Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1381 - Ta buồn nôn chỗ nào?

Hắn nhất thời nói với Thái Bạch Kim Tinh bên cạnh: "Lão lý, còn không mau xoa bả vai cho thiếu gia? Không có điểm nhãn lực kính nhân."
Thái Bạch Kim Tinh: "..."
Hắn tủi thân đén nước mắt suýt trào ra.
Tốt xấu ta cũng là thần tiên cao cấp của Thiên Đình, xoa bả vai cho người ta, vậy được không ?
Nhưng, hắn cũng không dám phản bác mệnh lệnh của Ngọc Đế, đành phải bất đắc dĩ đi tới phía sau Trương Khai Thái, xoa bóp bả vai cho Trương Khai Thái.
"Ồ, lão lý, kỹ thuật không tồi nha? Xem ra bình thường rèn luyện không ít."
Trương Khai Thái hưởng thụ Thái Bạch Kim Tinh xoa bóp, tán dương Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh: "..."
Tuy là nhận được khen, nhưng hắn lại không cao hứng nổi.
Trương Bách Nhẫn thúc giục nhi tử: "Đừng nói sang chuyện khác, hiện tại xoa bóp cũng xoa bóp rồi, ngươi nên ra biện pháp của ngươi đi?"
Trương Khai Thái hồi tưởng tình tiết của kịch truyền hình một chút, thoải mái nói: "Ta suy tính ra, giữa một đám tiên quan thần tướng Thiên Đình có mấy vị thần tiên, từng người đều có một pháp bảo vô cùng uy lực, sức chiến đấu vô cùng khủng bố. Nếu như Ngọc Đế lão nhân có thể kịp thời điều mấy vị thần tiên này tới Bắc Câu Lô Châu tọa trấn, mới có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của Phật Môn, Yêu tộc và tộc A Tu La."
Ngọc Đế nghi ngờ nói: "Ngươi nói là mấy vị thần tiên nào?"
Tại sao ta không biết?
Trương Khai Thái thong dong nói: "Vị thứ nhất, là Nữ Vũ Thần Thiên Đình -- Đặng Thiền Ngọc."
"Nàng có một pháp bảo, tên gọi là con rối thế thân, bất kỳ công kích nhằm vào nàng đều sẽ bị chuyển sang con rối thế thân, cho dù là Thánh Nhân xuất thủ, đều không thể giết chết nàng."
"Vì vậy nàng đấu pháp với người khác, trời sinh đứng ở thế bất bại."
Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh nghe vậy, không khỏi liếc nhau một cái, đều có thể nhìn thấy vẻ kinh ngạc của nhau.
Mặc dù bọn họ biết, Đặng Thiền Ngọc là một tiểu cường đánh không chết, nhưng vẫn cho là do Đặng Thiền Ngọc tu luyện công pháp gì đó đặc thù.
Lại không nghĩ rằng Đặng Thiền Ngọc vậy mà là bởi vì có một con rối thế thân, lúc này mới biểu hiện thần dị như vậy.
Ngay cả Thánh Nhân cũng không thể giết chết, con rối thế thân đó cũng quá
lợi hại thật?
Còn có, cơ mật bậc này ta cũng không biết, làm sao tiểu tử này biết được?
Trương Bách Nhẫn trở nên càng tò mò với năng lực của nhi tử.
Mà Thái Bạch Kim Tinh xoa bóp bả vai cho ‘con riêng’ bên cạnh, trong lòng càng thêm kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, người con riêng này lại hiểu rõ chuyện của Đặng Thiền Ngọc như vậy.
Hắn thật sự suy tính sao?
Trương Bách Nhẫn: "Ngươi không phải nói có mấy vị thần tiên chiến lực khủng bố sao, ngoại trừ Đặng Thiền Ngọc, còn có ai ?"
Trương Khai Thái: "Vị thứ hai, là ngoại sinh nữ của Ngọc Đế -- Tam Thánh Mẫu Dương Thiền. Nàng có một chí bảo sáo đá, chỉ cần nàng toàn lực thổi sáo đá, toàn bộ sinh linh trong phạm vi hàng triệu triệu đều sẽ đau đầu muốn nứt, bạo thể mà chết, cho dù Chuẩn Thánh đều không thể may mắn tránh khỏi."
Ngọc Đế nhất thời mở to hai mắt nhìn: "Dương Thiền còn có chí bảo bậc này? Sao ta không biết?"
Trương Khai Thái trợn trắng mắt nhìn Ngọc Đế: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi không biết không phải là rất bình thường sao?"
Ngọc Đế: "..."
Ta là ai, ta là thân cữu cữu của Dương Thiền!
Ta không biết, chuyện này bình thường không?
Trương Khai Thái tiếp tục nói: "Vị thứ ba, là khuê nữ thứ bảy của Ngọc Đế lão nhân, Trương Ngọc Yên. Nàng có một cái nghê thường Tiên Y, có thể phòng ngự thời gian Luân Hồi, chư thiên vạn pháp, nàng còn có một cái chén ngọc pháp bảo, có thể chứa tam giới vạn tộc, khốn nhân quả vận mệnh."
Ngọc Đế lần nữa há to miệng, có vẻ vô cùng bất khả tư nghị.
"Cái gì, Ngọc Yên còn có bảo vật?"
Vẻ mặt hắn kinh ngạc kêu lên.
"Nôn!"
Trương Khai Thái đột nhiên làm một động tác nôn mửa, hắn dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Ngọc Đế, nói: "Còn 'Ngọc Yên', ngươi không cần gọi buồn nôn như vậy có được không? Làm hại ta suýt phun ra lạt điều ăn năm ngoái."
Trương Bách Nhẫn: "..."
Chỉ thấy gân xanh huyệt Thái Dương hắn hằn lên, có vẻ hơi khí hỏa công tâm.
Ta gọi tên nữ nhi của mình, chuyện này có gì không được sao? Ta buồn nôn chỗ nào?
Trương Khai Thái lau vết nước trên miệng, tiếp tục nói: "Chỉ cần Ngọc Đế lão nhân tăng chức quan của mấy người này, để cho các nàng ngồi trấn Bắc Câu Lô Châu, Bắc Câu Lô Châu liền sẽ không dễ dàng bị công phá. Chỉ tiếc, Ngọc Đế lão nhân chắc chắn sẽ không nghĩ đến việc phái ba người này ngồi trấn Bắc Câu Lô Châu."
Trương Bách Nhẫn con ngươi chuyển động, thầm nghĩ trong lòng: Vậy cũng chưa chắc!
Hắn dùng ánh mắt tràn ngập hoài nghi, hỏi nhi tử: "Ngươi nói việc này, là thật sao ?"
Trương Khai Thái tự tin nói: "Đương nhiên là sự thật."
Kịch truyền hình đều phát, còn có thể giả?
Những lời này, hắn lại không nói ra.
Chỉ là, không biết Đặng Thiền Ngọc, Dương Thiền, Trương Ngọc Yên, có xinh đẹp như kịch truyền hình diễn hay không?
Phải biết rằng, trước đây khi bộ kịch truyền hình này chiếu, nhân khí của ba người này tương đối cao.
Trương Khai Thái tràn ngập tò mò.
Trương Bách Nhẫn nghe được mấy tin tức này, nhất thời có chút ngồi không yên.
Hắn nói với nhi tử: "Ta nghĩ ra có chút việc vẫn chưa có xử lý xong, lập tức phải đi xử lý, đi trước."
"Không vội, "
Trương Khai Thái nhanh chóng kéo lão phụ thân.
"Một ngày ngươi làm sao nhiều chuyện như vậy ? Ta không phải bảo ngươi cho ta một ít vật liệu luyện đan, luyện khí, chế phù sao? Ngươi đừng giả bộ không nghe thấy!"
Trương Bách Nhẫn bất đắc dĩ, đành phải móc ra một ít vật liệu Tiên Thiên Huyền Kim, Thất Khiếu Linh Chi, Đạo Văn Ngọc Chỉ từ trong lòng đưa cho nhi tử.
Trương Khai Thái thấy những vật liệu trân quý này, hai mắt không khỏi phát sáng, nước bọt đều chảy ra.
"Lão phụ thân, không nhìn ra đấy, ngươi vẫn có chút tài sản, lại có nhiều vật liệu như vậy, thực sự là nhìn người không thể chỉ xem tướng mạo!"
Trương Bách Nhẫn liếc mắt.
Cái gì gọi là nhìn người không thể chỉ xem tướng mạo ?
Nói như thể tướng mạo ta kém lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận