Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 794 - Cao lão trang

“Ngươi nhầm rồi, Tử Kim Bát Vu và văn điệp thông quan dọc đường các quốc gia được đích thân Đường Vương trang bị sẵn trong hành lễ. Hai món đồ vật đều ẩn chứa long khí thiên tử lớn mạnh, người bình thường không được gì, nhưng đối với tu sĩ mà nói lại vô cùng nặng nề, vì vậy nhìn hành lý không nhiều lắm, thật ra lại vô cùng nặng. Các ngươi xem sau khi Bạch Long mã chở hành lý, Huyền Trang pháp sư không muốn cưỡi Bạch Long mã, chính là vì nguyên nhân này.”
“Thì ra là còn chủ ý này, thêm kiến thức!”
Tôn Ngộ Không thấy Đường Tăng đồng ý đánh cược, lập tức lên tiếng với Cao Tài: “Dẫn đường đi, gặp được ta, coi như là ngươi may mắn. Nếu quả thật có yêu quái chiếm giữ con gái nhà lành, ta sẽ giúp ngươi hàng phục yêu quái.”
Cao Tài nghi ngờ nói: “Ngươi thật sự có bản lĩnh sao? Yêu quái đó lại rất lợi hại, chẳng những biến đổi thất thường, còn có thể cưỡi mây vượt gió, ngươi không có thực lực này thì đừng phô trương.”
Tôn Ngộ Không không nhịn được liếc mắt.
“Cưỡi mây vượt gió, biến ảo vô thường, chút bản lĩnh nói ra không biết xấu hổ?”
Đường Tăng nói an ủi với Cao Tài: “Thí chủ cứ yên tâm, bần tăng có thể bảo đảm thực lực của Tôn đại thánh đối phó mấy yêu quái quá dễ dàng.”
Thấy Đường Tăng tự tin như thế, Cao Tài không phản bác nữa, lập tức dẫn Đường Tăng và Tôn Ngộ Không đi tới Cao gia.
Cao lão thái công đang ở bên trong cùng Cao gia trang, nhìn đại viện nhà cao cửa rộng, võ nghệ cao cường, gạch xanh ngói xanh, khác hẳn những ngôi nhà khác trong thôn, tốt hơn không biết mấy trăm lần.
Tôn Ngộ Không chú ý tới trạch viện còn vô cùng mới, hẳn là mới xây dựng chưa được mấy năm mới đúng.
Cao Tài để Tôn Ngộ Không và Đường Tăng chờ ở cửa chính, hắn đi vào thông báo Cao lão thái công. Chỉ chốc lát sau, Cao Tài dẫn một lão già tinh thần phấn chấn, da hơi đen, mặc hoa phục, đầu đội mũ viên ngoại đi ra.
Đường Tăng liếc mắt đánh giá lão gìa một chút.
Mặc dù trang phục đối phương hoa lệ, chẳng qua dáng vẻ và khí chất lại nhìn như một lão nông thường lao động chân tay, không giống như người giàu có, dáng vẻ giống như mới làm giàu không bao lâu.
Đường Tăng chắp tay trước ngực, nói hành lễ với lão già: “Bần tăng là hòa thượng Đông Thổ Đại Đường đi tới Tây Thiên lấy kinh, bái kiến Cao Thái Công.”
Cao lão thái công cũng đang đánh giá Đường Tăng và Tôn Ngộ Không, hắn hỏi Đường Tăng: “Các ngươi thật sự có thể hàng yêu phục ma sao?”
Đường Tăng gật đầu nói: “Người bạn của ta đây từng đại náo thiên cung, hiển nhiên không nói chơi việc hàng yêu phục ma.”
Cao Thái Công nhìn Tôn Ngộ Không, nhíu mày, ánh mắt ẩn chứa vẻ không thích. Chẳng qua hắn không nói thêm gì, đón Đường Tăng và Tôn Ngộ Không vào trang viên. Đợi sau khi hai người tiến vào, Cao Thái Công lập tức tức giận thấp giọng oán giận nói với Cao Tài:
“Ngươi kẻ đáng đâm ngàn đao, sao dẫn yêu quái về nhà? Trong nhà có một con rể đầu heo óc heo, khiến người đời chê cười không dứt, hôm nay lại dẫn tới một người yêu quái về nhà, người khác còn không nói Cao gia ta thành hang ổ yêu quái sao?”
Cao Tài oan ức nói: “Hắn nói hắn có bản lĩnh hàng yêu, nên ta mới dẫn hắn đến đây.”
“Hừ, ngươi chăm sóc tốt con ngựa của Đường trưởng lão, sau đó lại xử lý ngươi.”
Cao Thái Công bất mãn quở trách Cao Tài mấy câu, hắn vội vã dẫn Đường Tăng vào phòng khách.
Hiển nhiên Tôn Ngộ Không nghe thấy Cao Thái Công và Cao Tài nói chuyện, trên mặt hắn lộ ra một chút chê cười, cũng không nói thêm gì.
Đi tới phòng khách, hai bên ngồi xuống, Cao Thái Công sai nha hoàn dâng trà lên, hắn hỏi Đường Tăng về phong thổ Đại Đường, nguyên nhân đi Tây Thiên lấy kinh, không nóng lòng nói chuyện chính sự.
Nhưng Tôn Ngộ Không lại có chút không nhịn được, hắn cắt đứt cuộc nói chuyện giữa Cao Thái Công và Đường Tăng, nói:
“Không phải là muốn hàng yêu phục ma sao? Sao tán gẫu đến việc nhà? Ngươi nói cho chúng ta nghe một chút về yêu quái kia từ đầu đến cuối, xem có bao nhiêu thủ đoạn, từ đầu tới đuôi, ta thay ngươi hàng phục hắn.”
Cao Thái Công vốn muốn nói chuyện khách sáo với Đường Tăng một chút rồi hãng nói chuyện chính sự, hắn thấy Tôn Ngộ Không thúc giục, cũng vui vẻ thấy đối phương muốn thu phục yêu quái, cho nên hắn nói về chuyện yêu quái: “Ta bất hạnh, chưa có con trai, sinh ba đứa đều là con gái, đứa lớn tên Hương Lan, đứa thứ hai tên là Ngọc Lan, thứ ba tên là Thúy Lan, từ nhỏ đã định gả đứa cả, đứa thứ hai cho người trong thông trang, chỉ có đứa thứ ba của lão hủ vẫn giữ ở bên người, chuẩn bị tuyển con rể, tiện kéo dài hương khói…”
Tôn Ngộ Không im lặng cắt đứt hồi ức của Cao Thái Công, nói:
“Loại chuyện nhỏ bé ắt nhắt thì không cần nói, nói yêu quái, nói yêu quái.”
Cao Thái Công bất mãn liếc nhìn Tôn Ngộ Không: “Yêu quái lập tức đến, ba năm trước đây, có một hán tử, dáng vẻ tinh xảo, hắn nói là người trên Phúc Lăng sơn, họ Trư… Kết quả, ngày thọ yếu của lão nhi, bởi vì hắn uống rượu quá nhiều nên hiện ra nguyên hình, thì ra là một con Trư Yêu tai to mặt lớn, răng nanh dài, diện mạo dữ tợn…”
“Lão hủ biết hắn là Trư Yêu, hiển nhiên không muốn để một con yêu tinh làm con rể, nên muốn để hắn rời đi, kết quả hắn căn bản không muốn rời đi, còn thi triển yêu pháp, mạnh mẽ nhốt Thúy Lan ở hậu viện, không để chúng ta gặp mặt. Mỗi ngày còn cưỡng ép chúng ta dâng một bàn tiệc rượu tới trong sân, nếu như không làm theo sẽ làm phép hành hạ, chút của cải của lão hủ sắp bị hắn ăn sụp rồi.”
Nói tới chỗ này, Cao Thái Công không nhịn được rơi nước mắt. Con heo đó thật sự tham ăn!
Đường Tăng vội vàng an ủi: “Cao Thái Công đừng đau lòng, nếu chúng ta gặp, nhất định sẽ giúp ngươi diệt trừ yêu quái, để hắn không thể tiếp tục hại người.”
Tôn Ngộ Không nhìn dáng vẻ Đường Tăng đảm nhiệm nhiều việc, âm thầm nín miệng. Ngoài niệm kinh, cái gì cũng không làm, còn không biết xấu hổ nói “chúng ta”! Cao Thái Công lau khô nước mắt, tiếp tục nói: “Cũng hơn nửa năm rồi, không biết Thúy Lan sống hay chết. Lão hủ mấy lần mời cao nhân tới hàng yêu, đáng tiếc đều là hạng người có tiếng không có miếng, gần như là không hàng phục được Trư Yêu. Hi vọng Đường trưởng lão và Tôn Đại Thánh có thể trừ hại này cho lão hủ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận