Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1435 - Hệ thống, ngươi ra đây giải thích cho ca đôi chút đi!

Tiểu Tê Tử phát hiện bên trong tấm bia đá ẩn chứa một tầng đạo văn cực kỳ bất phàm.
Tầng đạo văn này do vô số pháp tắc dệt thành.
Ẩn chứa lực lượng, sinh mệnh, hủy diệt, luân hồi và các lực lượng khác.
Cường độ vượt qua Tiên thiên chí bảo, có thể sánh với Hỗn độn linh bảo.
“Bệ hạ, vi thần phát hiện bảng xếp hạng được ghi lại trên tấm bia đá này vốn không phải bịa đặt lung tung, chỉ sợ là thật.”
Võ Chiếu lộ vẻ khiếp sợ nói với Tiểu Tê Tử: “Mấy người đứng đầu Địa bảng, ta từng xem qua hồ sơ học tịch của Ly Sơn học viện, Diệp Vãn Đường đứng thứ nhất là đệ tử thân truyền hai mươi năm trước Trấn Nguyên đại tiên mới nhận, nghe nói thiên phú cực cao, nền móng cực tốt. Trấn Nguyên đại tiên còn ban cho hắn mấy món linh bảo, hắn có thể xếp hạng nhất Địa bảng, có lẽ danh xứng với thực.”
“Còn có Đặng Nhất Nặc xếp thứ hai, Đàm Mục Bạch xếp thứ ba… đều có chỗ bất phàm, là thiên tài siêu cấp có thể đánh tu sĩ cùng cấp bậc.”
Lý Tú Ninh nghi hoặc nói: “Những chuyện này có lẽ là cơ mật thuộc về Tiên Đường chúng ta, sao Thiên Cơ các này lại rõ ràng như vậy? Tại sao hắn muốn thành lập Địa bảng, xếp hạng những tu sĩ này?”
Lý Lệ Chất nói: “Cái khác không nói, một khi có bảng xếp hạng này, nhất định sẽ gây ra một trận gió tanh mưa máu ở Nam Đạm Bộ Châu. Những người trên Địa bảng chỉ sợ khó có thể an bình.”
Dù sao thì sẽ không ai thừa nhận người khác lợi hại hơn mình.
Những tu sĩ trên Địa bảng nhất định sẽ nhận được vô số khiêu chiến.
Tiểu Tê Tử không mở miệng.
Chỉ thấy nàng vươn cánh tay trắng nõn, mở bàn tay thon dài, vận chuyển pháp lực về phía tấm bia đá, có ý đồ hút tấm bia đá vào trong tay nàng.
Pháp tắc không gian và lực lượng pháp tắc đồng thời chồng lên trên tấm bia đá.
Vù!
Lần này, tấm bia đá thoáng rung chuyển.
Phát ra ánh sáng xanh óng ánh.
Chỉ là tấm bia đá vẫn không vào trong tay của Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử nhướng mày, bắt đầu gia tăng lực pháp tắc trong bàn tay.
Hai đạo ấn hiện lên từ trong lòng bàn tay nàng, phát ra ánh sáng chói mắt.
Tấm bia đá phát ra ánh sáng xanh bắt đầu run rẩy.
Nhưng rất nhanh, ánh sáng xanh bắt đầu trở nên chói mắt.
Độ cong run rẩy của tấm bia đá cũng bởi vậy mà dần ổn định lại.
Tiểu Tê Tử phát hiện, đạo văn mà tấm bia đá phát ra đã liên kết với Đại Đạo Hồng Hoang.
Pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian của tấm bia đá đã giao hòa với pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian của Hồng Hoang.
Nếu nàng muốn thu tấm bia đá vào trong tay, nhất định phải có được lực lượng kéo toàn bộ Hồng Hoang lên, đồng thời chém đứt pháp tắc thời không của tấm bia đá và Hồng Hoang mới được.
Mà muốn kéo Hồng Hoang thì cần Thiên Đạo cự phách mới có thể làm được.
Thánh Nhân cũng không thể.
Thực lực của Tiểu Tê Tử tuy có thể áp đảo tu sĩ cùng cấp bậc, nhưng vẫn không cách nào kéo tấm bia đá.
Điều này khiến Tiểu Tê Tử vô cùng khó chịu.
Trên ngọn núi cao vạn trượng nào đó ở Nam Đạm Bộ Châu.
Bên cạnh hồ nước phía trước một đại điện có một nam tử trẻ tuổi đang nhìn chằm chằm vào hồ nước, khóe miệng nở nụ cười.
Nam tử trẻ tuổi thoạt nhìn khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, dáng người tròn vo, khuôn mặt tròn trịa, ánh mắt vốn không lớn bị thịt chèn ép ngày càng nhỏ.
Trong hồ nước lại hiển hiện mười hai hình ảnh.
Mỗi một hình ảnh đều hướng về phía tấm bia đá được rùa đá nâng có hình dáng giống nhau như đúc, xuất hiện rất nhiều nhân vật nổi danh đỉnh cao ở Hồng Hoang.
Ví dụ như Minh Hà lão tổ, Hạo Thiên Dao Trì, Côn Bằng Như Lai...
Mà một trong những hình ảnh đang chiếu cảnh Tiểu Tê Tử cố gắng nhổ tấm bia đá.
Ánh mắt của nam tử mập mạp giờ phút này cũng nhìn chằm chằm vào ống kính này.
“Hì hì, hệ thống đã nói Thiên Cơ Thạch này ngay cả Thánh Nhân cũng không thể phá và di chuyển, ngươi đừng uổng phí sức lực nữa, vô dụng thôi.”
Nam tử trẻ tuổi đắc ý cười to nói.
“Ha ha, chủ ý ta dùng Thiên Cơ Thạch để thiết lập Địa bảng đúng là quá anh minh, hành động nhẹ mà dễ đã đạt được tỷ “điểm kinh ngạc”, hơn nữa điểm kinh ngạc còn không ngừng gia tăng…”
“Sau khi sử dụng những điểm kinh ngạc này, tu vi của ta có thể vượt qua mấy đại cảnh giới. Khả năng tính toán của hệ thống cũng sẽ được nâng cao rất nhiều.”
“Ngay tức khắc, ta có thể đẩy ra Thiên bảng, Đại La bảng cùng với Thánh bảng. Đến lúc đó tạo thành chấn động, điểm kinh ngạc thu được không phải Địa bảng là có thể so sánh.”
“Cứ tiếp tục phát triển như vậy, không qua bao lâu, ta sẽ có thể trở thành tồn tại mạnh nhất trên thế giới này, Thánh Nhân thần phục dưới chân ta, người đẹp mặc cho ta định đoạt, ta cũng không khỏi bội phục tài năng của mình rồi! Woa ha ha ha ha!”
Nói xong, hắn không kìm lòng được mà cười to.
Vui sướng nói không nên lời, tràn đầy đắc ý.
Nhưng cứ cười cứ cười, tiếng cười của hắn đột nhiên ngày càng thấp, biểu cảm trên mặt hắn cũng từ đắc ý biến thành nghi ngờ và khiếp sợ.
Chỉ thấy Nữ hoàng Tiên Đường đột nhiên nhẹ nhàng phun ra mấy chữ trong hình ảnh đang chiếu thành Trường An.
“Nhân danh phụ thân, lên!”
Răng ngọc của Tiểu Tê Tử khẽ mở, Thiên Cơ Thạch vốn không chút nhúc nhích lại thoát ly mặt đất, bay lên, bị Tiểu Tê Tử nắm trong tay.
Sau đó, Tiểu Tê Tử còn xóc xóc tấm bia đá giống như quả bóng da.
Nhìn qua, tấm bia đá nằm trong tay Tiểu Tê Tử nhẹ như không có gì.
Vu Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt tràn ngập khó tin, tròng mắt suýt chút nữa thì trừng ra ngoài vì khiếp sợ.
Không phải hệ thống đã nói ngay cả Thánh Nhân cũng không thể lay động Thiên Cơ Thạch sao? Tại sao Nữ hoàng Tiên Đường lại có thể cầm lên?
Còn thoải mái như vậy.
Tu vi của Nữ hoàng Tiên Đường không phải chỉ có Chuẩn Thánh đại viên mãn thôi sao?
Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu rồi?
“Hệ thống, ngươi cút ra đây cho ca, ngươi giải thích cho ca một chút tại sao Nữ hoàng Tiên Đường có thể cầm lấy Thiên Cơ Thạch?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận