Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1998 - Tám vị Đại Đế đắc ý! (2)

Đương nhiên bọn họ biết được sự quý giá của Thế Giới chi thụ là như thế nào.
Đây chính là chí bảo tạo ra Hỗn Độn Tinh Hà trong truyền thuyết.
Không ngờ, truyền thuyết là có thật.
Hơn nữa, Thế Giới chi thụ còn nằm trong tay của Tô Trường Ly.
Chẳng trách chỉ là một que gỗ lại có uy lực khủng khiếp đến vậy.
Có điều, không biết rốt cuộcTô Trường Ly đã lấy được nhiều chí bảo như thế từ đâu?
Nàng biến mất suốt một ngàn năm, cuối cùng là đi đến nơi nào?
Tô Trường Ly chợt nhận ra, Thế Giới chi thụ trong tay mình đột ngột bị khống chế mà bay ra ngoài, thoáng chốc đã mất hút ở dòng chảy thời gian.
Một giây sau, nàng trông thấy Thế Giới chi thụ của mình đang lơ lửng trước con mắt thật to trong khung hình.
Rõ ràng Thế Giới chi thụ đã bị đôi mắt khổng lồ kia dùng thủ đoạn cướp lấy.
Điều này khiến cho Tô Trường Ly rất là khó chịu, nàng không chút khách khí quát lên với con mắt to lớn kia: “Đó là Thế Giới chi thụ của trẫm, trẫm khuyên ngươi nhanh chóng trả nó lại cho trẫm, tránh cho bản thân gặp họa.”
Tám Đại Đế nghe thấy giọng điệu Tô Trường Ly nói chuyện với Đại chúa tể, khoé miệng tức khắc không chịu khống chế tập thể co giật.
Có vẻ cực kỳ cạn lời.
Đều đã lúc này, vậy mà còn dám uy hiếp Đại chúa tể, Tô Trường Ly này thật sự là đầu óc có bệnh à?
Nàng đều không nhìn rõ tình thế bây giờ sao?
Bây giờ là nàng bị phong ấn, không phải Đại chúa tể bị phong ấn, thế mà còn dám uy hiếp Đại chúa tể, rốt cuộc phải là người não tàn cỡ nào, mới có thể làm ra chuyện não tàn như thế?
Đại chúa tể há là người nàng có thể uy hiếp?
Trong lòng tuy móc mỉa, nhưng động tác của tám Đại Đế lại không hề do dự.
Bọn họ lập tức lớn tiếng quát mắng Tô Trường Ly.
Dáng vẻ tức hổn hển, giận không thể nuốt.
Dù sao, Tô Trường Ly vậy mà dám bất kính với Đại chúa tể, bọn họ đương nhiên không thể làm như không thấy
“Lớn mật, lại dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với chủ nhân, còn không mau vả miệng mình?”
“Thực sự vô lý hết sức, thiên đao vạn quả cũng không quá đáng.”
“Sắp chết đến nơi, mà vẫn không tự biết mình, ngươi mới là chuốc họa cho mình!”
“Chủ nhân chí cao vô thượng, không gì không làm được, cho dù có tai họa, cũng không dám tới trêu chọc chủ nhân.”
“...”
Tô Trường Ly nhướn mày, nàng nói với cự nhãn quái: “Còn không mau quản đám chó điên ngươi nuôi? Tuỳ tiện sủa bậy, quả thực ồn ào!”
Tám Đại Đế tức giận đến mức chỉ muốn hộc máu.
Cả đời này, bọn họ cũng từng gặp không ít người lớn lối.
Nhưng lớn lối như Tô Trường Ly, bọn họ vẫn là lần đầu thấy.
Cảm giác như, không phải bọn họ bắt được Tô Trường Ly, mà là bọn họ bị Tô Trường Ly bắt được.
Thật đúng là không tự biết mình!
Quang Minh Đại Đế lập tức thỉnh cầu Đại chúa tể: “Chủ nhân, Tô Trường Ly thật sự quá cuồng vọng. Kính xin chủ nhân có thể xuất thủ chém giết người này, lấy đó làm gương.”
“Không giết Tô Trường Ly, không đủ hả giận.”
Thương Thiên Đại Đế cũng nói.
Cự nhãn quái thực ra cũng cực kỳ bất mãn thái độ của Tô Trường Ly.
Chỗ nào có dáng vẻ tù phạm nên có?
Rõ ràng là không để hắn vào mắt.
Đại chúa tể là tồn tại trong mắt không chứa được nửa hạt cát, có người cả gan kiêu ngạo trước mặt hắn, hắn đương nhiên sẽ không mặc kệ, nhất định phải xuất thủ trừng trị Tô Trường Ly, răn đe cảnh cáo!
“Một con côn trùng, vậy mà cũng dám uy hiếp bổn toạ, ngươi vẫn là người đầu tiên, bổn toạ sẽ khiến ngươi, vì hành động vô tri của ngươi, sám hối sâu sắc.”
Theo âm thanh của Đại chúa tể vang lên, quyển trục thời gian tức khắc bị mở ra, lộ ra một dải ngân hà màu vàng.
Bóng dáng Tô Trường Ly, bị vây trong dải ngân hà màu vàng này, không cách nào thoát vây.
Đúng lúc này, chỉ thấy một tia đạo văn bỗng nhiên từ trong ngân hà màu vàng bay lên.
Tô Trường Ly chợt cảm thấy, có một luồng lực lượng pháp tắc đặc thù, đang điên cuồng đè ép phòng ngự tráo do Nghê Thường Tiên Y của nàng phát ra.
Luồng lực lượng này, hoàn toàn vượt khỏi nhận thức của Tô Trường Ly.
Nàng chỉ có lúc ngồi Thiên Ma Luân quan sát chư thiên dị giới, xem đấu pháp giữa các Thánh Nhân, mới có thể tạo ra động tĩnh mức độ này.
Trong lòng Tô Trường Ly chợt kinh hãi, chẳng lẽ, cự nhãn quái này là Thánh Nhân?
Nàng không khỏi hơi lo lắng phòng ngự tráo có thể có thể chịu đựng pháp tắc ăn mòn điên cuồng như thế không.
Dù sao, sự khủng bố của Thánh Nhân, là thứ được công nhận.
Nhưng rất nhanh, Tô Trường Ly lần nữa trấn định lại.
Bởi vì, phòng ngự tráo của Nghê Thường Tiên Y, tuy rằng vì pháp tắc ăn mòn xung quanh, mà tạo nên vô số gợn sóng, nhưng cũng không vì vậy mà vỡ nát.
Phòng ngự tráo vẫn kiên cố như lúc ban đầu.
Xem ra, bộ y phục cữu cữu cho ta, cấp bậc không thấp!
Tô Trường Ly thầm nghĩ trong lòng.
...
Trong hư không, chỉ thấy cự nhãn của Hoang Cổ Đại chúa tể, đồng tử bỗng trở nên lớn hơn ba phần, đồng thời còn phóng ra một luồng hồng quang chói mắt, tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Đại chúa tể lúc này thật sự bị kinh sợ.
Vốn dĩ, hắn dự định phá vỡ phòng ngự tráo của Tô Trường Ly, sau đó thi hành cực hình với Tô Trường Ly.
Theo hắn thấy, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.
Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới, đích thân xuất thủ, lại không thể phá vỡ phòng ngự tráo của Tô Trường Ly ngay giây đầu tiên.
Phòng ngự tráo này, tựa như có thể tan rã toàn bộ pháp tắc chi lực.
Đại chúa tể nghĩ không ra.
Tuy rằng, lúc này hắn chỉ là một phân thân nhỏ yếu, thực lực chỉ có thể phát huy ra cảnh giới Thánh Nhân.
Tuy rằng, Nghê Thường Tiên Y của Tô Trường Ly, là một món Hỗn độn chí bảo, cũng có ảnh hưởng đến cường giả Thiên Đạo.
Tuy rằng, phân thân Đại chúa tể chưa dùng tới toàn bộ thực lực.
Thế nhưng, lấy chút tu vi của Tô Trường Ly, căn bản không đủ phát huy ra một phần hàng tỉ tỉ năng lực chân chính của Hỗn độn chí bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận