương học viện, bây giờ hắn mới biết được, thì ra tên hề là chính bản thân hắn!
Haizz!
Nhân sinh đáng chết!
Triệu Tri Dịch chợt biết được có người có thể suy tính vận mệnh, không khỏi sinh ra một chút tò mò đối với “Lý công tử” chưa từng gặp mặt.
Người này, thật sự lợi hại như Quách Tĩnh nói ư, lại suy tính vận mệnh?
Hay là Quách Tĩnh bị đối phương lừa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận