Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2091 - Long cô nương, không nghĩ tới có thể gặp ngươi lần nữa!

Thật hy vọng ngày đó, đến nhanh một chút!
Dịch Chí Bình chờ sau khi Tiết Bảo Thoa rời đi, lập tức dùng thần thức kết nối với Thái Tể, mở ra thương thành của Thái Tể.
Sau khi tìm kiếm một phen trong thương thành, rất nhanh, Dịch Chí Bình đã tìm được vật phẩm mình cần.
Tương Tư phù!
Lấy phương pháp chính xác sử dụng bùa chú này, có thể làm cho một người yêu một người khác không hề có lý do, thậm chí chết vì đối phương.
Hơn nữa, cấp bậc của Tương Tư phú có rất nhiều loại, Tương Tư phù cấp bậc cao nhất, thậm chí có thể làm cho Thánh Nhân cũng không cách nào thoát khỏi ảnh hưởng của Tương Tư phù.
Đương nhiên, loại phù lục cấp bậc này, tự nhiên cũng đắt đến không hợp lẽ thường.
Tất cả điểm khen thưởng của Dịch Chí Bình đạt được hiện tại, cũng không đủ mua một tấm phù lục đỉnh cấp này.
Đương nhiên, hắn cũng không cảm thấy người tên Lý Nguyên này, cần dùng loại phù lục cấp bậc này.
Sau khi tìm được đạo cụ, Dịch Chí Bình không lập tức đổi Tương Tư phù, hắn chuẩn bị chờ sau khi gặp được Lý Nguyên, căn cứ vào tu vi của đối phương, mới xác định dùng Tương Tư phù cấp bậc gì đối phó đối phương.
Trường An.
Thành đông.
Trong một hẻm nhỏ vô danh cạnh đường chính.
Dịch Chí Bình nhìn một khách điếm ở đầu hẻm nhỏ, trong miệng lẩm bẩm: “Hữu Gian khách điếm, chính là nơi này.”
Tức khắc, trên mặt hắn có vẻ nghi hoặc: “Tiết Bảo Thoa thực sự không nói dối đấy chứ? Một khách điếm bình thường thế này, lão bản của nó thật sự có thể làm cho Thái thượng hoàng và Hoàng thái hậu đều tôn trọng có thừa?”
Tuy rằng trong lòng hoài nghi, song Dịch Chí Bình vẫn đi vào khách điếm.
“Ting ling ling.”
Vén rèm cửa lên, Dịch Chí Bình chợt nghe một trận tiếng chuông gió dễ nghe truyền vào trong tai.
Hắn chỉ cảm thấy tâm thần trở nên kỳ ảo trước nay chưa có, tâm tư trở nên linh mẫn trước nay chưa có, cảm giác bản nguyên thế giới, dường như cũng không đục ngầu như trước.
Dịch Chí Bình nhìn chuông gió đung đưa trên rèm cửa, trên mặt tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Chuông gió, lại có thể khiến người ta ngưng thần tĩnh khí, ổn định tâm thần, rất không bình thường!
Hắn cũng lập tức thu lại khinh thường trong lòng.
Chỉ bằng chiếc chuông gió này, khách điếm này, đã không tầm thường như mặt ngoài rồi.
“Đợi lát nữa lúc rời đi, có lẽ có thể mang về chiếc chuông gió này.”
Trong lòng Dịch Chí Bình hiện lên một ý nghĩ, tiếp tục dời bước đi vào trong khách điếm.
Rất nhanh, hắn đã đi tới đại sảnh khách điếm.
Chỉ thấy có một bóng dáng thướt tha, đứng trong quầy rượu, đang đưa lưng về phía hắn, nhón mũi chân từ trên kệ hàng lấy một món đồ.
Thấy bóng dáng của đối phương, Dịch Chí Bình bất chợt sinh ra một chút cảm giác quen thuộc.
Hình như, bóng lưng này, mái tóc này, hắn đã từng nhìn thấy.
Lúc Dịch Chí Bình đang suy tư, sao mình lại cảm thấy quen thuộc thời điểm, vừa lúc, bóng lưng kia từ trên kệ hàng lấy xuống một hộp sứ ngọc, sau đó xoay người lại.
Trong lúc xoay người, mái tóc nhẹ nhàng bay lên, tay áo bay bổng, nhìn đặc biệt duy mỹ.
Xoạch!
Nhưng mà, sau khi Dịch Chí Bình thấy rõ mặt của đối phương, hắn trực tiếp choáng váng.
Giống như bị người ta điểm Định Thân thuật, ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm đối phương, vẻ mặt dại ra.
Hắn làm sao cũng không nghĩ nghĩ tới, người này lại là Tiểu Long Nữ khiến hắn nhung nhớ vạn phần!
Tiểu Long Nữ thế mà ở đây!
Trách không được cảm thấy bóng lưng quen thuộc!
Sau khi Dịch Chí Bình trở thành chưởng quỹ ‘tiệm cầm đồ Số Tám’, thực lực tăng mạnh, cũng từng lén trở lại Toàn Chân phái, từng đi tìm Tiểu Long Nữ.
Chuẩn bị khiến Tiểu Long Nữ, từ nay về sau trở thành nữ nhân của hắn.
Dù sao, sau khi thực lực hắn tăng mạnh, không sợ Tiểu Long Nữ không đáp ứng.
Đáng tiếc, khi đó Lâm Triều Anh đã chết, Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu bởi vì chuyện Ngọc Nữ Tâm Kinh mà trở mặt thành thù, do đó khiến cho Cổ Mộ phái bị hủy, Tiểu Long Nữ cũng rời khỏi Cổ Mộ phái.
Dịch Chí Bình không thể tìm được tung tích của Tiểu Long Nữ, điều này làm cho hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Mà bởi vì Tiểu Long Nữ không phải là khách hàng của tiệm cầm đồ, Dịch Chí Bình cũng không cách nào mượn lực lượng chủ nhân, để suy tính tung tích của Tiểu Long Nữ.
Dịch Chí Bình tuyệt vọng cho rằng, sau này sợ rằng vĩnh viễn cũng không gặp được nữ thần của hắn.
Không nghĩ tới, hôm nay đến khách điếm nho nhỏ này làm nhiệm vụ, lại lần nữa gặp được Tiểu Long Nữ, đây đúng là thiên đại duyên phận.
Không có ai biết, trong lòng Dịch Chí Bình lúc này rốt cuộc kích động bao nhiêu.
Hắn quyết định, sau này cũng không để Tiểu Long Nữ rời khỏi tầm mắt của hắn nữa.
Hắn muốn khiến Tiểu Long Nữ, vĩnh viễn đều thuộc về sở hữu của một mình hắn.
Lấy thực lực của hắn bây giờ, hắn tự tin có thể đạt được ý muốn!
Đương nhiên, ngoài kích động ra, Dịch Chí Bình còn có một tia xấu hổ.
Dù sao, hành động của hắn khi đó, rất vô liêm sỉ.
Tiểu Long Nữ vốn đang lấy lá trà, pha trà cho Lý Nguyên.
Sau khi nàng xoay người, tự nhiên cũng nhìn thấy Dịch Chí Bình.
Tuy rằng, dáng dấp của Dịch Chí Bình hiện tại, có khác biệt rất lớn với lúc ở Toàn Chân phái.
Ví dụ như, Dịch Chí Bình bây giờ để râu, còn thay đổi kiểu tóc và ăn mặc, nhưng mà, Tiểu Long Nữ vẫn liếc mắt là nhận ra đối phương.
Ánh mắt của nàng thoáng chốc lạnh xuống, trên mặt tức khắc lộ ra biểu cảm chán ghét sâu sắc.
Nghĩ đến ý đồ của Dịch Chí Bình trước đây, Tiểu Long Nữ lại cảm thấy khó chịu một hồi.
Dịch Chí Bình nhịn xuống kích động trong lòng, hỏi Tiểu Long Nữ: “Long cô nương, không nghĩ tới có thể gặp ngươi lần nữa.”
Tiểu Long Nữ đặt hộp trà trong tay xuống, giọng điệu vô cùng lạnh lùng nói: “Quả thực không nghĩ tới, sau khi làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy, ngươi vẫn còn mặt mũi sống trên cõi đời này.”
Dịch Chí Bình nghe vậy, trên mặt không nhịn được có vẻ lúng túng, hắn một mặt thành khẩn chịu lỗi nói: “Khi đó ta cũng là bị ma quỷ ám ảnh, mới làm ra việc này, cũng may cuối cùng không tạo thành sai lầm lớn. Nhưng mà, ta cũng là vì quá thích ngươi, mới đánh mất tâm trí.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận