Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 447 - Huyền Quy Tử tìm cao nhân

“Bần đạo Huyền Quy Tử bái kiến Nguyên Phượng đạo hữu. Có hơi mạo muội, mong Nguyên Phượng đạo hữu lượng thứ.”
Nguyên Phượng khách khí nói: “Đã sớm nghe danh Huyền Quy Tử đạo hữu, trước đây Huyền Quy Tử đạo hữu nguyện ý từ bỏ bốn chân, chống đỡ hồng hoang, khiến người ta bội phục. Hôm nay có thể gặp lại thật sự là vinh hạnh của ta.”
Trong lòng Huyền Quy Tử thầm cười khổ.
Trước đây hắn tình nguyện bỏ bốn chân bao giờ?
Chẳng qua đối mặt với Nữ Oa nương nương hung bạo, hắn căn bản không thể phản kháng mà thôi.
Nhưng hắn thấy Nguyên Phượng khách sáo như vậy thì trong lòng không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Nguyên Phượng khách sáo như thế thì đợi lát nữa cầu xin nàng nói ra cách thu được khí vận Nhân tộc cũng sẽ không quá khó.
Trong đầu Huyền Quy Tử lướt qua vô số ý nghĩ, nhưng mặt mũi không để lộ gì khác thường, vẻ mặt hắn cảm kích, nói với Nguyên Phượng: “Lần này bần đạo có thể thu được quả vị Huyền Vũ đại đế, toàn bộ là nhờ Nguyên Phượng đạo hữu, bần đạo vô cùng cảm kích.”
Nguyên Phượng khiêm tốn nói: “Đều là khí vận của đạo hữu.”
Hàn huyên một hồi, Huyền Quy Tử cũng nói ra mục đích của mình.
“Bần đạo có một việc muốn thỉnh giáo Nguyên Phượng đạo hữu, mong đạo hữu có thể vui vẻ chỉ giáo.”
“Mời đạo hữu nói.” Nguyên Phượng cũng tò mò mục đích Huyền Quy Tử đến tìm nàng.
Huyền Quy Tử nói: “Ta thấy đạo hữu phù hộ hoàng hậu thu được khí vận Nhân tộc, Ngao Quang đạo hữu phù hộ Nhân Hoàng cũng thu được khí vận Nhân tộc. Vì vậy ta cũng phù hộ tể tướng hoặc đại tướng quân để thu được khí vận Nhân tộc. Nhưng đáng tiếc không có được Thiên Đạo cảm ứng, không biết đạo hữu có thể giải thích cho ta được không?”
Hóa ra là mục đích này.
Nguyên Phượng cười khổ nói: “Đạo hữu coi trọng ta rồi, ta không biết là nguyên nhân gì.”
Huyền Quy Tử không tin.
“Tài năng của Nguyên Phượng đạo hữu ngút trời, có thể nghĩ ra cách trấn áp tứ cực, cách nương nhờ khí vận hoàng hậu, sao lại không biết nguyên nhân?”
Nguyên Phượng nghe Huyền Quy Tử nói nàng kỳ tài ngút trời thì nét cười khổ càng đậm hơn.
Người trong nhà lo chuyện của nàng, nếu không phải có Lý Nguyên chỉ điểm, sao nàng có thể nghĩ ra hai cách này được?”
“Mong đạo hữu chỉ điểm một chút, tại hạ nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng, cảm tạ ân đức của đạo hữu.”
Nói xong, Huyền Quy Tử lập tức đứng dậy, cúi sâu người cung kính hành lễ với Nguyên Phượng một cái.
Nguyên Phượng thấy Huyền Quy Tử lại cúi người với mình thì lập đứng lên khỏi ghế, khoát tay nói: “Không được, không được, sao ta chịu nổi đại lễ như vậy của đạo hữu? Hơn nữa đạo hữu cũng hiểu lầm ta rồi, cách trấn áp tứ cực và phù hộ hoàng hậu không phải do ta nghĩ ra, mà là do người khác.”
Sắc mặt Huyền Quy Tử ngẩn ngơ, có hơi không dám tin tưởng nói: “Do người khác?”
Nguyên Phượng gật đầu nói: “Đúng vậy, là người khác. Cách tuyệt diệu vô song như vậy, có thể nói là nhìn trộm thiên cơ mới có thể nghĩ ra, sao ta có thể nghĩ ra được.”
Huyền Quy Tử vừa bất ngờ vừa tò mò: “Không biết vị đại năng nào nghĩ ra phương pháp này?”
Nguyên Phượng: “Người này tên là Lý Nguyên, ở phía nam thành Triều Ca, nếu HUyền Quy Tử đạo hữu muốn biết cách nào để thu được khí vận Nhân tộc thì chỉ có thể đi cầu Lý đạo hưu mới được.”
Lý Nguyên?
Huyền Quy Tử nghi ngờ hỏi: “Vì sao ta chưa bao giờ nghe nói có một vị đại năng tên Lý Nguyên ở hồng hoang? Không biết cảnh giới của người này đến đâu, lại có thể chỉ đạo hữu trấn áp tứ cực, cách nương nhờ khí vận hoàng hậu?”
Nguyên Phượng: “Ta mới quen biết Lý đạo hữu không lâu, vì vậy ta không rõ lai lịch của hắn, còn cảnh giới…” Nàng chần chờ một lúc: “Đạo hữu đi thì biết, nói chung thâm bất khả lộ, sau khi đạo hữu đến đó thì ngàn vạn lần không thể do dự hay đắc tội.”
Huyền Quy Tử gật đầu nói: “Ta đặc biệt đi cầu xin hắn, đương nhiên sẽ không đắc tội đối phương. Đã như vậy ta cáo từ đây, đa tạ ân tình chỉ điểm của đạo hữu.”
Nguyên Phượng gật đầu: “Đạo hữu đi thong thả.”
Huyền Quy Tử rời khỏi Bất Tử hỏa sơn, lập tức bay về phía Triều Ca.
Trong lòng hắn vô cùng tò mò về Lý Nguyên chưa từng gặp mặt kia.
Không biết là nhân vật gì lại có thể nghĩ ra cách tinh diệu vô song như thế, chỉ là, tại sao Nguyên Phượng đạo hữu nói đến tu vi của đối phương lại lộ vẻ chần chờ mang theo nghi hoặc, cuối cùng Huyền Quy Tử cũng đi đến thành Nam Triều Ca, lập tức nhìn thấy cây dương hòe lớn mà Nguyên Phượng nói ở xa xa.
Huyền Quy Tử đánh giá đôi chút phủ đệ ở xa xa cùng với đám người nhộn nhịp xung quanh, không khỏi lẩm bẩm nói: “Cao nhân này ngược lại có chút kỳ quái, tu sĩ đều không muốn ở trong hồng trần, thứ nhất linh khí bên trong hồng trần không đủ, thứ hai tục khí hồng trần dễ ảnh hưởng đến đạo tâm, không ngờ hắn lại ở trong nơi sầm uất này.”
Sau khi cảm thán một câu, Huyền Quy Tử lập tức chuẩn bị tiến lên gõ cửa.
Chỉ là đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy có hai đạo nhân một gầy một mập, cứ như vậy đột ngột xuất hiện trước cửa lớn.
Huyền Quy Tử vốn không cảm nhận được, rốt cuộc hai người này xuất hiện như thế nào.
Lúc Huyền Quy Tử thấy rõ diện mạo của hai người họ, lúc này hít một hơi khí lạnh, lông tơ cả người đều dựng thẳng lên.
Đây, đây, hai người này là Tây Phương Nhị Thánh! sao bọn họ lại đến đây? Huyền Quy Tử cũng từng nghe qua ở Tử Tiêu cung, chỉ là thực lực xếp ở hàng đuôi ba ngàn khách hồng trần, bởi vậy không nổi danh bằng đám người Trấn Nguyên Tử, Hồng Vân lão tổ.
Cho nên hắn biết hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.
Hắn còn từng thầm ngưỡng mộ vận khí tốt của hai người này, đến trễ như vậy, còn có thể ngồi lên bồ đoàn thành Thánh, thật sự là phúc duyên thâm hậu! Chẳng lẽ Lý Nguyên và Tây Phương Nhị Thánh có quen biết, quả nhiên thần thông quảng đại! Ngay khi Huyền Quy Tử cảm thán không thôi, thì Chuẩn Đề đạo nhân lập tức tiến lên gõ cửa.
Một lão già lưng gù chậm rãi mở cửa lớn ra.
Lão già trông rất bình thường, ném ở trong đám người cũng sẽ không nhìn lấy cái thứ hai…
Bạn cần đăng nhập để bình luận