Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1633 - Dã thú đột kích!

“So ra thì tuyển thủ của Viêm Hoàng quốc chúng ta hơi yếu, chế tạo mấy cây trường mâu để làm gì chứ?”
Người xem của các nước nhìn biểu hiện của tuyển thủ các nước.
Hơn nữa còn so sánh với nhau.
Mà trong livestream của Tiểu Tê Tử, bởi vì tên quốc gia kỳ lạ, cùng với diện mạo khuynh quốc khuynh thành, tất nhiên cũng được không ít người chú ý.
Những khán giả này thấy mặc dù biểu hiện từ đầu đến cuối của Tiểu Tê Tử đều rất bình tĩnh, nhưng hoàn toàn không chuẩn bị gì cho việc quái thú sắp xâm lấn, mà khoanh chân ngồi trên bãi cỏ, bắt đầu “nhắm mắt dưỡng thần”, khán giả trong livestream đều nhìn lấy nhau.
“Tuyển thủ của đế quốc Đại Đường có thao tác gì vậy?”
“Lẽ nào nàng trực tiếp bỏ cuộc sao?”
“Cũng đúng, tuyển thủ của đế quốc Đại Đường trông cũng chỉ có mười mấy tuổi, đối mặt với tình hình này thì có thể làm được cái gì?”
“Đáng tiếc, dáng vẻ xinh đẹp như vậy, nếu bị quái thú ăn tươi thì thật sự là phí của trời.”
“Ta cảm thấy trong những tuyển thủ này, biểu hiện tốt nhất có lẽ phải nói đến tuyển thủ của Mãnh Chử quốc, Bà La quốc, Hàn Nguyệt quốc, Nhật Chiếu quốc, Hữu Hùng quốc, nếu không có gì bất ngờ thì quốc vận của quốc gia những tuyển thủ này đại diện nhất định sẽ đi lên.”
“Ha ha, tuyển thủ Phác Nhất Sinh của Hàn Nguyệt quốc chúng ta là giỏi nhất!”
“Rắm, tuyển thủ Dã Sinh Thái Lang của Nhật Chiếu quốc bọn ta mới là lợi hại nhất, dưới sự dẫn dắt của Dã Sinh Thái Lang, Nhật Chiếu quốc bọn ta nhất định có thể thật sự trở thành là đại quốc thế giới.”
“Phụt, có Mãnh Chử quốc bọn ta ở đây, Hàn Nguyệt quốc, Nhật Chiếu quốc các ngươi đều là đệ đệ.”
Tiểu Tê Tử vẫn nhắm mắt ngồi thiền.
Nàng chuẩn bị đợi ngày mai quái thú tập kích lãnh địa, xem rốt cuộc trò chơi quốc vận này vận hành như thế nào.
Thời gian nhanh chóng đến ngày hôm sau.
Tiểu Tê Tử đột nhiên đứng lên.
Nàng đã cảm nhận được có mấy con quái vật có dáng vẻ giống lợn rừng, hình thể lớn như trâu, chạy về phía lãnh địa của nàng.
Tiểu Tê Tử dùng thần thức dò xét.
Những quái thú lợn rừng này đều có hai mắt đỏ bừng, thần trí không rõ, giống như bị cái gì đó khống chế.
Nàng lại cẩn thận dò xét một lượt thần thức của những con lợn rừng này.
Phát hiện nơi nào đó trong thần thức của những con lợn rừng này ẩn giấu một tia đạo văn đặc thù.
Đạo văn khéo léo vô song xen vào giữa hữu hình và vô hình, nếu không chú ý thì hoàn toàn không cách nào phát hiện.
Tiểu Tê Tử cố gắng thông qua những đạo văn được phát hiện ra này, tìm hiểu ngọn nguồn đạo văn phát ra từ trong dòng sông thời không.
Chỉ là, nàng vốn không tìm ra ngọn nguồn của đạo văn phát ra từ trong dòng sông thời không, đạo văn này cứ giống như xuất hiện tự nhiên trong thần thức của quái thú vậy.
Nhưng chắc chắn đạo văn này không thể xuất hiện một cách tự nhiên được.
Điều này chỉ có thể chứng minh thủ đoạn mà đối phương thi triển đạo văn đã vượt qua năng lực thăm dò của Tiểu Tê Tử.
Cùng lúc này.
Lãnh địa của các tuyển thủ khác đã bắt đầu bị quái thú lợn rừng tập kích.
Mấy tuyển thủ nhát gan, hơn nữa trước đó chưa làm tốt phòng ngự, nhìn thấy quái thú hung mãnh khủng bố, mặt mũi dữ tợn, lập tức sợ tới mức tay chân nhũn ra, vong hồn đều bốc lên.
Hoàn toàn không biết nên ứng phó như thế nào khi đối mặt với quái thú trùng kích hàng rào.
Thậm chí khi nhìn thấy quái thú, có mấy người trong nháy mắt đã mất đi ý chí chiến đấu, trực tiếp bỏ chạy.
Sớm đã quên lời nhắc nhở nếu lãnh địa bị quái thú công chiếm thì quốc gia của mình cũng sẽ bị quái thú công kích.
Rất nhanh, lãnh địa của mười mấy tuyển thủ bị quái thú lợn rừng phá hủy hàng rào, tiến thẳng vào, xông thẳng vào lều tranh.
Có mấy tuyển thủ đã chạy nhanh ra khỏi lãnh địa.
Cũng có mấy tuyển thủ chạy chậm bị quái thú chà đạp đến chết, sau đó phân xác ăn thịt.
Cảnh tượng đẫm máu khiến sắc mặt của khán giả trước livestream trắng bệch, tim đập nhanh không thôi.
Lúc này, rất nhiều khán giả mới hậu tri hậu giác, thì ra trò chơi quốc vận này tàn khốc như thế.
Mà lúc lãnh địa của mười mấy tuyển thủ bị quái thú công phá, trong lãnh thổ quốc gia của những tuyển thủ này đột nhiên xuất hiện mấy vạn con quái thú lợn rừng.
Những quái thú lợn rừng này nhìn thấy nhân loại thì bắt đầu công kích điên cuồng.
Nếu những quái thú này xuất hiện ở vùng ngoại ô hẻo lánh hoặc hoang dã thì còn được, vì ảnh hưởng không lớn.
Nhưng những quái thú này trực tiếp xuất hiện trong đường phố sầm uất, lập tức tạo thành hậu quả khó có thể tưởng tượng.
Vô số người bị đạp chết.
Chẳng bao lâu, giao thông của những thành thị này đã bị tê liệt.
Mặc dù những quái thú lợn rừng này chỉ là da dày thịt dày, chỉ biết va chạm dã man, không có năng lực đặc thù nào khác.
Nhưng đối với Nhân tộc nhỏ yếu, những quái thú lợn rừng hình thể khổng lồ khôi ngô, vũ lực kinh người giống như là vô địch, hoàn toàn không cách nào chiến thắng.
Cho dù mấy cảnh sát dùng súng ngắn công kích, viên đạn bắn vào thân quái thú lợn rừng cũng chỉ có thể đánh vào cơ thể quái thú một hai tấc, hoàn toàn không làm tổn thương đến tính mạng của những quái thú này được.
Nếu viên đạn bắn vào trán những quái thú này, còn bị xương cứng của quái thú bắn ngược ra ngoài, làm cho quái vật càng thêm phẫn nộ điên cuồng.
Viên đạn chỉ có thể đánh vào những chỗ hiểm như mắt, miệng của quái vật, lúc này mới có thể giết chết quái vật.
Ít nhất cũng có thể gây trọng thương cho quái vật.
Mà súng ngắn tương đối bình thường, súng máy hạng nặng của quân đội, lựu đạn… mới là vũ khí sắc bén đối phó quái vật.
Chỉ là, những quốc gia thất thủ đầu tiên đều là mấy tiểu quốc.
Lực lượng quân sự có hạn, trong thời gian ngắn hoàn toàn không cách nào tổ chức lực lượng có hiệu quả đến cắn nuốt những quái thú lợn rừng xuất hiện từ hư không này.
Hơn nữa, rất nhiều binh lính nhìn thấy những quái vật hung tàn mà dũng mãnh không sợ chết này cũng phát sốt, kiên trì không bao lâu thì sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận