Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 132 - Ca ca của ta cũng không thể tuyệt hậu!

“Lớn hơn, ăn ngon hơn, bánh ngọt còn có bơ và cánh hoa, lễ Noel, Lý Nguyên tặng cho ta.” Nữ Oa khoe khoang nói.
Nàng là… cố ý muốn Hậu Thổ hâm mộ.
Ai kêu Hậu Thổ ăn khoai tây chiên, mà nàng không được ăn.
“Sinh nhật của ta cũng muốn có bánh sinh nhật.”
Hậu Thổ nhanh chóng nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên thấy Nữ Oa và Hậu Thổ động một chút là cãi nhau, cũng cảm thấy im lặng.
Xem ra, cho dù sau khi nữ nhân thành Thánh cũng không thay đổi được cái bệnh ganh đua so sánh! “Được, chờ sinh nhật của ngươi thì làm.”
Chúng ta mau ăn lẩu thôi.
Hậu Thổ thấy Lý Nguyên đồng ý, lập tức đắc ý liếc mắt nhìn Nữ Oa.
Trong lòng Nữ Oa có chút tức giận! Lần đầu tiên ăn lẩu và bánh ngọt, trong nháy mắt ba người Hậu Thổ, Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu đã bị hai loại thức ăn ngon này chinh phục.
Vừa ăn vừa khen không dứt miệng.
“Oa, lẩu thật sự là quá ngon!”
Ngoài kinh ngạc, Hậu Thổ liếc mắt nhìn Nữ Oa, giọng điệu biến đổi: “Ừm, chẳng qua hơi kém hơn một chút so với khoai tây chiên.”
Đầu tóc Nữ Oa cũng sắp tức điên.
Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc vị khoai tây chiên như nào? Chưa ăn khoai tây chiên, bữa lẩu này Nữ Oa ăn không vui vẻ.
Ngay cả bánh ngọt nàng thích nhất, tất cả cũng chỉ ăn miếng dưa hấu nhỏ, phải biết rằng, trước kia nàng có thể ăn hết cả phần bánh ngọt.
Lý Nguyên, Ðát Kỷ, Hậu Thổ và Quy Linh, chúng ta còn ăn sắp xong, Nữ Oa đột nhiên nhớ tới lúc trước Ðát Kỷ đã nói, hoa quả nhà bọn họ ăn rất ngon.
Nàng không khỏi khẽ động trong lòng, lập tức lặng lẽ kéo Ðát Kỷ sang một bên.
“Nương nương, ngươi kéo ta tới đây làm cái gì?”
Ðát Kỷ bị Nữ Oa dẫn tới một góc hẻo lánh, có phần ngây ngốc.
Nữ Oa nhớ tới Ðát Kỷ gọi là Hậu Thổ tỷ tỷ, cho nên nàng nói với Ðát Kỷ: “Sau này ngươi gọi ta là tỷ tỷ, gọi nương nương quá xa lạ.”
“Nếu không ta gọi ngươi là chị dâu, thân thiết hơn.”
Ðát Kỷ không chút nghĩ ngợi thốt lên.
Hỏng bét, nói ra toàn bộ ý thật trong lòng! Nói xong Ðát Kỷ đã cảm thấy không đúng, có thể tưởng tượng không còn kịp đổi lời.
Phải biết rằng ban đầu Trụ vương không có suy nghĩ an phận với Nữ Oa, bây giờ biến thành thái giám.
Nàng đừng đem ca ca của ta cũng trở thành thái giám! Ðát Kỷ chột dạ quan sát phản ứng Nữ Oa một chút.
Dường như tức giận vô cùng, nàng quyết định nhanh chóng cầu xin tha thứ.
Ca ca của ta cũng không thể tuyệt hậu! Nghe thấy chữ “tẩu”, Nữ Oa thoáng cái ngây ngẩn cả người, hai má đỏ ửng.
Gò má nàng đỏ ửng.
Giờ phút này, trong nội tâm nàng rất loạn, chỉ cảm thấy tim đập dồn dập, có chút khẩn trương, lại có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không tức giận quá mức.
Ngược lại, trong đầu nàng sinh ra một suy nghĩ kỳ quái.
Nếu như ta thật sự cùng với Lý Nguyên, thì sau này chẳng phải có thể bảo hắn làm bánh ngọt, làm khoai tây chiên cho ta mỗi ngày hay sao.
Hơn nữa chỉ làm cho một mình ta, nhất định không được cho Hậu Thổ, để cho nàng thèm chết.
Nghĩ đến cảnh Hậu Thổ chảy nước miếng, đáng thương quỳ trên mặt đất cầu xin mình bố thí cho một miếng khoai tây, Nữ Oa không khỏi bật cười.
“He he!”
Xoẹt!
Nghe thấy tiếng cười của Nữ Oa, Đát Kỷ ngạc nhiên suýt trợn tròn mắt.
Tình huống gì đây, tại sao Nữ Oa cười mà quan trọng là lại cười nham hiểm như vậy.
Chẳng lẽ nàng đã nghĩ được cách hành hạ ca ca ta sao?
Trong đầu Đát Kỷ bỗng hiện lên hình ảnh ca ca bị Nữ Oa cầm roi làm nhục, nàng suýt nữa bật khóc!
“Nương nương, ta chỉ đùa thôi, ngươi tuyệt đối đừng nghĩ là thật.” Đát Kỷ vội vàng bào chữa. Ca ca da thịt non nớt như vậy, sao có thể để nương nương đánh được.
Nói đùa?
Nét mặt Nữ Oa sa sầm.
Chuyện này sao có thể nói đùa được? Nói lời phải giữ lấy lời. Hậu Thổ còn phải chảy nước miếng cầu xin ta nha!
Chẳng qua, Nữ Oa nào có không biết xấu hổ mà nói ra.
Nàng chỉ giả bộ chẳng có gì, rộng lượng nói: “Không sao. Còn nữa, không phải đã bảo ngươi gọi ta là tỷ tỷ sao, sao ngươi lại gọi nương nương nữa rồi.”
Thấy Nữ Oa không tức giận, trái tim của Đát Kỷ cuối cùng cũng cập bến an toàn.
Xem ra, kế sách để Nữ Oa và Hậu Thổ làm tẩu tử vẫn phải tiến hành từ từ mới được, tuyệt đối không được làm bừa.
Vừa nãy chính là bài học xương máu!
Đát Kỷ thầm nhắc nhở chính mình.
“Nữ Oa tỷ tỷ đưa ta đến đây muốn nói chuyện gì?” Đát Kỷ nhanh chóng nói sang chuyện khác.
Nữ Oa đang nghĩ chính sự, không khỏi hạ giọng nói: “Không phải ngươi nói trái cây nhà ngươi ngon lắm sao? Nhanh dẫn ta đi ăn đi. Nhưng mà nhớ kỹ” nàng căn dặn: “Tuyệt đối không được nói cho Hậu Thổ.”
Hậu Thổ đã ăn khoai tây chiên, Nữ Oa vẫn chưa được ăn, nàng phải ăn thứ mà Hậu Thổ chưa ăn thì mới cam tâm.
Đát Kỷ thấy hôm nay Nữ Oa cứ so đo với Hậu Thổ, trong lòng thầm nhủ:
Xem ra ca ca nói đúng, Nữ Oa và Hậu Thổ thật sự có thù với nhau!
Chuyện này hơi đau đầu, làm sao mới có thể khiến hai kẻ thù cùng gả cho ca ca đây. Nhiệm vụ này hơi thử thách nha.
Trong lòng Đát Kỷ rầu rĩ.
Mang theo tâm sự, nàng dẫn Nữ Oa đi đến vườn trái cây ở hậu viện.
Lúc đi ngang qua phòng khách, Hậu Thổ nhìn thấy Nữ Oa và Đát Kỷ thì thầm với nhau, ánh mắt không khỏi sáng rực lên.
Đến khi hai người rời khỏi phòng khách, nàng cũng đứng dậy lặng lẽ đi theo hai người.
Quy Linh Thánh Mẫu và Vô Đương Thánh Mẫu nhìn thấy dáng vẻ lén lút của Hậu Thổ, nét mặt giật giật không biết lúc này phải tỏ thái độ gì.
Đây là Thánh Nhân sao?
Quy Linh Thánh Mẫu thấy trong phòng khách chỉ còn lại Lý Nguyên, trong lòng khẽ dấy lên thắc mắc, lập tức tò mò hỏi Lý Nguyện: “Ta nghe Đát Kỷ nói, Hậu Thổ nương nương thoát nạn là do ngươi chỉ điểm, có thật hay không?”
Vô Đương Thánh Mẫu cũng tò mò nhìn Lý Nguyên.
“Chỉ nàng vài câu thôi.” Lý Nguyên gật đầu.
Hai người Quy Linh và Vô Đương thấy Lý Nguyên gật đầu, gương mặt ngọc đầy vẻ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận