Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 616 - Lý Nguyên làm phò mã!

Rõ ràng Lý Nguyên biết rõ mục đích của Lý Uyên, hắn cười nhạt: “Đối với ta mà nói, bất lão đan không phải là việc gì khó.”
Hô hấp của Lý Uyên cũng trở nên dồn dập theo, mặc dù hắn đã cố gắng đè nén nội tâm hưng phấn nhưng vẫn khó kìm nén được sự hưng phấn và ửng hồng trên gương mặt.
“Vậy mà tiên trưởng biết luyện chế bất lão đan, không biết có thể luyện chế tiên đan cho quả nhân hay không? Chỉ cần tiên trưởng bằng lòng, vinh hoa phú quý, quyền lợi danh dự, quả nhân nhất định sẽ không keo kiệt.”
Hắn cũng không gọi là Lý chưởng quỹ nữa rồi, bắt đầu trực tiếp tôn xưng tiên trưởng.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Chỉ tiếc, dù là vinh hoa phú quý hay quyền lợi danh dự, đối với ta mà nói, tất cả chỉ là mây trôi mà thôi.”
“Không biết tiên trưởng muốn quả nhân làm thế nào mới bằng lòng luyện chế tiên đan?”
Lý Uyên vội vàng nói.
Lý Nguyên hỏi ngược lại Lý Uyên: “Tất thảy trên thế gian đều nằm trong tay ta. Ngươi có thể cho ta cái gì chứ?”
“Cái này...”
Lý Uyên khó xử.
Đối phương chướng mắt công danh lợi lộc, hắn thật sự không nghĩ ra mình có cái gì có thể cho Lý Nguyên...
Lý Tú Ninh ở bên cạnh mơ hồ.
Sao lại nói đến chuyện luyện chế bất lão đan rồi?
Tên chưởng quỹ lòng dạ hiểm độc thật sự có thể luyện chế bất lão đan sao?
Đừng có giống như mấy thuật sĩ lừa dối phụ vương ta chứ? Lý Tú Ninh rất không tin Lý Nguyên có thể luyện chế ra Bất Tử đan.
Tuy rằng thế giới này có tiên nhân, có rất nhiều đại năng từ thượng cổ còn tồn tại đến tận bây giờ, nhưng xưa nay trừ mấy vị đế vương trong truyền thuyết thời kỳ thượng cổ có thể phi thăng thành tiên ra nên được trường sinh bất lão ra, trái lại chưa từng có đế vương khác có thể trường sinh bất lão.
Vì vậy Lý Tú Ninh không cho rằng Lý Nguyên có thể làm được chuyện mà nhiều người như vậy cũng không làm được.
Thời điểm Lý Uyên còn đang khổ tâm suy nghĩ làm thế nào mới có thể làm Lý Nguyên cảm động, hắn chú ý tới nữ nhi bên cạnh, trong lòng đột nhiên bừng tỉnh.
Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nếu Lý tiên trưởng không ham quyền lợi giàu sang, vậy hắn sẽ không từ chối mỹ nữ chứ?
Hơn nữa Bình Dương trưởng thành rồi, lúc trước bận rộn đánh giặc nên vẫn chưa tìm được Phò mã thích hợp.
Vì Lý Nguyên này dù là tướng mạo hay tài hoa đều hoàn toàn xứng đôi với Bình Dương.
Quả thực là nhất cử lưỡng tiện.
Nghĩ tới đây, hắn thử nói với Lý Nguyên: “Không biết Lý tiên trưởng là nhân sĩ nơi nào, có từng kết hôn hay chưa?”
Lý Nguyên đột nhiên có dự cảm xấu trong lòng, hắn cảnh giác nhìn Lý Uyên: “Ngươi hỏi cái này để làm gì?”
Lý Uyên cười nói: “Nếu như tiên trưởng chưa từng kết hôn, quả nhân bằng lòng chọn ngươi làm Phò mã, gả Bình Dương công chúa cho tiên trưởng.”
Á!
Lý Tú Ninh bên cạnh nghe thấy tính toán của Lý Uyên, nhất thời giật mình suýt nữa nhảy dựng lên.
Nàng khẽ nở nụ cười, xấu hổ đỏ bừng mặt.
Nhọc cho phụ vương nghĩ ra cách này, vì trường sinh đan mà gả ta cho Lý Nguyên! Tuy nhiên ngoại trừ xấu hổ ra, trong lòng Lý Tú Ninh không hề cảm thấy chán ghét chút nào.
Lý Nguyên nghe tính toán của Lý Uyên, nhất thời im lặng vỗ trán của mình.
Quả đúng không nằm ngoài dự đoán của hắn!
Cũng không biết rốt cuộc những người này bị làm sao, tại sao cả đám đều muốn gả nữ nhi cho hắn?
Hoàng Phi Hổ cũng thế, Đặng Cửu Công cũng vậy, Ngao Quang nữa, bây giờ Lý Nguyên cảm thấy đẹp trai, năng lực mạnh như vậy chẳng lẽ là lỗi của ta sao?
Lý Uyên và Lý Tú Ninh nhìn thấy vẻ mặt của Lý Nguyên thì ngơ ngác...
Nếu như Lý Nguyên vui vẻ hoặc từ chối, bọn họ cũng không cảm thấy bất ngờ, nhưng vẻ mặt vừa im lặng lại vừa bất đắc dĩ kia rốt cuộc là có ý gì?
Lý Uyên hỏi: “Tiên trưởng nghĩ thế nào?”
Lý Nguyên vội vàng lắc đầu nói: “Ta từ chối.”
“Chít chít chít...”
Lý Nguyên và Lý Uyên cùng nghe thấy âm thanh kỳ quái vang lên.
Hai người nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy hai mắt Lý Tú Ninh phóng hỏa nhìn Lý Nguyên, hàm răng bị mài đến rung ken két.
Quá ghê tởm! Lại dám từ chối!
Bổn tiểu thư có chỗ nào không xứng với ngươi?
Nàng để ý thấy Lý Nguyên và Lý Uyên nhìn mình, vội vàng dừng lại nỗi xúc động nghiến răng nghiến lợi, bày ra dáng vẻ cao ngạo, lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Hừ, ngươi từ chối. Trái lại bổn cung còn không đồng ý đâu!”
Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn nói: “Không đồng ý thì tốt rồi.”
Hắn thật sự sợ Lý Tú Ninh cảm thấy hắn thú vị mà quấn chặt lấy không buông.
Lý Tú Ninh thấy dáng vẻ cảm thấy may mắn của Lý Nguyên, không nhịn được mà lại muốn nghiến răng nghiến lợi tiếp rồi!
Thật sự là quá ghê tởm!
Bổn tiểu thư bị người ta ghét như vậy sao?
Trời ạ, có thể cho ta một quả sấm không, đánh chết tên gia hỏa ghê tởm kia đi! Lý Tú Ninh âm thầm gào thét trong lòng.
Thiên Đạo khóc: Hu hu hu, ta cũng không dám làm thế!
Lý Uyên thấy Lý Nguyên không muốn làm Phò mã, rốt cuộc hoàn toàn luống cuống rồi.
Thật vất vả mới thấy hy vọng của trường sinh bất lão đan, chẳng lẽ cứ bỏ lỡ như vậy sao.
Thật không cam lòng!
Lý Uyên suy nghĩ một lúc, nhất thời quyết định, trước tiên tạo mối quan hệ tốt với Lý tiên trưởng, đợi sau này từ từ suy nghĩ biện pháp có được trường sinh bất lão.
Suy nghĩ như thế, hắn không hề quấn quýt với chuyện trường sinh đan nữa. Hắn hỏi Lý Nguyên: “Quả nhân nghe Bình Dương nói, Lý tiên trưởng có Lưu Ly kính, có thể soi được tất cả mọi thứ, không biết quả nhân có thể mở mang tầm mắt hay không?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Muốn xem Lưu Ly kính, đặt một gian phòng trước là được. Mỗi ngày mười hai lượng, kể cả ba bữa cơm cũng không được thiếu nợ.”
Lý Uyên vui vẻ móc ra bạc.
Hắn tò mò hỏi: “Sao tiên trưởng lại mở khách điếm ở đây?”
Lý Nguyên: “Năm tháng dài dằng dặc quá nhàm chán nên tìm ít chuyện để làm.”
Lý Uyên nhất thời rơi nước mắt hâm mộ!
Hu hu hu, khi nào ta có thể nhàm chán như vậy thì tốt rồi!
Mang theo tâm tình phức tạp, Lý Uyên đi theo Lý Tú Ninh tới phòng khách, cuối cùng cũng nhìn thấy Lưu Ly kính trước bàn trang điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận