Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 512 - Vẻ mặt ngây ngốc của Thất Tiên Nữ

Trước đây, quả thật không dám nghĩ đến chuyện này!
Rốt cuộc mẫu hậu làm sao vậy?
Đầu óc mọi người đều mơ hồ theo Dao Trì đi vào tẩm cung, trong lòng lo sợ bất an.
Dao Trì ngồi trên giường ngọc nhỏ, thân thiết nói với Thất Tiên Nữ.
“Các ngươi đều ngồi xuống đi.”
Trước đây Thất Tiên Nữ đều cung kính đứng trước mặt mẫu hậu, chưa từng nghe nói mẫu hậu để cho các nàng ngồi xuống bao giờ.
Trong lòng mọi người càng thêm sợ hãi.
Chuyện khác thường tất có điều mờ ám!
Trương Ngọc Mị khom người nói: “Chúng ta đứng là được, không biết mẫu hậu cho gọi chúng nữ nhi đến đây có gì phân phó?”
Dao Trì khuyên nhủ: “Đều ngồi xuống nói chuyện đi, đứng không dễ nói.”
Thấy mẫu hậu vẫn kiên trì, Thất Tiên Nữ không còn cách nào khác, chỉ đành để mông lên ghế, cũng không dám ngồi thật, có vẻ đặc biệt câu nệ.
Sau khi Dao Trì thấy Thất Tiên Nữ ngồi xuống thì lúc này mới tươi cười nói: “Nghe Long Cát nói, các ngươi quen biết Lý Nguyên, Lý tiền bối?”
Ầm!
Thất Tiên Nữ nghe vậy thì chỉ cảm thấy có một tiếng thiên lôi nổ vang bên tai, dồn dập đến đáng sợ, khiến sắc mặt trắng bệch.
Hóa ra chuyện trước đây vụng trộm ở hạ giới đã bị mẫu hậu biết!
Phải làm sao bây giờ!
Sắp bị đánh vào luân hồi mất!
Mọi người vội vã quỳ xuống đất, vẻ mặt hốt hoảng cầu xin Dao Trì tha thứ:
“Cầu xin mẫu hậu thứ tội, chúng ta cũng không có ý định hạ phàm một mình.”
“Đây đều do ta, lúc đầu ta không thể chạy về Thiên cung đúng giờ, cho nên mới làm hại sáu vị tỷ tỷ vi phạm thiên quy, xin mẫu hậu chỉ nghiêm phạt một mình ta.”
“...”
Dao Trì thấy Thất Tiên Nữ đột nhiên quỳ xuống, đầu tiên là ngẩn ra, có chút khó hiểu.
Chờ sau khi nghe xong các nàng nói thì giờ mới hiểu được nguyên nhân mọi người quỳ xuống.
Nàng lập tức đứng dậy, tự mình đỡ Thất Tiên Nữ đứng lên, an ủi: “Mẫu hậu cũng không phải muốn trách cứ các ngươi, ta chỉ vừa hỏi mà thôi, các ngươi không cần sợ hãi.”
Bảy vị tiên nữ Trương Ngọc Mị, Trương Ngọc Hoàn và những người khác thấy dáng vẻ Dao Trì tự tay đỡ mình lên, trên mặt cũng không có vẻ tức giận gì, ngược lại dịu dàng thoải mái, trong lòng càng nghi hoặc hơn.
Rõ ràng chúng ta phạm vào thiên quy, sao mẫu hậu không giận dữ chút nào vậy?
Lẽ nào trước kia mẫu hậu nghiêm khắc đều là giả vờ?
Thật ra nàng là một người vô cùng hiền hòa sao?
Nhưng những cung nữ bị giáng chức vào luân hồi vì lỡ tay làm vỡ bình lưu ly, hoặc không chăm sóc tốt cho hoa cỏ là chuyện gì xảy ra?
Đầu óc Thất Tiên Nữ hoàn toàn choáng váng.
Dưới sự an ủi không ngừng của Dao Trì, cuối cùng Thất Tiên Nữ cũng tin tưởng mẫu hậu không phải đang muốn trừng phạt các nàng, lúc này Thất Tiên Nữ mới thở phào nhẹ nhõm, lại ngồi về chỗ.
Dao Trì đợi Thất Tiên Nữ ngồi xuống xong thì mở miệng nói: “Ta nghĩ, bảy tỷ muội các ngươi ở Vân Lạc cung có hơi chật chội, vì vậy ta đã bảo cung nữ dọn dẹp cả bảy cung điện gần Vân Lạc cung để bảy tỷ muội các ngươi sống mỗi người một cung điện, đợi lát nữa trở về, các ngươi có thể thương lượng tự chọn ra cung điện mình thích.”
Thất Tiên Nữ nghe mẫu hậu muốn ban thưởng cho các nàng mỗi người một cung điện thì suýt chút nữa cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề.
Phải biết rằng, mỗi người ở một tòa cung điện là đãi ngộ mà chỉ có trọng thần Thiên Đình như Thái Bạch Kim Tinh mới có thể có.
Tiên quan bình thường cũng chỉ ở một viện tử nhỏ mà thôi.
Mà giống như Thất Tiên Nữ lúc trước, các nàng đều ở trong viện tử Vân Lạc cung, không khác gì cung nữ bình thường.
Các nàng không nghĩ ra, tại sao đột nhiên mẫu hậu lại thăng cấp đãi ngộ của các nàng cao đến như vậy?
Trương Ngọc Mị thấy mà khiếp sợ, nàng lập tức đứng dậy, từ chối Dao Trì: “Mẫu hậu có hảo ý, nữ nhi xin nhận, nhưng mà thân phận chúng ta thấp kém, mỗi người ở một tòa cung điện không hợp lý, có vượt quá thân phận.”
Dao Trì lại khoát tay một cái nói: “Các ngươi là công chúa Thiên Đình, sao lại thân phận thấp kém? Mỗi người ở một tòa cung điện là đúng rồi, không người nào dám nói xấu. Còn nữa, ta sẽ an bài mười cung nữ chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của bảy tỷ muội các ngươi, như các bữa ăn, giúp các ngươi xử lý dọn dẹp cung điện…”
Thất Tiên Nữ càng chấn động và ngạc nhiên hơn.
Mình cũng có cung nữ hầu hạ.
Mà vẫn còn chưa hết, Dao Trì tiếp tục nói: “Ta sẽ ra lệnh cho Tinh Thần ty, điều chỉnh linh khí trong cung điện của các ngươi đến nồng độ sương tan thành mưa, hàng năm lại ban cho cá ngươi mười miếng kim đan cực phẩm, vạn viên linh tinh cực phẩm, một chai tiên lộ cực phẩm, một số thiên y linh la…”
Thất Tiên Nữ càng nghe càng há hốc mồm, càng nghe càng trợn tròn mắt ngây ngốc.
Các nàng cảm thấy như đang nằm mơ, bởi vì chỉ có trong mơ, Dao Trì mới có thể đối xử tốt với các nàng như vậy, các nàng mới được đãi ngộ tốt như vậy.
Chẳng lẽ mẫu hậu điên rồi, hay là uống nhầm thuốc nên tính cách mới thay đổi lớn đến vậy?
Trong lòng Thất Tiên Nữ không khỏi nghi ngờ.
Dao Trì nói tiếp: “Tóm lại, đãi ngộ của các ngươi đều dựa theo tiên quan của Thiên Đình mà nhận.”
Chờ Dao Trì nói xong, Thất Tiên Nữ còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong nỗi khiếp sợ.
Rốt cuộc mẫu hậu nói thật hay giả?
Không phải đang cố ý chơi đùa chúng ta chứ?
Chờ đến sau khi chúng ta tạ ân thì mẫu hậu có thể đột nhiên cười lạnh nói: “Các ngươi mơ tưởng hay quá, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?” hay không?
Dao Trì thấy Thất Tiên Nữ không nói gì thì nàng lại nói: “Nếu như các ngươi còn cần gì thì có thể nói với mẫu hậu, mẫu hậu có thể làm được thì nhất định sẽ thỏa mãn các ngươi.”
Thất Tiên Nữ nghe vậy thì lúc này mới giật mình tỉnh lại.
Trương Ngọc Mị vội vàng khoát tay nói: “Chúng ta không cần gì cả, chỉ là mẫu hậu đãi ngộ tốt quá, chúng ta cảm thấy không nhận nổi.”
Sáu người khác vội vàng gật đầu.
Dao Trì thấy Thất Tiên Nữ hài lòng thì không khỏi cười nói: “Các ngươi là công chúa của Thiên Đình, địa vị tôn quý, khí chất vinh hoa, nên được đãi ngộ như vậy, không có gì không nhận nổi cả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận