Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1494 - Chỉ có đọc sách mới có thể làm cho hắn vui sướng

n phu nhân nghe vậy, mày liễu không khỏi dựng thẳng, vẻ mặt giận dữ quở trách Lý Tịnh: "Ngươi còn nói không biết ngượng, trong kho nhiều bảo vật như vậy, đều bị ngươi lấy ra hết trong khoảng thời gian này, ngươi nói, ngươi lấy ra để làm cái gì? Nuôi con tiểu hồ ly tinh nào?"
"Cái gì, ta đã dùng nhiều như vậy á?"
Lý Tịnh kinh ngạc kêu lên.
Biểu cảm có chút hậu tri hậu giác.
Trong khoảng thời gian này, cách vài ngày hắn lại đến ‘Tiệm sách hữu duyên’ đọc sách, cứ đọc là mấy trăm canh giờ.
Hắn không nghĩ tới, bản thân vậy mà lại sắp khoét rỗng của cải.
Đọc sách, thật phí tiền!
Nhưng, tuy rằng phí tiền, sách lại không thể không đọc.
So với thu hoạch lấy được từ trong sách, chút tiền lẻ này tính là gì?
Đồng tử Lý Tịnh chuyển động, đúng rồi, bổng lộc của tiểu tử Na Tra kia vẫn luôn do mẫu thân hắn giữ.
Nếu vậy, nghĩ tới đây, hắn lập tức cười nói lấy lòng n phu nhân: "Phu nhân, gần đây vi phu cần tiên thạch dùng gấp, hay là ngươi cho vi phu ứng trước một chút tiên thạch của Na Tra chỗ ngươi? Yên tâm, tương lai bảo đảm trả lại gấp bội."
Nhưng mà, lúc này trong lòng n phu nhân đang tức giận khó nén.
Nàng vừa rồi cố ý nói Lý Tịnh nuôi tiểu hồ ly, chính là vì thăm dò Lý Tịnh.
Không nghĩ tới, Lý Tịnh lại không hề phủ nhận, ngược lại còn trực tiếp thừa nhận nói: "Thế mà dùng nhiều như vậy."
Điều này làm cho n phu nhân bi phẫn ngũ lôi oanh đỉnh.
Đặc biệt, nàng nghe Lý Tịnh lại muốn nàng tham ô bổng lộc của Na Tra, càng giận không thể nuốt.
Ngươi nuôi tiểu tam, sắp khoét rỗng gia sản không nói, lại vẫn muốn dùng bổng lộc của con trai đi nuôi tiểu tam.
Hắn có lỗi quá nhiều.
Lý Tịnh thấy n phu nhân chỉ là bực bội thô lỗ, cũng không nói lời nào, trong lòng không khỏi hơi nghi hoặc một chút.
"Phu nhân đây là thế nào? Không phải chỉ một chút tiên thạch sao? Chỉ là vật ngoài thân, dùng cũng không quan trọng."
Hắn tận tình khuyên bảo nói,
"Lại nói, vi phu cũng không dùng linh tinh, mà là đang làm sự nghiệp, bây giờ đầu tư, tương lai phải nhận được gấp trăm lần, trăm nghìn, vạn lần hồi báo, cho nên phu nhân đưa bổng lộc của Na Tra cho ta đi, dù sao hắn cũng không cần..."
n phu nhân thấy Lý Tịnh tiếp tục nhớ thương bổng lộc của Na Tra, đồng thời còn nói ‘làm hồ ly tinh’ thành ‘gây dựngsự nghiệp’.
Cơn tức giận vốn đã tích lũy nhiều ngày của nàng lập tức nổ tung.
Nàng chỉ vào Lý Tịnh, không chút khách khí mắng: "Lý Tịnh, ngươi đừng cho là ta không biết ngươi đang làm gì trong khoảng thời gian này, chuyện ngươi nuôi hồ ly tinh ở bên ngoài, ta vốn không muốn nói thẳng ra, không ngờ bây giờ ngươi càng ngày càng không biết thu liễm."
Lý Tịnh há hốc mồm, biểu cảm nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Hắn không hiểu, tại sao n phu nhân lại nói hắn nuôi hồ ly tinh ở bên ngoài?
Ta làm gì có?
Tự dưng lòi ra cái chuyện đó vậy?
n phu nhân thấy dáng vẻ Lý Tịnh trợn mắt há hốc mồm, rất lâu không thể nói chuyện, càng thêm đau lòng và thất vọng.
Dưới cái nhìn của nàng, bộ dạng này của Lý Tịnh, rõ ràng là có tật giật mình, cho nên mới không biết nên giải thích như thế nào.
"Hừ."
n phu nhân cười lạnh nói: "Ngươi đã là cha của năm đứa bé (Mộc Tra, Kim Tra, Na Tra, Lý Trinh Anh, dưỡng nữ Địa Dũng phu nhân (Kim Tị Bạch Mao Lão Thử Tinh trong Tây Du Ký), vậy mà còn nuôi nữ nhân ở bên ngoài, ngươi không mất mặt, nhưng ta cảm thấy mất mặt!"
"Ta không có!"
Lý Tịnh phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng phủ nhận nói: "Ngươi không muốn..."
n phu nhân ngắt lời giải thích của Lý Tịnh: "Ngươi không cần giải thích, giải thích chính là che giấu, sẽ chỉ làm ta càng xem thường ngươi..."
Lý Tịnh: "..."
Hai tay hắn nắm lấy da đầu, gần như muốn cào nát da đầu.
Ta bị oan, thế nhưng ngay cả giải thích cũng không thể giải thích?
Không phải nữ nhân này quá bá đạo sao?
"Ngươi quả là cố tình gây sự!"
Lý Tịnh tức giận nói.
n phu nhân nghe vậy, nước mắt lập tức ào ào chảy xuống: "Ngươi đã làm sai, lại còn trách ta cố tình gây sự, ta, ta muốn đi tìm Vương Mẫu nương nương tới phân xử."
Nói xong, n phu nhân đứng dậy muốn đi tìm Dao Trì Vương Mẫu.
Lý Tịnh thấy thế, sợ đến mức vội vã ngăn cản.
Nếu như việc này truyền tới tai Vương Mẫu và Ngọc Đế, chẳng phải là danh tiếng mất sạch, làm trò cười cho thiên hạ sao?
"Phu nhân đừng đi, nghe ta giải thích."
Nhưng n phu nhân không nghe, ngược lại còn kéo Lý Tịnh, muốn lôi Lý Tịnh cùng đi gặp Ngọc Đế và Vương Mẫu.
Lý Tịnh vội vàng giãy dụa: "Phu nhân mau thả ta ra, chút chuyện nhỏ này, chúng ta không cần đi làm phiền Ngọc Đế và Vương Mẫu."
n phu nhân cười lạnh nói: "Ngươi chột dạ."
Lý Tịnh: "..."
Hắn sắp tức đến hộc máu, hắn vừa bất đắc dĩ, vừa tức giận nói: "Ta chột dạ chỗ nào? Ngươi đừng hồ đồ nữa có được hay không?"
n phu nhân: "Ha hả, ngươi nuôi hồ ly tinh ở bên ngoài không phải hồ đồ, ta tìm Vương Mẫu làm chủ chính là hồ đồ, đã như vậy, ta phải hồ đồ cho ngươi xem."
Lý Tịnh: "..."
Khi Na Tra trở lại nhà ở Thiên Đình, nhất thời thấy một màn làm cho hắn trợn mắt hốc mồm.
Chỉ thấy n phu nhân và Lý Tịnh vừa trách cứ lẫn nhau chỗ sai của đối phương, vừa vặn vẹo đánh nhau.
Trên khuôn mặt của Lý Tịnh đã bị cào vài vết.
Mà n phu nhân cũng biến thành tóc tai bù xù.
Hai người trông vô cùng chật vật.
"Hay lắm Lý Tịnh, cũng dám khi dễ mẫu thân ta. Xem đây!"
Na Tra thấy mẫu thân bị khi dễ, không khỏi giận tím mặt, căn bản không suy nghĩ nhiều, cầm kim chuyên đập vào đầu Lý Tịnh.
Lý Tịnh thấy Na Tra muốn đánh hắn, nhất thời vừa sợ vừa giận.
Hắn đang muốn tránh né, kết quả n phu nhân ôm lấy hắn, đồng thời kêu lên với Na Tra: "Na Tra, mau đánh hắn, đánh chết tra nam này."
Hai tay Lý Tịnh bị n phu nhân ôm lấy, không cách nào tránh thoát, kết quả thật sự bị Na Tra dùng Kim Chuyên đánh vào trên trán
Tuy rằng Na Tra không hạ tử thủ, nhưng đánh cho Lý Tịnh đầu nổi u xanh, nổ đom đóm mắt, đầu váng mắt hoa, đau đớn không ngớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận