Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 819 - Tử Hà và Tử Thanh bảo kiếm của nàng!

Khuê Ngưu lại hỏi: “Vậy nếu như là những thứ yêu ma quỷ quái, Dạ Xoa Tu La rút được Tử Thanh bảo kiếm thì sao?”
Tử Hà: “Dĩ nhiên cũng gả.”
Khóe miệng Khuê Ngưu run lên, hắn cảm thấy đầu óc Tử Hà bị bệnh.
Bởi vì có thể rút được bảo kiếm mà gả đi, cũng không quan tâm đối phương là người hay là yêu, tốt hay xấu, không phải là có bệnh thì là cái gì?
Chẳng qua, nàng thật sự rất đáng yêu!
Nữ tử thuần túy như vậy không nhiều lắm, ta đây tất phải giành được nàng. Khuê Ngưu yên lặng hạ quyết tâm.
“Đúng rồi…”
Tử Hà đột nhiên nghĩ đến cái gì, nàng hỏi Khuê Ngưu: “Ngươi nói những người Thái Thượng Lão Quân, Phù Nguyên Tiên Ông, Kim Linh Thánh Mẫu, Trấn Nguyên Tử thì ta đều biết, nhưng Lý tiền bối là thần thánh phương nào, tại sao ngươi nói hắn có thể rút được Tử Thanh bảo kiếm của ta?”
Khuê Ngưu nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi cung kính, nói: “Lý tiền bối tên là Lý Nguyên, đây mới thực sự là đại lão, Thái Thượng Lão Quân ở trước mặt lão nhân gia như hắn, xách giày cũng không xứng. Nếu như nói, trên thế giới này chỉ có một người có thể rút được bảo kiếm của ngươi, chắc chắn người này không thể không phải Lý tiền bối."
Trên mặt Tử Hà lập tức lộ ra nét hưng phấn: “Không nghĩ đến Lý Nguyên lợi hại như thế, không biết hắn ở nơi đâu? Ta muốn thử một lần đi tìm hắn xem có thể rút được Tử Thanh bảo kiếm hay không.”
“Ba.”
Khuê Ngưu nghe thấy Tử Hà muốn đi tìm Lý Nguyên, đột nhiên hung hăng đánh bản thân một cái tát.
Tê cay cách vách, nói ngươi nhiều lời, nếu để Tử Hà tìm được Lý tiền bối, làm gì còn có cơ hội cho ta?
Tử Hà kỳ quái nhìn Khuê Ngưu, không rõ đầu trâu đột nhiên tự đánh mình làm gì?
Khuê Ngưu nhịn hối hận trong lòng, hắn nhanh chóng đáp lại Tử Hà: “Lý tiền bối là là cao nhân chân chính, hành tung lơ lửng không định, giờ phút này có thể ở thế giới Hỗn độn vực ngoại, chúng ta nào có tìm được?”
“Nếu không tìm được, vậy thì bỏ đi.”
Tử Hà nói không sao cả.
Khuê Ngưu thấy Tử Hà từ bỏ ý niệm đi tìm Lý Nguyên, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn liếm mặt nói với Tử Hà: “Tử Hà ngươi chuẩn bị đi nơi nào tiếp theo, ta đây dẫn đường cho ngươi, ta rất quen thuộc với thế hệ này.”
Tử Hà lắc đầu nói: “Ngươi đã vô duyên với ta, ngươi đừng ở bên cạnh ta nữa.”
Nói xong, nàng tùy tiện chọn phương hướng rời đi.
Khuê Ngưu lại nịnh nọt đi theo: “yêu ma quỷ quái Trên đường rất nhiều, hãy để ta đây đi theo bên cạnh tiên tử, cũng dễ dàng bảo vệ tiên tử.”
Tử Hà có chút bất mãn nhìn Khuê Ngưu đi theo: “Ta nói, nếu đã vô duyên, ngươi đừng có theo ta.”
Khuê Ngưu lắc đầu nói: “Nếu chúng ta gặp nhau, chứng tỏ chúng ta có duyên.”
“Linh linh linh linh…”
Tử Hà không nói thêm gì, chỉ thấy đột nhiên nàng cử động Ngân Tác Kim Linh trên tay, nói một câu thần bí, lập tức truyền vào trong tai Khuê Ngưu.
Khuê Ngưu đột nhiên phát hiện, lúc trước nhìn thấy những tiểu tỷ tỷ trong đoạn video ngắn, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, còn không ngừng cười phong tình vạn chủng đối với hắn...
Không biết qua bao lâu, Khuê Ngưu mới phục hồi lại tinh thần, khi hắn nhìn lại phía Tử Hà, lại phát hiện phía trước sớm đã không có tung tích của Tử Hà.
“Ôi, đây là pháp bảo gì, công kích mê hồn quá mạnh.”
Khuê Ngưu nhớ tới cảnh tượng mới vừa rồi bị âm thanh mê hoặc tâm trí, trong lòng không khỏi hoảng sợ một trận, nếu như lúc ấy Tử Hà đánh lén hắn một chút, hậu quả thực sự không tưởng tượng nổi.
“Xem ra sau này còn phải cẩn thận loại pháp bảo mê hồn.”
“Đáng tiếc, những muội muội như thế khiến người khác động lòng, cứ bỏ lỡ như vậy, ài.” Khuê Ngưu phát ra một tiếng thở dài rất dài, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng nhộn nhạo.”
“Vừa thấy Tử Hà tưởng lầm là chung thân!”
“Ca ca, trên đường cái phía Tây, có một mỹ nữ nick name tên Tử Hà ở võ đài. Mỹ nữ nói, cho dù là yêu ma quỷ quái, chỉ cần có thể rút được bảo kiếm trong tay nàng sẽ gả cho đối phương, chúng ta đi xem một chút thôi? Chắc chắn rất thú vị.”
Ánh mắt Ðát Kỷ nhìn điện thoại di động chằm chằm, vui vẻ nói với Lý Nguyên…
Giờ phút này là buổi sáng, mấy người Lý Nguyên mới vừa ăn điểm tâm xong không lâu, Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt đang chuẩn bị ra ngoài đi làm.
Tiểu Tê Tử nghe thấy tiếng kêu của cô cô, không khỏi tò mò bu lại.
“Ta xem, ta xem, có hình đối phương sao? Thật sự là mỹ nữ sao?”
Vừa nói, nàng một vừa đưa đầu tiến tới trước điện thoại di động cô cô, chỉ thấy trong điện thoại di động đang phát một video.
Trong video, một nữ tử tướng mạo tuyệt mỹ, cầm một thanh bảo kiếm, nói chuyện nhìn ống kính đối diện.
“Ồ, ta nhớ người này, hôm qua nàng mới tới cửa tiệm mua một chiếc điện thoại di động, dáng vẻ quả thật rất đẹp.”
Tiểu Tê Tử nhìn mỹ nữ trong video, có phần bất ngờ kêu lên.
Nội dung nữ tử nói chuyện ở trong video là nàng muốn bố trí lôi đài ở tây thị Trường An, rút kiếm chọn rể, chỉ cần ai có thể rút được bảo kiếm trong tay nàng, nàng sẽ gả cho đối phương.
“Ha ha.”
Nhìn xong nội dung video, Tiểu Tê Tử không khỏi cười nói: “Ta đã nghe nói tỷ võ chọn rể, ném tú cầu chọn rể, đây là rút kiếm chọn rể vẫn là lần đầu tiên nghe thấy, chẳng lẽ bảo kiếm của nàng có chỗ đặc thù gì sao?”
Ðát Kỷ đề nghị: “Chúng ta đi xem một chút chẳng phải sẽ biết sao?”
“Được, được, ta muốn đi, phụ thân và Nữ Bạt tỷ tỷ muốn đi cùng không?”
Tiểu Tê Tử hỏi phụ thân và Nữ Bạt.
Giờ phút này Lý Nguyên đang dùng di động đọc tiểu thuyết.
Sau khi trải qua thăng cấp, hôm nay trong điện thoại di động đã đặc biệt thiết lập nên một bộ tiểu thuyết. Mọi người có thể truyền nhau mượn và đọc tiểu thuyết.
Bởi vì chọn hình thức đọc miễn phí và thu phí, vì vậy bản tiểu thuyết điện thoại di động phát triển vô cùng nhanh chóng, phía trên đã có các loại thư tịch như mấy ngàn bộ tiểu thuyết và mấy vạn bộ thi từ ca phú.
Ánh mắt Lý Nguyên nhìn điện thoại di động, hắn không ngẩng đầu nói cự tuyệt: “Các ngươi đi đi, ta không đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận