Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1385 - Nhận hắn làm con nuôi

Nhưng mà, đạo văn cấm chế bên trong chén ngọc, theo Tinh Thần Chi Lực dũng mãnh xông vào, chẳng những không bị áp chế mà ngược lại còn lóe lên ánh sáng càng mạnh mẽ.
Uy áp của pháp tắc cũng trở nên càng ngày càng kinh khủng.
Cuối cùng, những pháp tắc này đa số đều nhanh chóng ngưng tụ thành từng đạo văn có thực thể.
Khiến cho Tinh Thần Chi Lực cuồn cuộn vô tận xung quanh không chịu khống chế mà lao vào những đạo văn này, bị những đạo văn này hấp thu.
Ban đầu, Hạo Thiên còn nỗ lực dùng pháp lực xoắn nát những đạo văn này.
Nhưng một lát sau, hắn đột nhiên hoảng sợ phát hiện, pháp lực của mình cũng bắt đầu không bị khống chế vọt vào chén ngọc.
Cảm giác như có một lực hút khổng lồ đang cắn nuốt pháp lực của hắn, khiến cho pháp lực của hắn đang tiêu hao nhanh chóng.
Cùng lúc đó, đạo ấn trong Tinh Hà Ngọc Oản tỏa ra uy áp càng ngày càng mạnh, khiến cho nguyên thần của Hạo Thiên cũng cảm thấy sợ hãi.
Quá khứ tương lai, không gian thời gian, dường như sắp bị đạo ấn làm cho tan biến.
Hạo Thiên không khỏi vô cùng sợ hãi, hắn không chần chờ chút nào, nhanh chóng đúng lúc thu hồi lại nguyên thần, cũng cắt đứt liên hệ với Tinh Hà Ngọc Oản.
Pháp lực bị mất không chế lúc này mới có thể lắng lại.
Tất cả những chuyện vừa rồi, nói lâu như vậy nhưng thực ra toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong một cái nháy mắt.
Nếu như là người bình thường, căn bản chưa kịp phản ứng lại thì đã bị cấm chế trong chén ngọc xoắn giết thành hư vô.
Hạo Thiên cũng nắm giữ thời gian chi lực, có thể nghịch chuyển thời gian, có thể kéo dài thời gian một giây ra vô hạn nên lúc nãy mới có thể miễn cưỡng đối chọi với cấm chế pháp tắc trong khoảnh khắc.
Nhưng chỉ cần chống cự thêm một lát, hắn liền không kiên trì nổi.
Điều này khiến Hạo Thiên chấn động, quả thực không cách nào dùng lời nói mà hình dung được.
Hắn không nghĩ tới, cái Tinh Hà Ngọc Oản này thật sự khó giải quyết như vậy.
Đây là trong tình huống Tinh Hà Ngọc Oản không có ai khống chế, nếu có người khống chế, vậy thì chẳng phải kể cả là ta cũng sẽ gặp nguy hiểm ?
Trương Bách Nhẫn ở bên cạnh chú ý tới tình trạng của Hạo Thiên, không khỏi mở to hai mắt nhìn, có vẻ đặc biệt không nói nên lời.
Hắn không nghĩ tới, ngay cả Hạo Thiên cũng không thể luyện hóa Tinh Hà Ngọc Oản, thiếu chút nữa đã bị Tinh Hà Ngọc Oản làm bị thương.
Phải biết rằng, Hạo Thiên đã tu luyện đến Chuẩn Thánh đại viên mãn, khoảng cách với Thánh Nhân cũng chỉ thiếu nửa bước nữa mà thôi.
Tiên thiên linh bảo cực phẩm tuy lợi hại, nhưng lại không có ai khống chế, cũng chỉ là phòng ngự của tự bản thân nó, cũng không cần phải lợi hại như vậy chứ
Cái linh bảo này sao lại kì quái như vậy?
Hạo Thiên cảm thán một chút trong lòng, hắn nói với Ngọc Đế: “Vật ấy, cũng không biết là có gì đó kì quái, người ngoài căn bản là không có cách luyện hóa. Không biết Ngọc Yên lấy được bằng cách nào?”
Trương Bách Nhẫn thất vọng nói: “Nói như thế, cái pháp bảo này cũng chỉ có thể trả lại cho Ngọc Yên sử dụng?”
Hạo Thiên gật đầu: “Bây giờ xem ra chỉ có thể như vậy.”
Trương Bách Nhẫn tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, nha đầu Ngọc Yên kia tu vi quá thấp, cầm pháp bảo này cũng không phát huy được toàn bộ uy lực, trợ giúp cho Bắc Câu Lô Châu, chỉ sợ có hạn.”
Hạo Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Đạo hữu vừa mới nói hai người Đặng Thiền Ngọc và Dương Thiền cũng có một cái pháp bảo sức mạnh to lớn, việc này đã chắc chắn chưa?”
Trương Bách Nhẫn: “Vẫn chưa kịp đi xác nhận. Nhưng mà nếu hắn đã suy tính được chuyện của Ngọc Yên thì chuyện của Đặng Thiền Ngọc và Dương Thiền sợ là cũng không phải là giả.”
Hạo Thiên: “Việc này, vẫn nên trực tiếp hỏi các nàng cho rõ ràng cho thỏa đáng.”
Trương Bách Nhẫn hỏi: “Nếu như thật sự có việc này, thế thì nên xử lý như thế nào?”
Hạo Thiên suy nghĩ một chút, do dự nói: “Bình thường Dương Thiền rất thân với Lý tiền bối, Đặng Thiền Ngọc lại từ nhục thân thành thần, cũng không tiện trực tiếp yêu cầu các nàng giao ra pháp bảo. Vẫn nên phái các nàng đi Bắc Câu Lô Châu, trấn áp dị động đi.”
Trương Bách Nhẫn gật đầu, vẻ mặt xúc động nói: “Không nghĩ tới, mấy người này nhìn thì không đáng để chú ý đến nhưng lại đang che giấu điều bất phàm. Cũng không biết một đám Tiên Quan Thần Tướng của Thiên Đình chúng ta còn có người nào tàng long ngọa hổ nữa hay không?”
Hạo Thiên lo lắng nói: “Cái Tên Trương Khai Thái kia, ta cảm thấy hắn chính là một người cũng tàng long ngọa hổ, thậm chí ngay cả ta cũng không nhìn ra thiên tư của hắn. Ngươi định đối đãi với hắn như thế nào?”
Trương Bách Nhẫn: “Ta chuẩn bị chờ đến thời cơ chín muồi trong tương lai sẽ nhận hắn làm con nuôi, sẽ càng giúp sức cho Thiên Đình.”
Hạo Thiên gật đầu: “Việc này đạo hữu cứ nhìn xem mà làm đi.”
Nói xong, hắn trả lại Tinh Hà Ngọc Oản cho Trương Bách Nhẫn.
Trương Bách Nhẫn cầm Tinh Hà Ngọc Oản, nói:
“Ta còn phải mau chóng trả lại cái pháp bảo này cho Ngọc Yên, nếu không..., nữ nhi sẽ có thành kiến đối với ta.”
Hạo Thiên cười nhạt: “Nếu như không phải vì đối kháng với ba phương Phật Môn, Côn Bằng, Minh Hà liên thủ thì làm sao chúng ta sẽ tranh giành pháp bảo với một tiểu cô nương.”
Trương Bách Nhẫn gật gật đầu nói: “Đạo hữu nói rất đúng.”
Rời khỏi Tinh Hà Đại Điện, Trương Bách Nhẫn đi thẳng tới Bách Hoa Cung.
Nơi này là chỗ ở của Thất Tiên Nữ.
Bách Hoa Cung nằm ở phía tây nam Thiên Cung, thuộc về phía ngoài Thiên Cung.
Đối với với người biết ăn nói thì nơi đây thanh tịnh đặc biệt, không có người quấy rầy.
Đối với người không biết ăn nói thì nơi đây hẻo lánh hoang vắng, chim không thèm ị phân.
Lúc này, bên trong Bách Hoa Cung, sáu vị tỷ tỷ Trương Ngọc Mị, Trương Ngọc Cầm đang an ủi rương Ngọc Yên.
Vừa rồi, Thất Muội đi gặp phụ vương, trở về thì lệ rơi đầy mặt, vẻ mặt sầu bi, điều này làm cho sáu vị tỷ tỷ rất là lo lắng.
“Thất muội, ngươi đừng khóc nữa, mau nói cho tam tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
“Chẳng lẽ ngươi đã gây ra chuyện gì, chọc giận phụ vương? Phụ vương trách cứ ngươi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận