Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1085 - Tình huống của Tôn Ngộ Không và Đường Tăng

Nàng muốn khi mọi người đang học tập không được bại lộ thân phận và thực lực thật của mình, bắt đầu học từ đầu tiếp thu giáo dục của học viện tu chân, duy trì liên tục cho đến khi thuận lợi nhận được bằng tốt nghiệp của học viện.
Nghe thấy yêu cầu phía sau của Tiểu Tê Tử, đám người Đế Giang càng không hiểu Tiểu Tê Tử làm vậy là muốn làm gì?
Chẳng lẽ nàng đang cố ý trêu đùa chúng ta?
Mặc dù trong lòng tràn ngập nghi ngờ nhưng nhóm Tổ Vu Đế Giang, Chúc Cửu âm lại không dám phản kháng. Chỉ đành nhận thư giới thiệu của cung nữ, sau đó phong ấn tu vi lại, ngoan ngoãn đến học viện tu chân của Tiên Đường hoàng gia.
Bây giờ, bọn họ đã biết nội tình của Tiểu Tê Tử, đương nhiên không dám kháng lệnh của Tiểu Tê Tử.
Bởi vì phản kháng cũng vô dụng.
Học viện tu chân của Tiên Đường hoàng gia có tên là Ly Sơn học viện.
Nằm trong dãy núi Ly Sơn cách thành Trường An mấy chục dặm.
Đây là học phủ tu chân lớn nhất Tiên Đường, chiếm diện tích to bằng một thế giới Đại Thiên.
Bên trong học viện cất chứa đủ loại công pháp bí thuật, kỳ môn dị thuật.
Là nơi có nhiều và đầy đủ công pháp nhất Tiên Đường.
Nơi đây tụ tập toàn bộ nhân tài tu luyện ưu tú nhất Tiên Đường, cách mỗi năm trăm năm, Tiên Đường sẽ chọn năm trăm vị tu sĩ ưu tú nhất Tiên Đường từ khắp nơi trên đất nước, đến nơi này tu luyện công pháp và bí tịch sâu xa hơn.
Có thể nói, hơn chín mươi phần trăm đại thần của Tiên Đường đều từng tu luyện ở Ly Sơn học viện.
Các Tổ Vu Đế Giang biến thành dáng vẻ người bình thường, đến trước sơn môn của Ly Sơn học viện.
Chỉ thấy trước sơn môn có tiếng người huyên náo, náo nhiệt vô cùng, giống như một cái chợ.
Lúc nào cũng có thể nhìn thấy tu sĩ chân đạp phi kiếm, hoặc cưỡi yêu thú tọa kỵ uy mãnh, ngự không bay đi.
Những tu sĩ này, cho dù là nam hay nữ, từng người đều phồn thịnh triều khí, phong hoa tuyệt đại, tự tin phóng khoáng không thể diễn tả được.
Nhìn những tu sĩ tràn đầy thanh xuân nhiệt tình này, các Tổ Vu Đế Giang đột nhiên cảm thấy mình đã già rồi.
Rõ ràng bọn họ có thể trường sinh bất lão nhưng thời gian không thể dừng lại trên người bọn họ nên khiến cho bọn họ cảm thấy bản thân đã già rồi.
Đám người còn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy bao giờ.
Chỉ cảm thấy cái gì cũng đều mới mẻ.
Trước đây, vào lúc Vu tộc hưng thịnh, mặc dù cũng náo nhiệt nhưng Ly Sơn học viện mang đến cho mọi người cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Cảm giác tràn đầy sức sống hơn.
Đám người Đế Giang vừa quan sát hoàn cảnh ở Ly Sơn học viện, vừa đi tới vị trí đại môn.
Vào lúc bọn họ đang chuẩn bị tiến vào đại môn thì lại bị người canh cửa của học viện ngăn lại.
“Không phải sư phụ và học sinh trong Ly Sơn học viện thì không được vào trong học viện.” Một hầu tử xấu xí, cả người đầy lông lười biếng nằm trên một cái ghế, híp mắt nói với đám người Đế Giang.
Nhìn sắc mặt hộ vệ xung quanh đều rất tôn kính với hầu tử này.
Đám Tổ Vu Đế Giang ngạc nhiên phát hiện, tu vi của hầu tử này lại là Chuẩn Thánh sơ kỳ.
Hơn nữa bọn họ còn cảm nhận được hầu tử này cung tu luyện lực chi đại đạo, cả người lộ ra sức mạnh cuồng bạo.
“Này, không phải ngươi là Tôn Ngộ Không sao? Sao ngươi lại ở đây?” Cửu Phượng chỉ vào hầu tử, ngạc nhiên hỏi.
Nàng đã từng dùng điện thoại di động, xem phát sóng trực tiếp Tây Du, đương nhiên nhận ra Tôn Ngộ Không.
Chỉ là không ngờ Tôn Ngộ Không lại ở trong Ly Sơn học viện.
“Cửu muội biết hắn?” Nhóm Tổ Vu bất ngờ nhìn Cửu Phượng.
Cửu Phượng: “Hắn từng cực kỳ nổi tiếng, hầu như mọi tu sĩ đều biết hắn!”
Tôn Ngộ Không thấy đối phương nhận ra mình thì cũng không hề lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
Giống như Cửu Phượng nói, phát sóng trực tiếp Tây Du từng làm cho hắn rất nổi tiếng.
Bây giờ hắn đang làm đại trưởng lão chấp pháp đường của Ly Sơn học viện, bất kỳ sư phụ học sinh nào của Ly Sơn học viện vi phạm nội quy của học viện thì đều thuộc quản lý của hắn.
Chẳng những Tôn Ngộ Không ở Ly Sơn học viện mà đám người Đường Tăng, Trư Bát Giới, Sa hòa thượng, Bạch Tinh Tinh, Thiết Phiến công chúa, Xuân Tam Nương cũng làm việc bên trong học viện.
Ví dụ như Đường Tăng là giáo viên chủ nhiệm cấp thấp, phụ trách truyền đạt giáo dục tư tưởng cho tu sĩ cấp thấp.
Trư Bát Giới, Sa hòa thượng thì là lão sư truyền thụ công pháp cấp cao.
Thiết Phiến công chúa đang làm truyền trụ luyện đan lớp tu sĩ cấp cao.
Bạch Tinh Tinh, Xuân Tam Nương thì dạy luyện khí cho tu sĩ…
Tôn Ngộ Không đứng dậy khỏi ghế, hỏi đám người Đế Giang: “Các ngươi không phải người của Ly Sơn học viện, đến Ly Sơn học viện làm gì?”
Đế Giang lập tức đưa thư giới thiệu cho Tôn Ngộ Không, nói: “Chúng ta chuẩn bị tu luyện ở Ly Sơn học viện, đây là thư giới thiệu của chúng ta, nói là đưa cho hiệu trưởng, không biết hiệu trưởng của các ngươi ở đâu?”
Hiệu trưởng là một danh từ mới.
Hơn nữa, trước đây khi nữ hoàng Tiên Đường nói đến hiệu trưởng thì vẻ mặt rất kỳ lạ, còn nói bọn họ đã quen biết hiệu trưởng đã lâu.
Tôn Ngộ Không nghe nói ý định nhóm Tổ Vu đến đây thì kỳ quái nói: “Còn chưa đến thời gian tuyển sinh, mấy ngày trước có hai tân sinh viên đến, hiện giờ lại có mười ba người, sao trong khoảng thời gian này đều nhờ quan hệ thế nhỉ?”
Đám Tổ Vu Đế Giang nhún vai, không thể trả lời.
Tôn Ngộ Không thấy trên thư giới thiệu, in ngự ấn của nữ hoàng Tiên Đường thì càng thấy kỳ lạ.
Hai người lần trước cũng là nữ hoàng Tiên Đường tự giới thiệu.
Những người này có bản lĩnh gì lại đáng cho nữ hoàng Tiên Đường tự mình giới thiệu?
Tôn Ngộ Không cũng không quá rối rắm vì chuyện này, sau khi xác nhận thư giới thiệu không sai thì hắn lập tức để cho Đế Giang và các Tổ Vu vào học viện.
Hoàn cảnh bên trong học viện vô cùng thanh lịch, lấy thế thiên địa càn khôn, cửu cung bát quái, xây dựng rất nhiều lâm viên.
Có thể nói là mười bước lại thấy một tòa núi giả, mười bước nhất lưu thủy, mười bước một tiểu kiều, mười bước đình nghỉ mát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận