Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1359 - Cố Thành bị đánh đơ ra luôn

Những người khác cũng cảm thấy bầu không khí không được tốt lắm.
Mọi người lần lượt quan sát Đát Kỷ và Cố Thành.
Con ngươi của mọi người đều lắc lư không ngừng.
Nữ Oa tò mò hỏi Đát Kỷ: “Đát Kỷ, ngươi xảy ra xích mích gì với đồ đệ của Nguyên Thủy sư huynh sao?”
Đát Kỷ bình tĩnh nói: “Có chút xích mích...”
“Bịch!”
Nghe thấy hai chữ xích mích, Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thấy hai chân mềm nhũn kinh sợ đến mức ngã xuống đất, nét mặt bối rối.
Giống như mẫu thân chết vậy.
Lúc này trong đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn trống rỗng.
Không biết nên nghĩ gì.
Chỉ cảm thấy đại sự không ổn lắm.
Suy cho cùng đệ tử của mình có xích mích với Đát Kỷ thì có thể ổn được sao?
Đát Kỷ nói tiếp: “Một trăm năm trước ở Đông Hải hắn lại mồm mép ba hoa với ta, sau đó đã bị ta dạy dỗ cho một bài học, dạy dỗ hắn rồi hắn còn không phục lại định ra tay đấu pháp với ta, đương nhiên lại bị ta dạy dỗ một trận. Vốn dĩ ta đã sắp quên chuyện này rồi nhưng không ngờ hắn lại là đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy Cố Thành lại ăn nói ba hoa với Đát Kỷ suýt nữa đã ngất xỉu như trời sập rồi.
Đát Kỷ là ai?
Là người có thể ăn nói ba hoa hay sao?
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thấy Cố Thành vốn trông thuận mắt lúc này lại trở nên đáng ghét.
Đáng ghét?
Bỗng nhiên hắn nhớ đến điều gì đó.
Lẽ nào khi não sở dĩ Dương tiền bối và Thược Dược tiền bối tát Cố Thành, nói Cố Thành đáng ghét chính là vì nguyên nhân Cố Thành đã đắc tội với Đát Kỷ?
Đúng, chắc chắn là như vậy.
Nếu không Dương tiền bối và Thược Dược tiền bối sao lại vô duyên vô cớ tát Cố Thành được chứ?
Đồ đệ đáng chết này lẽ nào đang muốn hại chết ta sao?
Lại tạo ra tai họa lớn như vậy!
Càng nghĩ Nguyên Thủy Thiên Tôn càng tức giận càng sợ hãi.
“Bốp.”
Trong lúc tức giận, Nguyên Thủy Thiên Tôn tát thẳng Cố Thành một bạt tay đến mức Cố Thành phun ra máu, rơi mất hai cái răng.
“Nghiệt đồ, xem chuyện tốt mà ngươi đã làm kìa, xem ta có đánh chết ngươi hay không!”
Nói rồi hắn lại tát Cố Thành mấy cái thật mạnh.
Khiến cho khóe môi của Cố Thành đều nát tươm.
Lão Tử, Thông Thiên, Tây Phương Nhị Thánh ở bên cạnh lại cười trên nỗi đau của ngươi khác nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Ánh mắt đầy vẻ đồng tình.
Cố Thành lập tức bị đánh đơ ra luôn.
Đây đã là lần thứ ba hắn bị tát trong ngày hôm nay.
Quan trọng là lần thứ ba lại do sư phụ của hắn đánh.
Là sư phụ vẫn luôn hết mực yêu thương hắn.
Hơn nữa còn đánh mạnh đến như thế.
So với Dương Hòe và Thược Dược còn tàn nhẫn hơn.
Trong lòng Cố Thành tràn đầy oán hận.
Hắn bắt đầu hối hận lúc đầu đã bái Nguyên Thủy Thiên Tôn làm sư phụ.
Vốn dĩ hắn cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn là Thánh Nhân có thể che chở sự an toàn của hắn.
Nhưng hôm nay hắn bị tát ba lần, Nguyên Thủy Thiên Tôn đừng nói che chở cho hắn, ngay cả rắm cũng không dám thả.
Quả thật hèn nhát vô cùng!
Thánh Nhân hèn nhát như thế sao có thể xứng làm sư phụ của ta!
“Ting”
Ngay trong lúc này âm thanh nhắc nhở nhiệm vụ của hệ thống vang lên.
“Kí chủ bị xỉ nhục, khởi động ba lựa chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất, kí chủ bị xỉ nhục, sư phụ của hắn lại không thể làm chủ cho hắn, còn giúp người ngoài đánh đệ tử của mình, thật sự không xứng làm gương cho đời. Kí chủ xóa bỏ mối quan hệ sư đồ với Nguyên Thủy Thiên Tôn ngay trước mặt mọi người, phần thưởng kí chủ là một tỷ công đạo thiên đức.”
“Lựa chọn thứ hai, kí chủ nuốt giận, nằm gai nếm mật, chôn vùi nỗi nhục vào trong lòng. Phần thưởng kí chủ là một trăm triệu công đạo thiên đức.”
“Lựa chọn thứ ba, kí chủ hét lớn ‘Người sỉ nhục ta ắt chết’ và tuyên bố với mọi người ‘Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, tương lai phải trả thù trăm lần nỗi nhục hôm nay. Phần thưởng tu vi của kí chủ trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới.”
Nhìn ba lựa chọn hệ thống đưa ra.
Trong lòng Cố Thành vô cùng mong muốn lựa chọn thứ ba.
Cái thứ ba không những có phần thưởng phong phú, cũng phù hợp nhất với suy nghĩ trong lòng hắn lúc này.
Chỉ là hắn không biết lựa chọn cái thứ ba xong hôm nay hắn còn có thể sống sót rời khỏi phủ đệ này hay không.
Dù sao thì cho dù tu vi của hắn thăng lên đến Thánh Nhân cũng mãi mãi không phải là đối thủ của đám người này.
Trong lúc Cố Thành đang băn khoăn giữa ba lựa chọn, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhận lỗi với Đát Kỷ.
“Thật sự xin lỗi Đát Kỷ tiên tử, ta thật không biết Cố Thành đã mạo phạm đến ngươi, ta thay mặt đệ tử của ta nhận lỗi với ngươi. Vẫn mong ngươi có thể đại nhân không chấp tiểu nhân cho Cố Thành một cơ hội sửa sai.”
Nói đến đây hắn liền đá một cái vào chỗ lõm phía sau đầu gối của Cố Thành.
Cố Thành không kìm được quỳ xuống đất.
“Nghiệt đồ còn không mau nhận lỗi với Đát Kỷ tiên tử. Nếu như không được Đát Kỷ tiên tử tha thứ, hôm nay ta sẽ lột da của ngươi. Lại dám gây họa lớn như vậy cho Xiển giáo.”
Cố Thành quỳ trên mặt đất.
Sắp nghiến nát răng của mình.
Từ khi sinh ra cho đến nay hắn chưa từng bị sỉ nhục như ngày hôm nay.
Ta hận!
Nếu như lúc đầu ta không bái Nguyên Thủy Thiên Tôn làm sư phụ mà yên ổn rụt cổ trưởng thành vậy thì tốt biết bao.
Đợi đến khi tu vi của ta đến cảnh giới cao hơn Đại Đạo, để xem có ai còn dám tát ta, bảo ta quỳ xuống, bảo ta nhận lỗi!
Đáng tiếc tình thế bây giờ mạnh hơn người.
Mặc dù trong lòng Cố Thành vô cùng tức giận nhưng hắn lại không dám nói bất cứ điều gì.
Mà trong lòng hắn đã lựa chọn nằm gai nếm mật, nhẫn nhục chịu đựng!
Nỗi nhục hôm nay tương lai nhất định phải đòi lại gấp đôi!
Cố Thành thầm thề trong lòng.
Nhưng ngoài miệng hắn lại cầu xin Đát Kỷ tha thứ: “Mong Đát Kỷ tiên tử tha thứ, sau này ta không dám mạo phạm tiên tử nữa.”
Hắn cảm thấy có lẽ mình là nhân vật chính chịu ấm ức nhất từ trước đến nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận