Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2193 - Lý Nguyên thật sự là bảo vật!!

Những gì Lý Nhị nói là sự thật mà thôi.
Mùi vị của bánh bích quy này thật sự là mỹ vị nhân gian, khiến người ta ăn mãi không ngán, đừng nói là ăn năm, sáu ngày, cho dù ăn năm, sáu trăm năm, Mai Thiên Vũ cũng cảm thấy mình sẽ không nôn.
Nó thật sự quá ngon rồi.
Nàng cảm thấy có thể ăn miễn phí bánh bích quy, chính là điều hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Nếu nó được kết hợp với trà Vân Vũ, ngay cả thần tiên cũng không thể cưỡng lại được!
“Răng rắc!”
Không nhịn được, Mai Thiên Vũ lại ăn một cái nữa.
Càng ăn càng dừng không được.
Mai Thiên Vũ lần đầu phát hiện bánh bích quy cũng có ăn ngon như vậy.
Sau khi ăn bánh bích quy này, Mai Thiên Vũ mới cảm thấy tất cả bánh bích quy trước giờ nàng từng ăn đều không là gì!
Không gì có thể so sánh với nó.
“Răng rắc, “
Mai Thiên Vũ ăn bánh bích quy say sưa ngon lành, không tin được hỏi Lý Nguyên: “Bánh bích quy này là do ngươi làm sao? Không phải quá ngon rồi sao?”
Lý Nguyên đọc tiểu thuyết, không ngẩng đầu lên nói: “Là ta làm, mùi vị cũng được.”
Mai Thiên Vũ vừa ăn bánh bích quy, vừa nói: “Không phải cũng được, mà là quá ngon rồi. Không biết ngươi đã làm thế nào? Có công thức đặc biệt nào không? Có thể dạy ta làm được không?”
Nàng thật sự muốn học.
Lý Nhị ăn đậu phộng đường, xen vào nói: “Ngươi cũng đừng nhọc lòng, cho dù có dạy ngươi, ngươi cũng không làm ra được mùi vị này.”
Mai Thiên Vũ không tin: “Chỉ cần ngươi đem tất cả công thức cho ta, sao có thể làm không được?”
Lý Nhị: “Đã từng có không ít người học công thức chế biến của tỷ phu, như Nữ Oa nương nương, Hậu Thổ nương nương, Tiểu Tê Tử...... Nhưng không người nào có thể làm ra mùi vị giống của tỷ phu, Tiểu Tê Tử có thể làm ra mùi vị giống năm, sáu phần cũng đã rất lợi hại.”
Trời ơi!
Nghe thấy những cái tên Lý Nhị nói, Mai Thiên Vũ không khỏi kinh ngạc há to miệng.
Nữ Oa nương nương, Hậu Thổ nương nương, đều là Tuyên Cổ Thánh Nhân!
Không nghĩ tới hai vị Thánh Nhân nương nương lẫy lừng năm xưa lại quen biết với Lý Nguyên, còn học Lý Nguyên cách làm đồ ăn ngon.
Là thật hay giả vậy?
Không biết hai vị Thánh Nhân nương nương này có xinh đẹp không?
Đúng rồi, cái tên ‘Tiểu Tê Tử’ này, ta đã nghe hai lần rồi.
Lần trước Lý Nhị nói Tiểu Tê Tử là nghĩa nữ của Lý Nguyên.
Sao Lý Nhị lại đem nàng cùng Thánh Nhân nương nương đặt ngang hàng vậy chứ?
Mai Thiên Vũ kìm nén sự nghi ngờ trong lòng, nàng khiếp sợ hỏi Lý Nhị: “Các ngươi có quen biết hai vị Thánh Nhân nương nương sao?”
Lý Nhị lạnh nhạt nói:
“Đương nhiên biết, các nàng thường xuyên đến chỗ tỷ phu ta ăn quỵt cơm, nếu ngươi thường xuyên đến, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được họ.”
Thánh Nhân?
Quỵt cơm?
Hai từ này có thể dùng cạnh nhau sao?
Mai Thiên Vũ cảm thấy hình tượng Thánh Nhân chí cao vô thượng như tan vỡ!
Nàng không hiểu nói: “Thánh Nhân không phải không gì là không làm được sao? Tại sao ngay cả Thánh Nhân cũng không thể làm ra được mùi vị giống như vậy?”
Lý Nhị vừa ăn vừa giải thích: “Ừm, bởi vì tỷ phu làm đồ ăn đều dung hợp đạo vận đặc biệt ở bên trong, không có tu vi của tỷ phu, thì không có cách nào làm giống.”
Mai Thiên Vũ phát hiện càng ngày càng nhiều bằng chứng chứng minh được tu vi của Lý Nguyên thật sự rất cao.
So với Thánh Nhân còn cao hơn nữa.
Nàng thấy Lý Nhị không chỉ ăn bánh bích quy say sưa ngon lành, mà ăn đậu phộng đường, bánh quy xốp cũng y như vậy.
Nàng không khỏi tò mò mà cầm đậu phộng đường nếm thử.
Sau khi nếm thử, nàng lập tức muốn ngừng mà không được.
Nàng phát hiện bất kể là đậu phộng đường hay bánh quy xốp đều ngon như nhau khiến người ta hận không thể nuốt luôn đầu lưỡi.
Trời ạ, trên cõi đời này sao có nhiều mỹ vị như vậy!
Ta như chìm vào hương vị của nó!
Vừa ăn đồ ăn vặt, vừa nhìn Lý Nguyên yên tĩnh đọc sách.
Mai Thiên Vũ càng ngày càng thấy Lý Nguyên chính là một báu vật.
Không chỉ lớn lên đẹp trai, thực lực còn mạnh hơn, còn có làm ra đồ ăn vặt siêu cấp vô địch, tính cách còn dịu dàng......
Ông trời ơi, làm sao mới có thể gả cho hắn!
Nếu ta có thể gả cho hắn, nhất định mỗi ngày ta đều sẽ bắt hắn làm những đồ ăn vặt khác nhau, Lý Nhị thấy đồ ăn vặt trên bàn giảm với tốc độ mắt thường cũng nhìn được.
Hắn đau lòng nhắc nhở Mai Thiên Vũ: “Ngươi có thể giống thục nữ hay không? Chú ý cách ăn uống của mình đi?”
Mai Thiên Vũ không chịu yếu thế nói: “Vậy sao ngươi không làm một quân tử, chú ý cách ăn uống của mình?”
Lý Nhị chầm chậm nói: “Tỷ phu sẽ không thích nữ nhân có cách ăn uống xấu xí như vậy.”
Ngạch......
Mai Thiên Vũ theo bản năng giảm tốc độ ăn vặt của mình lại.
Ta phải giữ hình tượng trước mặt Lý Nguyên.
Nhìn vào vẻ đẹp của tảng băng ở phía đối diện.
Từ đầu đến cuối, yên tĩnh giống một bức tranh vẽ.
Thờ ơ với tất cả những điều bọn ta nói.
Ta nên học hỏi nhiều từ hắn......
Khi Mai Thiên Vũ giảm tốc độ ăn lại, nhưng bỗng nhiên phát hiện, Lý Nhị đã lấy sạch đồ ăn trên bàn.
Mai Thiên Vũ hận đến nghiến răng.
Nàng cảm thấy mình đã bị lừa.
Có điều nhiều nhất vẫn là đau lòng.
Đồ ăn vặt vậy là đã không có, ta vẫn chưa ăn đủ đâu!
Nàng rất muốn hỏi Lý Nguyên còn đồ ăn vặt hay không.
Chỉ có điều nên quên đi, ta là thục nữ!
Ta không thể cư xử như một kẻ ăn bám trước mặt Lý Nguyên!
Chỉ là ta thật sự rất muốn ăn thôi!
Càng nhớ lại hương vị bánh bích quy, đậu phộng đường, bánh quy xốp, Mai Thiên Vũ lại càng thèm ăn.
Trong thời gian ngắn, nàng đã âm thầm nuốt mấy ngụm nước bọt.
Đột nhiên, nàng nhớ tới trà Vân Vũ.
Vội vã nâng bình trà lên chuẩn bị rót cho mình một ly.
Có điều, khi nàng rót trà, nàng mới phát hiện trà Vân Vũ cũng đã bị uống cạn sạch.
Hức hức, khó chịu quá!
Tại sao cho ta nếm hương vị ngon như vậy, rồi lại không cho ta ăn no Mai Thiên Vũ hét lên trong lòng.
Vào lúc này, Mai Thiên Vũ phát hiện Lý Nguyên buông cuốn tiểu thuyết trong tay xuống và đứng lên.
“Ngươi đi đâu vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận