Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1046 - Tự mình đánh mình, vậy mà còn rất vui vẻ!! (2)

Mãng Hoang hiện tại mất đi bốn vị chí tôn, thế lực trước đây của bốn vị chí tôn này, đương nhiên sẽ thuộc về mấy người Viêm Ma.
Hơn nữa, Thần Niệm cũng không còn nữa, Mãng Hoang đã không còn ai có thể quản thúc bọn họ nữa rồi.
Đây đương nhiên là chuyện tốt.
Vô Hủ nói: “Nói rõ trước, Thế lực của Mộng Yểm, Hoàng Triều, Viên Chiến, Linh Hoa và Thần Niệm, chúng ta đều không cần phải tranh giành, chia đều hết cho mọi người, hiện tại Hồng Hoang có sáu vị Thánh Nhân, chúng ta tuyệt đối không được vì tranh giành lẫn nhau, mà làm lợi cho bọn họ.”
Tiên Nghịch gật đầu nói: “Vô Hủ nói rất có lý, hiện tại thế giới Mãng Hoang và thế giới Hồng Hoang đã liên kết lại thành một thể thống nhất, tương lai không thể đoán trước được, chúng ta vẫn nên buông bỏ những chuyện cũ trước đây, trước tiên nhất trí đối ngoại cho tốt đã.
“Một lời đã định.”
Mộng Yểm ở bên cạnh, trơ mắt nhìn mấy người Viêm Ma, Quỳ âm thương lượng phân chia thế lực của nàng, trong lòng chỉ cảm thấy sầu não muốn rơi lệ.
“Đám người các ngươi sao lại ỷ mạnh hiếp yếu như vậy?”
Lý Nguyên nhìn chí tôn Mãng Hoang rời đi, lại nói với Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, và Tây Phương Nhị Thánh: “Các ngươi cũng có thể đi được rồi.”
Nhiều người như vậy chen chúc ở đây, Lý Nguyên cảm thấy thật chướng mắt.
Chuẩn Đề Đạo Nhân nghe thấy, lộ ra vẻ do dự, nói: “Chúng ta không phải là còn phải giúp Lý tiền bối làm phục vụ sao?”
“Ta còn muốn giúp Lý tiền bối nhóm lửa cơ.”
Lão Tử cũng lên tiếng.
Lý Nguyên ghét bỏ nói: “Các ngươi không cần ở lại đây gây chướng mắt. Vẫn là đi ra ngoài khôi phục lại dáng vẻ trước đây cho Hồng Hoang đi.”
Mặc dù Lý Nguyên thích yên tĩnh, nhưng không thích sự im lặng không có sự sống này.
Hắn thích cảm giác trong động có tĩnh.
Vì vậy lại nói mấy người Lão Tử khôi phục nguyên trạng cho Hồng Hoang.
Tất nhiên, hắn muốn khôi phục Hồng Hoang, cũng là việc dễ như một cái búng tay.
Có điều nếu đã có mấy người Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tây Phương Nhị Thánh ở đây, Lý Nguyên tại sao phải tự rước phiền phức vào thân?
Thấy Lý Nguyên nói bọn họ chướng mắt, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức cảm thấy không nên tiếp tục ở lại nơi này nữa, nếu không khiến cho Lý tiền bối không thoải mái, này chính là phạm phải lỗi lớn rồi.
“Có điều, nếu ta đã nói muốn làm phục vụ của Lý tiền bối, ngay cả khi ta rời khỏi khách điếm, sau này ta vẫn cứ là phục vụ của Lý tiền bối, vĩnh viễn cũng không thay đổi.”
Tiếp Dẫn đạo nhân vô cùng thành khẩn nói với Lý Nguyên.
Chuẩn Đề ở một bên thấy vậy, khẩn trương gật đầu nói: “Ta cũng vậy.”
Ọe!
Mấy người Nữ Oa, Hậu Thổ, Đát Kỷ, Tiểu Tê Tử ở một bên, nhìn Tây Phương Nhị Thánh thể hiện lòng trung thành sến súa như vậy với Lý Nguyên, đều bị làm cho ghê tởm đến buồn nôn.
Da gà da vịt nổi hết cả lên.
Ngay cả Lý Nguyên nhịn không nổi cũng muốn nôn.
Đám người này không biết xấu hổ, thật khiến người khác chịu không nổi!
“Các ngươi cũng quá buồn nôn rồi, đều làm cho Lý tiền bối muốn nôn ra rồi.” Lão Tử trước là nhìn Tây Phương Nhị Thánh với ánh mắt khinh bỉ.
Sau đó, chỉ thấy hắn điều chỉnh lại vạt áo của mình, dùng vẻ mặt chân tình nói với Lý Nguyên: “Ta không giống với người khác mắc ói như vậy, sau này ta vĩnh viễn là tôi tớ của Lý tiền bối, Lý tiền bối nói ta đi hướng đông, ta tuyệt đối không đi hướng tây, Lý tiền bối nói ta đi trộm ngỗng, ta tuyệt đối không trộm gà. Phàm là chuyện của Lý tiền bối, chỉ cần bảo người khác truyền tin, ta lập tức đến ngay.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ cùng đồng thanh nói: “Ta cũng vậy.”
“Ọe!”
Lần này mọi người nôn thật rồi.
Nôn một bãi to!
Ngươi còn dám nói Tây Phương Nhị Thánh quá sến súa sao?
Lời nói ra còn vô sỉ hơn Tây Phương Nhị Thánh!
Thiểm cẩu cũng không làm lại các ngươi.
Mấy người Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu tuyệt đối không nghỉ ra, thì ra Thánh Nhân cũng có lúc không cần mặt mũi như vậy.
Chỉ cảm thấy thế giới quan bị sụp đổ rồi.
Hồng Quân ở bên cạnh, nhìn thấy các đệ tử thay phiên nhau lấy lòng Lý Nguyên, xem đến nổi da mặt co giật không thôi.
Nghỉ lại trước đây, Lão Tử vừa truyền thụ cho các ngươi đạo pháp, vừa tặng bao nhiêu là thiên tài địa bảo, cũng không thấy các ngươi nói với ta những lời buồn nôn như vậy.
Thật là một đám đệ tử bất hiếu!
Lý Nguyên cũng bị Tây Phương Nhị Thánh và Tam Thanh làm cho ghê tởm chịu không nổi, nhanh chóng khua tay bảo bọn họ cút.
Nếu không, hắn sợ là nhin không được đánh cho bọn họ một trận.
Tây Phương Nhị Thánh, Tam Thanh sau khi cung kính hành lễ với Lý Nguyên, cũng rời khỏi khách điếm.
Bọn họ dùng thần thức quét qua một lượt, phát hiện ra mấy vị chí tôn Viêm Ma, đã rời khỏi Tam Thập Tam Thiên, đang nhanh chóng trở về Mãng Hoang.
Lão Tử nói với Tây Phương Nhị Thánh và Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Sau hôm nay, thế giới Mãng Hoang và Hồng Hoang đã trở thành một thể thống nhất, nhất định sẽ xảy ra không ít mâu thuẫn, chúng ta vẫn nên buông bỏ thành kiến, bỏ qua những xích mích của đôi bên, trước tiên cứ đối ngoại cho tốt đã, tránh để người khác nhìn rồi chê cười.”
Tiếp Dẫn đạo nhân nghe vậy, vội vàng gật đầu nói: “Đạo huynh nói rất chí lý.”
Tất cả mọi người cùng nhìn sang Thông Thiên giáo chủ.
Suy cho cùng, lúc bọn họ và Thông Thiên giáo chủ phong thần lượng khiếp, đã triệt để trở mặt, mâu thuẫn với nhau, thật không dễ gì mà hóa giải được.
Lão Tử lộ ra vẻ áy náy nói với Thông Thiên giáo chủ: “Chuyện phong thần trước đây, là sự sắp đặt của Thiên Đạo, chúng ta lúc đó không có cách nào làm trái được, chuyện phong thần trước đây, nhất định sẽ không xảy ra lần nào nữa.”
Thông Thiên giáo chủ nói: “Chỉ cần các ngươi có thể đảm bảo không ngấm ngầm tính kế với ta và Triệt giáo, ta tất nguyện ý cùng với các ngươi liên thủ chống lại Mãng Hoang Chí Tôn.”
Thấy Thông Thiên giáo chủ nói như vậy, Lão Tử, Tây Phương Nhị Thánh hết sức vui mừng.
“Nhất định là như vậy rồi.”
“Chúng ta nên bắt đầu khôi phục lại Hồng Hoang đi, dặn dò của Lý tiền bối, nhất định không được dây dưa quá lâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận