Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 362 - Côn Bằng quỳ chín mươi chín năm!

Thật sự là cực kỳ ngang ngược, hết sức nhục nhã.
Hắn không muốn chết.
Quỳ chín mươi chín năm, hắn càng không muốn.
Nhưng phản kháng, hắn lại không thể làm được.
Côn Bằng lão tổ lập tức rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
“Các hạ cần gì gây sự như thế?”
Côn Bằng lão tổ vô cùng oan ức hỏi.
Thần Nông nghe đến mức vẻ mặt cạn lời.
Mẹ nó ngươi cũng biết gây sự à? Mới vừa rồi không phải là ngươi ép bọn ta sao! Thật sự là phong thủy luân chuyển.
Lý Nguyên làm như không thấy oan uổng của Côn Bằng lão tổ, hắn có phần không kiên nhẫn nói: “Nếu ngươi không chọn, ta chọn giúp ngươi, ta thích chọn đơn giản một chút.”
Trái tim Côn Bằng lão tổ căng thẳng.
Đơn giản, đương nhiên chết là đơn giản nhất.
Khi hắn chuẩn bị lên tiếng cầu xin tha thứ, một ánh sáng xanh đột nhiên bay tới từ trên Cửu Thiên, rơi ngoài hàng rào.
Côn Bằng lão tổ nhìn thấy bóng dáng trong ánh sáng xanh, ánh mắt không khỏi sáng lên, lộ vẻ vui mừng quá đỗi.
“Xin Nữ Oa nương nương cứu ta.”
Người tới chính là Nữ Oa.
Sau khi nàng bất ngờ phát hiện hành tung của Côn Bằng lão tổ thì vội vàng chạy đến.
Nàng không để ý đến tiếng cầu cứu của Côn Bằng lão tổ, mà là nôn nóng hỏi Lý Nguyên: “Côn Bằng này không mạo phạm ngươi chứ?”
Lý Nguyên: “Mạo phạm.”
Sắc mặt Nữ Oa tối sầm, nàng tức giận quát lớn với Côn Bằng: “Ngươi không tử tế sống ở Bắc Minh, chạy tới nơi này quấy rầy Lý đạo hữu làm cái gì?”
Chẳng lẽ Lý đạo hữu thật sự là Thánh Nhân? Côn Bằng lão tổ lập tức có loại xúc động muốn đập đầu vào tường.
Nếu như hắn sớm biết Lý Nguyên là Thánh Nhân, cho hắn một vạn lá gan, hắn không dám ra tay ở chỗ này!
Thần Nông cất giọng nói với Nữ Oa: “Côn Bằng lão tổ vẫn chưa buông bỏ thù hận trong lòng, muốn đuổi tận giết tuyệt ta, may là ta sống ở chỗ Lý đạo hữu, nếu không…”
Hắn có phần sợ hãi lắc đầu.
Nữ Oa nghe vậy, sắc mặt không khỏi càng khó coi.
Nàng lớn tiếng quát lớn với Côn Bằng: “Đây đều là chuyện của lượng kiếp trước, Hồng Vân cũng đã chuyển thế, ngươi còn nhớ mãi không quên, thật sự là lòng dạ nhỏ mọn đến cực điểm.”
Côn Bằng lão tổ không dám phản bác, chẳng qua là buồn bã cầu xin tha thứ nói: “Xin Nữ Oa nương nương cứu ta.”
Nữ Oa lạnh lùng nói: “Ngươi cầu xin ta cũng vô dụng, nếu như Lý đạo hữu muốn tính mạng của ngươi, ngươi đi cầu xin Đạo tổ cũng chả làm được gì.”
Xoạch! Côn Bằng lão tổ nghe vậy, cằm cũng trực tiếp chấn kinh, vẻ mặt nghẹn họng nhìn trân trối, khiếp sợ và sợ hãi nói không ra lời.
Đạo tổ cũng vô dụng. Rốt cuộc Lý Nguyên là ai? Rốt cuộc ta chọc phải sự tồn tại gì? Tại sao trước kia ta chưa từng nghe nói hồng hoang có nhân vật kinh khủng bực này!
“Bốp bốp…!” Đột nhiên Côn Bằng lão tổ hung hăng tát mình hai cái, nếu mới vừa rồi ta cẩn thận một chút là được!
Hắn vội vàng cầu xin tha thứ với Lý Nguyên, nói: “Lý, Lý tiền bối, tại hạ có mắt không tròng, không nhận ra lão nhân gia người, mong tiền bối có thể cho ta một cơ hội chuộc tội.”
Nếu biết thực lực của Lý Nguyên, phòng ngự trong lòng Côn Bằng lão tổ sụp xuống luôn.
Vì vậy hắn gần như không để ý mặt mũi, mất mặt, lập tức cầu xin tha thứ.
Mặc dù trong lòng Nữ Oa tức giận với tất cả hành động của lão tổ, chẳng qua nàng không thể thật sự thấy chết mà không cứu.
Nàng nhịn tức giận, lên tiếng xin xỏ với Lý Nguyên: “Côn Bằng này quả thật không làm đúng, nếu không phải ta còn muốn hắn tới hỗ trợ quản lý Yêu tộc, ta cũng chẳng quan tâm sống chết của hắn.”
“Ngươi nể mặt mũi của ta, trừng phạt hắn một phen coi như xong, tha cho hắn một cái mạng.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Vốn dĩ ta không có ý định lấy tính mạng hắn, chẳng qua, hắn không chọn mạng sống, ta không có biện pháp.”
“Bùm!”
Ngay vào lúc này, chỉ nghe thấy một âm thanh ngã xuống đất vang lên.
Côn Bằng lão tổ trực tiếp quỳ ở trên mặt đất, vội vàng nói: “Ta bằng lòng quỳ chín mươi chín năm, xin Lý tiền bối khai ân, tha cho ta một mạng hèn.”
So sánh với quỳ xuống, chết càng khiến hắn sợ hãi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu lựa chọn quỳ, vậy quỳ ở ngoài cửa.”
Ở chỗ này chướng mắt.
Côn Bằng lão tổ biết nghe lời, lập tức đứng dậy chuẩn bị tới quỳ ở cửa chính hàng rào.
“Ta cho ngươi đứng dậy chưa?”
Lý Nguyên bình tĩnh hỏi.
Nhưng rơi vào trong tai Côn Bằng lão tổ, không khác tiếng chuông lớn, chấn động khiến trong lòng hắn run sợ.
“Bùm.”
Hắn không nhiều lời, trực tiếp quỳ ở trên mặt đất, sau đó quỳ đi tới bên cạnh cửa lớn.
Tựa như một thạch sư, không nhúc nhích.
Một trận huyền quang đột nhiên hiện lên từ trên người Côn Bằng lão tổ, Côn Bằng lão tổ không thay đổi gì.
Chẳng qua, ở trong mắt tu sĩ bình thường, hắn đã biến thành một thạch sư.
Cho dù đi tiểu ở trên người hắn, hắn cũng không cử động một chút.
Nữ Oa nhìn Côn Bằng lão tổ biến hóa, trong lòng không khỏi cảm khái không thôi.
Huyền quang mới hiện lên trên người Côn Bằng lão tổ vừa rồi, nàng cảm nhận được sức mạnh ba loại pháp tắc là đại đạo phong ấn, Huyễn chi đại đạo, Kim chi đại đạo dung hợp hoàn hảo với nhau, khiến nàng xem thế là đủ.
Nàng không biết, đây là thủ đoạn Thược Dược âm thầm thi triển hay là Lý Nguyên.
Nữ Oa nhịn cảm thán trong lòng, vẻ mặt nàng xin lỗi nói với Thần Nông: “Trước đó ta không biết Côn Bằng bất lợi với ngươi, nếu không ta cũng sẽ không tùy ý để hắn làm loạn.”
Thần Nông nói: “Hẳn là hắn muốn tiên trảm hậu tấu, biến chuyện đã làm thành sự thật đã định rồi mới thông báo cho ngươi.
Đến lúc đó cho dù ngươi trách cứ, hắn nhiều nhất chịu mấy tiếng khiển trách.”
Nữ Oa lạnh lùng liếc mắt nhìn Côn Bằng, nói: “Đợi sau khi hắn chấm dứt chịu phạt, ta đích thân khiến hắn từ bỏ ý định tìm ngươi gây phiền toái.”
“Đa tạ Nữ Oa nương nương.”
Sau khi Thần Nông nói một tiếng cảm ơn với Nữ Oa, lại trịnh trọng khom người hành lễ với Lý Nguyên: “Chuyện ngày hôm nay, còn phải đa tạ Lý lão đệ, nếu không ta dữ nhiều lành ít.”
Lý Nguyên không thèm để ý, khoát tay: “Ngươi ở chỗ này của ta, là khách của ta, hiển nhiên ta sẽ không để khách của ta xảy ra bất trắc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận