Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 908 - Chuẩn Đề đạo nhân lỗ lớn

Điều này làm nháo loạn kế hoạch của hắn, cho nên hắn mới tức giận với Lục Nhĩ Mi Hầu như thế.
Chuẩn Đề đạo nhân vừa nghĩ vừa chậm rãi tăng áp lực với Lục Nhĩ Mi Hầu lên.
Xương cốt Lục Nhĩ Mi Hầu cùng cong xuống từng chút một, cho dù Lục Nhĩ Mi Hầu dốc toàn lực chống đỡ áp lực trên người, nhưng hai đầu gối vẫn gần kề mặt đất.
Chuẩn Đề đạo nhân lạnh lùng nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu khổ sổ giãy dụa, hắn chính là muốn từng chút từng chút một như thế này, chậm rãi, phá hủy hoàn toàn tôn nghiêm của Lục Nhĩ Mi Hầu.
Biến Lục Nhĩ Mi Hầu thành một con chó nghe lời, khiến Lục Nhĩ Mi Hầu không dám giở trò vặt vãnh với mệnh lệnh của hắn nữa.
Lục Nhĩ Mi Hầu chống đỡ được một lúc, hắn thấy mình sắp quỳ lên mặt đất vội vàng nói: “Ngươi từng hỏi ta công pháp này của ta được học từ đâu, bây giờ ta có thể nói nói ngươi.”
Bởi vì uy áp quá mạnh cho nên lúc nói chuyện trông vô cùng cực nhọc.
Chuẩn Đề đạo nhân có chút không rõ Lục Nhĩ Di Hầu lúc này nhắc tới việc này là có ý gì?
Hắn chỉ lạnh lùng nhìn đối phương, không nói thêm gì.
Lục Nhĩ Di Hầu tiếp tục nói: “Trước kia, tại một nơi tên Mã gia trang, vùng ngoại ô Triều Ca, ta tu luyện cùng một vị lão gia họ Lý.”
Trời đất!
Chuẩn Đề đạo nhân nghe thấy địa điểm mà Lục Nhĩ Di Hầu nói ra, trong lòng giật mình. Lúc này hắn không tự chủ được dừng thi pháp, con ngươi cũng trừng lớn gấp đôi.
Biểu cảm có vẻ đặc biệt đờ đẫn.
Mã gia trang, vùng ngoại ô Triều Ca, đây không phải vị trí trang viên của Lý Nguyên sao? Chẳng lẽ, công pháp luyện thể của Lục Nhĩ Di Hầu là học cùng Lý tiền bối?
Sẽ không xui xẻo như vậy đi?
Hắn nhịn xuống sợ hãi trong lòng, hỏi Lục Nhĩ Di Hầu: “Ngươi nói lão gia họ Lý, có phải tên là Lý Nguyên?”
Lục Nhĩ Di Hầu cảm nhận được áp lực trên thân biến mất, trong lòng hơi động, lập tức vận chuyển Thập Nhị Chuyển Huyền Nguyên Công, nháy mắt chữa trị tốt thương thế trên người.
Hắn đứng dậy, thấy dáng vẻ khẩn trương của Chuẩn Đề đạo nhân, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tên tuổi của sư phụ quả nhiên dùng tốt, chỉ nhắc đến tên cũng dọa một vị thánh nhân biến thành chim cút.
Đáng tiếc, sư phụ không nguyện ý thu ta làm đồ đệ. Nếu ta có thể bái sư phụ làm thầy thì thật tốt biết mấy!
Trong lòng của hắn xoay chuyển ngàn vạn suy nghĩ, nhưng trên mặt không có biểu cảm gì, khẳng định gật đầu nói với Chuẩn Đề đạo nhân: “Hắn chính gọi là Lý Nguyên.”
Bịch!
Chuẩn Đề đạo nhân nghe vậy, giống như là bị rút đi sức lực toàn thân, một cái lảo đảo, thiếu chút liền ngã xuống đất.
Thế nhưng thật sự là Lý tiền bối.
Vận may của tên hầu tử này sao lại tốt như vậy? Có thể được Lý tiền bối truyền thụ công pháp? Nếu hắn có quan hệ với Lý tiền bối, xem ra không thể báo thù.
Chuẩn Đề nhớ tới hắn còn lập lời thề trước đó, dù thế nào đều phải cho Lục Nhĩ Di Hầu một cái giáo huấn sống không bằng chết, ai đến đều vô dụng.
Hắn chỉ cảm thấy da mặt có chút đau nhức.
Lý tiền bối đến, vẫn là vô cùng hữu dụng.
Vẻ mặt Chuẩn Đề biến ảo sau một hồi, lập tức lộ ra nụ cười hiền hòa, chắp tay nói với Lục Nhĩ Di Hầu: “Không nghĩ tới các hạ vậy mà quen biết Lý tiền bối, chẳng trách tu vi cao như vậy, làm người bội phục.”
Nhìn dáng vẻ hiền lành của hắn, hoàn toàn khiến người không thể tưởng được, chỉ mới nửa phút trước hắn còn chuẩn bị khiến Lục Nhĩ Di Hầu sống không bằng chết.
Thấy dáng vẻ Chuẩn Đề đạo nhân trước ngạo mạn sau cung kính, Lục Nhĩ Di Hầu không khỏi giễu cợt nói: “Ngươi không phải muốn xử phạt ta sao?”
Chuẩn Đề đạo nhân thành khẩn nói: “Chuyện lúc trước là ta hiểu lầm các hạ, ta kỳ thật chính là nghĩ thử một chút cường độ thân thể của các hạ, ngược lại không có ý tưởng gì khác, các hạ không nên suy nghĩ nhiều.”
Lục Nhĩ Di Hầu nhàn nhạt nói: “Ta có thể thử một chút cường độ thân thể của ngươi sao?”
Chuẩn Đề đạo nhân khí phách nói: “Cái này có gì không thể? Ta thử ngươi, ngươi tự nhiên có thể thử ta, tất cả mọi người đều là bằng hữu.”
“Đã như vậy, ta liền không khách khí.”
Nói xong, Lục Nhĩ Di Hầu trực tiếp lấy ra Hỗn Độn Đạo Thai thụ, một gậy đánh vào đỉnh đầu của Chuẩn Đề đạo nhân.
Da mặt Chuẩn Đề đạo nhân run rẩy, biểu cảm phức tạp không thôi.
Một hồi đỏ, một hồi trắng, vừa phẫn nộ, lại có chút không biết làm sao.
Chút thực lực ấy của Lục Nhĩ Di Hầu, tự nhiên không thương tổn được hắn, chỉ có điều Chuẩn Đề cảm thấy vô cùng khuất nhục.
Nghĩ hắn đường đường là thánh nhân, lại bị một cái Đại La Kim Tiên đánh một gậy vào đầu, hơn nữa không thể đánh trả, thực sự là quá mất mặt.
Lục Nhĩ Di Hầu đánh Chuẩn Đề một gâyh, liền không lại động thủ.
Dù sao đây cũng là thánh nhân, có thể đánh một gậy đã là cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Sau khi hắn đánh xong, thở dài nói với Chuẩn Đề: “Da mặt ngươi, không, cường độ thân thể của ngươi không tồi, bội phục, bội phục.”
Chuẩn Đề đạo nhân coi như không nghe được châm chọc của Lục Nhĩ Di Hầu, hắn hiền lành cười nói: “Mọi người như nhau, ta không quấy rầy các hạ nữa, cáo từ.”
Lục Nhĩ Di Hầu: “Đa tạ ngươi tặng Vòng Cấm Thiên.”
Khóe miệng Chuẩn Đề đạo nhân giật giật, tranh thủ thời gian lắc mình bay đi.
Lần này thật là ăn trộm gà không thành còn mất nắm thóc, thua thiệt lớn.
Lục Nhĩ Di Hầu đứng tại chỗ nghĩ nghĩ. Đột nhiên, hắn thay đổi phương hướng phi hành, bay về phía Triều Ca.
Một đường bay nhanh, đi tới bên ngoài phủ đệ của Lý Nguyên.
Hắn nhìn xem đại môn của phủ đệ, không khỏi hít sâu một hơi, sau đó mới gõ cửa.
Một vị lão tẩu còng lưng mở ra đại môn.
Lục Nhĩ Di Hầu biết người này sâu không lường được, không dám thất lễ, quy củ chắp tay hành lễ nói: “Bái kiến tiền bối, mong rằng tiền bối thông báo một tiếng với Lý lão gia, Lục Nhĩ Di Hầu bái kiến.”
Dương Hòe thản nhiên nói: “Công tử nói, chính ngươi vào đi thôi.”
Lục Nhĩ Di Hầu lại thi lễ lần nữa, mới bước vào đại môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận