Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1003 - Lý công tử, ta cũng muốn làm nữ nhi của ngươi

“Chúng ta đang ở trong đâu đây?” Tiểu Tê Tử không hiểu ra sao.
Nàng không nhớ rõ gần thành Trường An có nơi có sóng lớn mãnh liệt như này mà?
Nữ Bạt vội vàng phóng thần thức ra, cảm giác tin tức xung quanh.
Sau khi nàng biết được địa điểm xung quanh thì da mặt không khỏi run rẩy.
“Chúng ta đã đến Cam Uyên ở Đông Hải chi cực.”
Khoảng cách từ Cam Uyên đến Đại Đường đã không thể dùng chữ số để ước lượng nữa, ngược lại với tu vi Đại La Kim Tiên của Nữ Bạt, bay nhanh cũng phải mấy tháng mới đến được.
Mà vừa rồi Tiểu Tê Tử chỉ lái xe đến khi dừng lại, không biết có đến một phút không.
Người so với người thật sự là tức chết người! Trong lòng Nữ Bạt rất cảm khái.
Ý tưởng muốn làm nữ nhi của Lý Nguyên cũng càng thêm mãnh liệt.
Tiểu Tê Tử biết mình lại bay xa như vậy thì cũng không thốt nên lời.
Nàng oán trách vỗ xe đồ chơi: “Ngươi nhạy bén quá nhỉ? Ta muốn đến hoàng cung, sao ngươi lại đến nơi xa như vậy? Sau này ngươi có thể chậm một chút hay không?”
Xoẹt!
Tiểu Tê Tử vừa nói xong thì cảnh sắc xung quanh lại lần nữa xảy ra biến đổi, ô tô lại lái vào trong dòng sông thời không.
Một giây sau, cảnh sắc xung quanh khôi phục lại bình thường, Tiểu Tê Tử ngạc nhiên phát hiện, xe đã dừng lại ở cổng lớn hoàng cung.
“Không ngờ ngươi còn nghe hiểu lời ta nói!”
Tiểu Tê Tử nhẹ nhàng xoa xe hơi nhỏ, giọng điệu tràn đầy vui mừng.
Nữ Bạt giải thích: “Không phải nó nghe hiểu lời ngươi nói, đây là Hỗn Độn chí bảo, hơn nữa đã trói chặt với ngươi cho nên ngươi chỉ cần dụng tâm khống chế là được. Vừa rồi trong lòng ngươi nghĩ đến hoàng cung, cho nên ô tô đã tự động đưa ngươi đến hoàng cung.”
“Hóa ra là vậy.”
Tiểu Tê Tử đột nhiên phát hiện, mình lái xe đồ chơi nhiều năm như vậy mà còn rất nhiều chỗ không biết.
Sau này phải từ từ tìm hiểu.
Nàng nhìn hoàng cung trước mặt, suýt chút nữa không nhận ra.
Tường thành cung điện cao ban đầu đã bị chấn động đất lớn trước đó phá hủy, trong cung điện, vô số lầu các, hoa đình sụp đổ.
Phóng tầm mắt ra nhìn, tất cả đều là những bức tường đổ vỡ, còn có Cấm Vệ quân, cung nữ, hoạn quan hốt hoảng cùng người qua đường vây xem.
Nói chung, rất hỗn loạn.
“Không biết mẫu hậu có sao không?”
Tiểu Tê Tử vội vàng dùng tâm khống chế xe đồ chơi bay vào hoàng cung.
Lần này nàng chú ý tốc độ, để không tiến vào trong dòng sông thời không nữa.
Ở trên bầu trời hoàng cung một hồi, rất nhanh, Tiểu Tê Tử đã ở trong một khu đất trống hoàn hảo hoàn toàn đối lập, thấy đám người Trưởng Tôn Vô Cấu, Lý Lệ Chất.
Chỉ là tình hình của mọi người hoàn toàn không ổn.
Cung nữ và hoạn quan hoảng hốt.
Cấm Vệ quân có vẻ thất hồn lạc phách.
Lý Lệ Chất đang khóc sướt mướt.
Trưởng Tôn hoàng hậu thì ngất ngã trên mặt đất, được vài cung nữ chăm sóc.
“Chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Tê Tử dừng xe lại vội vàng đến chỗ cung nữ hỏi.
Người xung quanh đều nhận ra Tiểu Tê Tử, lập tức có một cung nữ bình thường hay hầu hạ Trưởng Tôn Vô Cấu bẩm báo với Tiểu Tê Tử: “Bệ hạ, bệ hạ băng hà.”
Mặt Tiểu Tê Tử ngẩn ra, suýt chút nữa không tin vào tai mình.
Chuyện này quá đột ngột.
Thì ra, vừa nãy khi động đất mãnh liệt, đúng lúc Lý Nhị bị một cây xà nhà đổ sập đập trúng đầu, trực tiếp mất mạng.
Sau khi Trưởng Tôn hoàng hậu biết tin này thì thương tâm hôn mê, đến bây giờ còn chưa tỉnh lại.
Hai người quyền cao nhất hoàng cung, một người băng hà, một người hôn mê bất tỉnh, kiến trúc xung quanh lại đổ sập lớn như vậy, cung nữ và hoạn quan, cả Cấm Vệ quân chưa từng thấy qua biến đổi lớn đến vậy.
Đương nhiên hoảng sợ không biết làm sao mới đúng.
Từng người canh giữ bên cạnh hoàng đế và hoàng hậu, chân tay luống cuống.
Tiểu Tê Tử bất chấp suy nghĩ, vội vàng đi nhìn qua thi thể của Lý Nhị.
Ôi, đầu đều bị rách nát, hoàn toàn mơ hồ, chắc là chết rồi.
Tiểu Tê Tử cũng không thương tâm gần chết như mẫu hậu, cũng không khóc lóc sướt mướt như tỷ tỷ Lý Lệ chất. Vẻ mặt ngược lại vô cùng bình tĩnh.
Nàng cũng không biết tại sao nàng có thể bình tĩnh như vậy.
Nàng lại nhìn tình hình của mẫu hậu.
Thân thể vô cùng ổn định, chắc chỉ là đau lòng quá độ.
Nàng lập tức bấm huyệt nhân trung cho mẫu hậu.
Có thể cho Trưởng Tôn hoàng hậu tỉnh lại từ hôn mê.
Trưởng Tôn Vô Cấu mơ màng tỉnh lại, thấy Tiểu Tê Tử thì lập tức nhớ lại chuyện của Lý Nhị, hai mắt không khỏi đẫm lệ mờ sương.
“Tiểu Tê Tử, phụ vương ngươi, phụ vương ngươi…”
Nàng không nói nổi.
Tiểu Tê Tử vừa lau nước mắt trên mặt mẫu hậu, vừa an ủi: “Mẫu hậu nén bi thương! Nếu bi kịch đã xảy ra thì chúng ta phải nghĩ cách giải quyết hậu quả như thế nào. Hiện giờ như rắn mất đầu, phải nghĩ cách ổn định lòng người.”
Nhưng Trưởng Tôn Vô Cấu đang chìm trong bi thương, căn bản không có tâm trạng đi ổn định lòng người.
Tiểu Tê Tử thấy trạng thái của mẫu hậu thì bất đắc dĩ lắc đầu.
Nàng đứng lên, nhìn Cấm Vệ quân xung quanh, lạnh giọng phân phó: “Các ngươi lập tức toàn bộ Cấm Vệ quân rải rác ở hoàng cung, bảo vệ nghiêm ngặt bốn cửa cung đông tây nam bắc, đồng thời, sắp xếp người, tập trung các cung nữ và quan lại trong cung lại, để họ không chạy lung tung, tàng trữ vật dụng trong cung. Chờ sau khi tập hợp được Cấm Vệ quân thì lại nghe ta sắp xếp.”
Nếu mẫu hậu không cách nào chủ trương, vậy thì nàng chỉ có thể trước tiên ổn định cục diện lại.
Cấm Vệ quân xung quanh nghe Tiểu Tê Tử phân phó, lại đồng loạt do dự liếc mắt nhìn nhau, không biết có nên nghe mệnh lệnh của Tiểu Tê Tử không.
Dù sao, mặc dù Tiểu Tê Tử là công chúa nhưng lại không thể làm chính trị.
Tiểu Tê Tử thấy vậy thì nhướng mày, nàng lập tức phân phó Nữ Bạt: “Ngươi bảo ba người Tướng Thần lập tức triệu tập đại quân cương thi của bọn họ lại đây.”
Nữ Bạt gật đầu, lập tức thi pháp phát tin tức này đi.
Rát nhanh, ba con cẩu Tướng Thần, Hậu Khanh, Doanh Câu đã lập tức chạy tới.
“Bái kiến tiểu chủ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận