Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 735 - Tự ngươi làm thì làm sao?

Tiểu Tê Tử vội vàng nói: “Không được, con phải đem chuyện này nói cho phụ vương ngay mới được, phụ thân con không ăn sáng đâu.”
Nói xong nàng đội mũ giáp của mình lên, cưỡi lên chiếc ô tô nhỏ liền rời đi luôn.”
Lý Nguyên vội vàng nói với: “Không ăn sáng cũng uống sữa đậu nành đã chứ.”
Tiểu Tê Tử xua xua tay: “Không uống nữa, Nữ Bạt tỷ tỷ ăn hộ ta bữa sáng nhé.”
Nói xong, nàng liền giẫm chân ga, giống như cơn gió mà chạy ra khỏi khách điếm, trong chớp mắt đã biến mất không thấy dấu vết.
Nhìn dáng vẻ hấp tấp của Tiểu Tê Tử, Lý Nguyên bất đắc dĩ lắc lắ đầu.
Hắn nhìn thoáng qua Nữ Bạt: “Ngươi đi lên đi.”
“Ừm.” Nữ Bạt gật đầu.
Sau khi Lý Nguyên chào hỏi một câu, liền không để ý đến Nữ Bạt nữa, bắt đầu ăn sáng một mình.
Nữ Bạt nhìn thoáng qua bát mì thịt bò mê người, rồi lại nhìn thoáng qua Lý Nguyên, không khỏi chép chép miệng: “Ờm... Tiểu Tê Tử bảo ta ăn bữa sáng của nàng.”
Lý Nguyên: “Ừ, vậy ngươi ăn đi.”
Dù sao cũng thừa một bát, không ăn thì cũng bỏ phí.
Nữ Bạt ngồi xuống đối diện Lý Nguyên, nàng cầm đũa lên, bởi vì đã rất lâu rồi chưa dùng lại đũa, thế cho nên động tác dĩ nhiên cũng hơi trở nên không quen tay.
Nàng ngửi mùi mì, mùi thơm thoang thoảng của hành hoa bên trong hỗn hợp mì, mùi thịt của thịt bò, mùi cay của dầu đỏ, không nhịn được mà di chuyển ngón trỏ.
Nhưng, Nữ Bạt biết là, cho dù thức ăn có thơm đi nữa, ăn vào trọng miệng đều sẽ biến thành vị nhạt như nước ốc.
Ngoại trừ quả vải hôm qua.
Đó dù sao cũng là Hỗn Độn Linh Quả, chắc chắn sẽ không giống.
Mặc dù Nữ Bạt biết mì bỏ vào miệng sẽ trở nên khó mà nuốt trôi, nhưng nàng vẫn gắp vài sợi mì đang lặn trong bát nước dùng, ăn một miếng.
Bỗng nhiên, Nữ Bạt mở to hai mắt nhìn, biểu cảm lộ ra vẻ cực kỳ ngạc nhiên và giật mình.
Vậy mà nàng thực sự cảm nhận được độ dai của sợi mì và mùi thơm đậm đà của nước dùng, cái này quả thật là ngon quá đi.
Cho dù là khi nàng chưa biến thành cương thi, nàng cũng chưa từng được ăn món nào ngon như này.
Sao lại có thể như này? Sao mì lại không biến mùi vị nhạt nhẽo như nước ốc chứ?
Sao mình có thể cảm nhận được mùi vị của mì?
Lẽ nào bát mì này cũng giống như vải, là mì Hỗn Độn?
Nhưng chưa từng nghe nói còn có mì Hỗn Độn mà!
Sửng sốt một lúc lâu, Nữ Bạt lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nàng ngây ngốc hỏi Lý Nguyên: “Sao ta có thể cảm nhận được mùi vị của mì?”
Lý Nguyên nghe thấy của Nữ Bạt, trừng mắt nhìn, cảm thấy vấn đề này có phải ngớ ngẩn lắm không?
Mì ăn vào miệng, tất nhiên là có thể cảm nhận được mùi vị rồi!
Qua một lát sau, hắn mới phản ứng lại, ặc, hắn quên mất, cương thi trừ máu ra thì các thứ khác không cảm nhận được.
Chẳng qua, mì mà hắn làm, có hàm chứa đạo vận trong đó, vậy nên Nữ Bạt mới có thể cảm nhận được.
Hắn giải thích: “Bởi vì mì này là do ta tự làm.”
Nữ Bạt trừng mắt nhìn với vẻ nghi ngờ.
Sau đó thì sao?
Hắn tự làm thì làm sao?
Tam nương Đồng Ngư Thị (Phi Tử thứ ba của Hoàng Đế) hay còn gọi là thực thần của ta đâu? Cho dù là đồ ăn do nàng làm, sau khi ta ăn xong vẫn cảm thấy như vị nước ốc...
Nữ Bạt đợi một lúc, thấy Lý Nguyên vẫn không có ý định trả lời, đành phải chủ động hỏi: “Tại sao đồ ăn do ngươi tự làm, ta lại có thể cảm nhận được mùi vị?”
Lý Nguyên hỏi ngược lại: “đồ ăn do ta tự làm, lẽ nào lý do này còn không đủ sao?”
Nữ Bạt: “...”
Kẻ tự luyến như này, đây cũng lần đầu tiên nàng gặp được. Nhưng, mì thịt bò do hắn lắm thực sự rất ngon.
Sợi mì chắc và dai, thịt bò mềm, nhừ nhưng không bị bở, nước dùng đậm đà và có độ mặn vừa phải, Nữ Bạt cũng chẳng nỡ ăn hết bát mì ngon như vậy trong một miếng.
Chỉ thấy nàng gắp từng sợi từng sợi bỏ vào miệng, chậm rãi thưởng thức mùi vị món ăn quý và lạ không dễ gì mới có được.
Chờ sau khi Lý Nguyên ăn hết một bát mì bò và uống sạch bát sữa đậu nành, chỉ thấy Nữ Bạt còn chưa ăn hết một phần mười bát mì thịt bò.
Lý Nguyên thấy thế liền vội vàng nói: “Ăn xong trước mặc kệ, ăn xong sau rửa bát.”
Nói xong, hắn liền nhanh chóng chạy đến quầy rượu, lấy điện thoại của hắn ra nhìn.
Nữ Bạt: “...”
Rửa bát thì rửa bát, có thể ăn được bát mì thịt bò ngon như vậy thì rửa bát một năm cũng đáng!
Nàng tiếp tục chậm rãi thưởng thức mì thịt bò của mình.
Đúng rồi, ở đây vẫn còn sữa đậu nành, không biết sữa đậu nành có mùi vị gì không nhỉ? Nghĩ đến đây, nàng liền uống một ngụm.
Trời ơi, ngon quá đi!
Ngọt nhưng không ngấy, vừa thơm vừa mịn.
Nữ Bạt cảm thấy vị giác của mình đều muốn nổ tung rồi. Đồng thời, trong lòng nàng không khỏi âm thầm cảm khái.
Không ngờ Lý Nguyên không hề mạnh miệng, đồ ăn do hắn lắm, quả nhiên đều có thể cảm nhận được hương vị.
Rốt cuộc sao hắn làm được vậy? Nếu như mình có thể học được tài nấu ăn của hắn thì tốt, như vậy thì sau này mỗi ngày mình đều có thể ăn được đồ ăn ngon như vậy.
Nghĩ đến cảnh này, Nữ Bạt đều sắp hạnh phúc đến cười ra rồi.
Nhưng, nàng cảm thấy, hạnh phúc nhất vẫn là Tiểu Tê Tử, mỗi ngày đều có người vì nàng mà chuẩn bị bữa sáng ngon như vậy, quả thực rất hạnh phúc.
Nàng rất muốn hỏi Lý Nguyên, ngươi có thiếu con gái không?
Nữ Bạt vừa ăn mì thịt bò, uống từng ngụm sữa đậu nành vừa suy nghĩ linh tinh.
Lý Nguyên mở điện thoại, liền phát hiện trong nhóm giao lưu Tây Du đã có rất nhiều tin tức mới.
“Huhuhu, tỷ phu, nghe nói cha ta đã biến thành cương thi rồi? Vậy phải làm sao?”
Chỉ Là Xà Tinh Không Có Bệnh: “Nghe nói, biến thành cương thi, chỉ có dùng lửa thiêu chết.”
Tam Bản Phủ: “Nhưng đó là Thái Thượng Hoàng, sao có thể thiêu?”
Ca Ta Là Tên Kẻ Bại Hoại: “Thật ra biến thành cương thi cũng chẳng có gì xấu, với đẳng cấp của Thái Thượng Hoàng, hắn chắc sẽ không đánh mất lý trí, chỉ biết tìm kẻ gây khó chịu trước mặt để báo thù, mối nguy hiểm đối với người bên cạnh vẫn rất nhỏ.”
Xin gọi ta bệ hạ: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận